Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BÁC SĨ SỐ MỆNH - Chương 11 - Hết

Cập nhật lúc: 2024-11-04 20:55:04
Lượt xem: 325

25.

Lần đầu tiên tôi nhận ra rằng làm mệnh y không chỉ nhìn bệnh cho con người mà còn phải biết đánh nhau. 

 

"Chu đại sư, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?" 

 

Tuyết Đường hoang mang lo sợ, tôi vỗ nhẹ tay cô ấy, ép mình bình tĩnh lại. Tuyết Đường đã uống thuốc lâu như vậy, nhìn dáng vẻ Miêu Lê, xem ra hôm nay họ quyết định đổi mệnh.

 

Đó là lý do tại sao họ khóa cửa, không chút kiêng kị mà nói sẽ gi3t tôi. 

 

Bởi vì không ai biết tôi đang ở nhà Tuyết Đường. Sau khi mệnh cách thay đổi, Tuyết Đường sẽ sớm trở thành người thực vật với những vết loét khắp người. 

 

Mà Miêu Lê và những người khác có thể tận hưởng vinh quang và sự giàu có do mệnh cách của họ mang lại.

 

"Oanh!" Cửa vang lên một trận tiếng đập, cũng không biết Miêu Lê biết đang đập cửa bằng cái gì. 

 

Cánh cửa gỗ kiên cố cuối cùng cũng bắt đầu rung chuyển, Tuyết Đường lo lắng đến mức gần như bật khóc. Tôi cũng hoảng hốt, đúng lúc cửa sắp bị phá, tôi mới nghĩ ra cách. 

 

Mệnh của Miêu Lê và Miêu Linh đầy tội lỗi và nghiệp chướng, nhưng họ đã dùng một thủ đoạn để che đậy những điều này. Chỉ cần tôi loại bỏ lớp sương mù đó, hai người bọn họ phải chịu đựng sự trừng phạt nhanh chóng và dữ dội. 

 

Dù không biết lớp sương mù đó đến từ đâu nhưng mọi thứ trên thế giới đều phụ thuộc lẫn nhau. 

 

Sương mù chứa đầy âm khí có thể bị phá vỡ bằng thứ gì đó giàu dương khí. 

 

"Trong nhà cô có m.á.u chó đen hay chân của một con gà trống không?" 

 

“Gương bát quái ở đâu?” 

 

"Chu sa! Có chu sa hay không?" 

 

Tuyết Đường lắc đầu lắc đầu. 

 

Tôi vỗ nhẹ đầu rồi rút ra một chiếc vòng cổ trên cổ có gắn hai chiếc răng hổ. Thứ này có khả năng trừ tà tốt nhất và chắc chắn có thể xuyên thủng lớp sương mù trên cơ thể họ.

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

26.

“Tuyết Đường, hãy bình tĩnh và nghe tôi nói.” 

 

Tôi tháo chiếc răng hổ ra và đặt một chiếc vào tay Tuyết Đường, nghiêm túc nhìn cô ấy: 

 

"Cô tìm cơ hội thích hợp dùng răng hổ đ.â.m vào huyệt Thần Đình của bọn họ." 

 

“Đây là Thần Đình, điểm cao nhất trên trán, hiểu chưa?" 

 

Tuyết Đường điên cuồng gật đầu, tôi đứng dậy bước ra cửa, nháy mắt với Tuyết Đường. 

 

“Bang!” 

 

Tôi nhanh chóng mở cửa, bước sang một bên, Miêu Lê đang dùng gậy bóng chày phá cửa. 

 

Cánh cửa đột nhiên mở ra, hắn mất thăng bằng ngã úp mặt xuống sàn. Tuyết Đường chộp lấy một cái bình lớn đập vào sau đầu hắn, Miêu Linh hét lên rồi lao tới đánh Tuyết Đường. 

 

Tôi nhân cơ hội lao vào cô ta, Tuyết Đường cũng chạy tới giữ chặt người cô ta lại. 

 

"A!" 

 

Tôi nhéo răng nanh hổ chọc vào Thần Đình Miêu Linh, cô ta hét lên một tiếng rất chói tai. Cùng với tiếng kêu, một luồng khí đen thoát ra từ miệng cô. 

 

“Ối!” 

 

Tiếng kêu của Miêu Linh đã đánh thức Miêu Lê vừa mới hôn mê, hắn hét lớn một tiếng, đứng dậy khỏi mặt đất. 

 

Cả ba chúng tôi đều ở trên người hắn, ngay khi hắn đứng lên, Tuyết Đường và tôi ngã xuống một bên lăn trên đất. 

 

Nhìn thấy khí đen thoát ra từ miệng Miêu Linh, Miêu Lê phát điên. 

 

Không để ý đến vết thương sau gáy, hắn ta đứng dậy, túm lấy cổ tôi và đẩy tôi vào tường. 

 

"Cô đã làm gì cô ấy vậy! Tôi sẽ gi3t cô! Gi3t cô!" 

