Bạn trai cũ bị tôi đá giàu lên rồi - Chương 14
Cập nhật lúc: 2024-08-13 22:26:30
Lượt xem: 219
“Ừm, phải.” Anh gật đầu: “Bận ngắm mưa, có khả năng là sẽ có vàng rơi xuống ha.”
Tôi vội cầm lấy cốc nước giả bộ uống nước không nói gì.
Anh ăn xong chỗ bánh bao còn lại, gấp cái túi nhựa lại thành một hình vuông rồi ném vào trong thùng rác.
Thật lâu sau, giọng nói tựa như xuyên qua màn mưa mà đến: “Ứng Triêu Triêu, chuyện trước kia, nếu như cô không muốn nhắc tới thì tôi sẽ không hỏi. Sau này đừng tránh tôi nữa.”
Động tác giơ cốc nước lên của tôi khựng lại, thật ra suốt cả buổi tôi vẫn chưa thật sự uống một giọt nước nào: “Tôi có thế đâu?”
Tầm mắt Mạnh Đình Hi đánh sang tôi, không sai không lệch đặt trên cổ tay ứ m.á.u của tôi. Đây là do hôm nay lúc tôi giao hàng không cẩn thận bị đụng vào, nhìn có hơi nặng nhưng thực ra giờ không đau gì cả.
Tôi còn chưa kịp giấu đã nghe thấy anh nói: “Cô cũng không cần phải khổ sở như thế, tiền cô có thể từ từ trả, tôi không gấp.”
Nói xong, anh lại hỏi: “Bữa tối của cô bị tôi ăn rồi, bây giờ có thể về nhà ăn cơm với tôi chưa?”
Mắt tôi chua xót đến nỗi tôi phải chớp mắt nhiều lần để ngăn nước mắt rơi xuống.
Ở ngoài mưa to tầm tã, lại là chạng vạng, nhiệt độ không khí bỗng giảm mạnh, mỗi một lần hít thở trái phổi giống như bị con d.a.o lạnh buốt xoẹt qua.
Tôi cúi đầu, hỏi: “Mạnh Đình Hi, đây cũng là sự trả thù của anh à?”
Nếu là phải thì cái anh gọi là phẩm chất cao quý lại tốt đẹp ấy, thật sự khiến tôi nhục rồi.
“Tôi không có nhiều lòng tốt vậy đâu, người nợ tôi tiền nhiều như vậy, không phải trong nhà cũng chỉ có một mình cô thôi sao?”
Tôi ngẩng đầu, vừa đúng lúc đối mắt với anh.
Đôi mắt trà xinh đẹp, cảm xúc dâng trào như những đợt sóng, ào ào quét tới phía tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ban-trai-cu-bi-toi-da-giau-len-roi/chuong-14.html.]
Tôi nghe được tiếng tim đập thình thịch trong lòng n.g.ự.c mình: “Anh có ý gì?”
“Ý là…” Giọng anh trầm thấp, âm cuối vô cùng quyến rũ: “Ứng Triêu Triêu, tôi muốn quay lại.”
Tôi đã từ chối Mạnh Đình Hi.
Vẫn làm việc tiết kiệm tiền như cũ, vẫn đi sớm về trễ như cũ.
Chỉ là buổi sáng lúc đạp xe giao sữa cho từng nhà, xe của Mạnh Đình Hi sẽ đi phía sau bật đèn soi đường cho tôi, buổi khuya khi đi gói hoành thánh cho quán bán ở chợ đêm, anh sẽ gọi một bát mì hoành thánh ngồi từ lúc mở cửa quán đến lúc đóng cửa, sau đó lại cùng tôi về nhà.
Tôi từng nói không cần anh làm như thế, bởi vì anh soi đường cho tôi đi thì muốn thu tiền soi đường của tôi, đưa tôi về thì muốn thu tiền đi đường của tôi, thành ra tiền của tôi luôn luôn cạn, chuyện chuyển ra khỏi nhà anh cũng càng xa vời vợi.
Nhưng từ chối xong sang hôm sau, bánh sau xe đạp của tôi đã bị người ta tháo ra.
Tôi…
Conmeno…
Không nhịn được tới tìm Mạnh Đình Hi nói lý, anh lại cười giễu nói: “Ứng Triêu Triêu, cô kể chuyện cười đấy à? Tôi đường đường là một CEO kiếm tiền tính theo giây mà lại đi gỡ bánh sau xe của cô?”
Lúc này, ông lão đi một con xe ba bánh đi thu mua ve chai thong dong tới: “Vành xe 7 xu, không lấy lốp xe, 8 đồng thôi cậu có bán thì bán không bán thì thôi.”
Mạnh Đình Hi: “...”
Tôi: “...”
Mạnh Đình Hi: “Nếu tôi nói mặt mũi tôi rất phổ thông, ông ấy chỉ là nhận nhầm người thôi, cô có tin không?”
Tin ông nội anh ấy!