 

Hắn ta nhéo tôi mạnh đến nỗi tôi trợn mắt lên. Tuyết Đường nhân cơ hội này, nắm lấy móng vuốt của hổ, ấn mạnh vào huyệt Thần Đình của hắn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/bac-si-so-menh/chuong-11-het.html.]

27.

"Chu đại sư! Tôi tới đây, Chu đại sư!" 

 

Vương Đại Chủy cùng một đám người hò hét chạy vào, tôi ngã xuống đất thở hổn hển. 

 

"Khụ khụ, anh nhất định xem quá nhiều phim cảnh sát cùng xã hội đen. Kẻ xấu đã bị xử lý, anh mới tới đây." 

 

Vương Đại Chủy cười thành thật gãi đầu. Một lúc sau, cảnh sát tới. Nhưng loại sự việc này quá kỳ lạ để chúng ta đi vào chi tiết. 

 

Tuyết Đường chỉ có thể nói rằng cô và bạn trai đã chia tay sau một cuộc cãi vã, nhưng bạn trai cô lại không chịu dọn ra ngoài. Ngôi nhà này đứng tên cô ấy. Nếu cô ấy muốn đuổi ai đó, không ai có thể ngăn cản cô ấy. 

 

Miêu Linh và Miêu Lê này đã phát điên, vung tay cào cắn trên không trung, hơi giống cương thi trong phim. 

 

Mọi người nghi ngờ hai người sử dụng ma túy nên đưa thẳng đến bệnh viện. 

 

Hai người này đã gi3t c.h.ế.t vô số người, khi sương mù tan đi, bị Thiên Đạo phản phệ, trong mắt bọn họ sẽ nhìn thấy vô số oan hồn của người mà bọn họ đã gi3t. 

 

Đây mới chỉ là sự khởi đầu, đến đêm cơ thể của họ sẽ bắt đầu hư thối. Da thịt sẽ rơi ra từng mảnh, nhưng bọn họ sẽ không chết. 

 

Sẽ nửa người nửa quỷ, ngày ngày sống trong đau đớn và sợ hãi. 

 

Với sự giúp đỡ của Vương Đại Chủy chúng tôi đã tìm được cô gái đã thay đổi mệnh cách với Tuyết Đường. 

 

Miêu Linh từng làm bảo mẫu tại nhà nên mệnh cách của cô đã được thay đổi thành công. 

 

Cha của cô gái này là một doanh nhân nổi tiếng ở địa phương, ban đầu ông không tán thành việc chúng tôi đến. Tuy nhiên, mẹ cô rất tin tưởng vào những điều này. 

 

Trước áp lực của mẹ cô, ông ấy đã đồng ý để tôi thay đổi mệnh cách của con gái mình. 

 

Trong thời gian này, tôi liền ở lại nhà Tiết Đường.

 

28.

Hôm đó tôi đang cùng Tuyết Đường đamg xem kịch, Vương Đại Chủy vui vẻ đi tới. 

 

Anh ấy nói, Vương Hữu Đức không chỉ phá chính gia đình mình mà còn quỳ xuống và lạy anh ấy nhiều lần. 

 

"Hehe, vậy thì Vương Hữu Đức vừa tự tát mình vừa khóc, nói mình không phải đồ vật.” 

 

"Trái tim của tôi, đừng nói là thoải mái như thế nào!!!" 

 

Vương Hữu Đức tưởng rằng mình có Miêu Lê để dựa vào, lúc trước hoàn toàn không để chúng tôi vào mắt.

 

Bây giờ người Miêu Lê người không ra người, quỷ không ra quỷ, bị nhốt trong bệnh viện tâm thần, cuối cùng hắn cũng biết sợ hãi. 

 

Nhưng hắn không biết rằng mặc dù hắn đã phá bỏ cái đình, nhưng gia đình Vương Đại Chủy lại không phá bỏ Phòng Phong Thủy. 

 

Những ngày tốt đẹp của gia đình Vương Đại Chủy vẫn còn ở phía sau. 

 

"Chu đại sư, có muốn tôi giới thiệu cho cô một doanh nghiệp không?" 

 

Vương Đại Chủy vẻ mặt thần bí đi tới. Tôi cười lắc đầu: 

 

"Gọi ta bác sĩ Chu đi, bác sĩ số mệnh cũng là bác sĩ." 

 

Đất nước chúng ta có lịch sử lâu đời. Có rất nhiều môn phái cổ xưa ẩn giấu trong núi rừng. 

 

Ngoài mệnh y, tôi còn biết đến có vu y, chú y, quỷ y, v.v. 

 

Bí ẩn nhất trong số đó chính là quỷ y. Bởi vì họ không xem bệnh cho người sống. 

 

"Chu đại, khụ khụ, bác sĩ Chu, tôi có một bệnh nhân ở đây. Cô có muốn gặp anh ấy không?" 

 

Người bệnh, tất nhiên là muốn xem.

 

Chuyện xưa của mệnh y, chỉ vừa mới bắt đầu.

 

—Hoàn—

 

Loading...