BÀ NGOẠI - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-07-04 19:49:37
Lượt xem: 172
Trong những ngày chờ cảnh sát bắt kẻ lừa đảo trở lại, tôi muốn làm cái gì đó.
Trong tâm lý học có một cái gọi là “hiệu ứng dòng mẹ”, ý là nói sau khi bạn trở thành thai phụ thì bạn sẽ phát hiện ra rất nhiều thai phụ trong cuộc sống.
Với tôi cũng vậy.
Sau khi tôi bị lừa, tôi bất ngờ phát hiện, thì ra có nhiều người bệnh cũng bị lừa giống tôi.
Lừa đảo, bà cốt, bác sĩ Đông y giả, thầy bói……
Đủ loại mánh khóe gạt người, đặc điểm chung là đều lợi dụng tâm lý cầu sinh của bệnh nhân và người nhà, lừa gạt đi một tia hy vọng cuối cùng của bọn họ.
Viết ra để chia sẻ kinh nghiệm bị lừa vào các nhóm bệnh nhân, diễn đàn và trang web, nó cũng có thể cứu vãn lấy một gia đình. Đó là ý định ban đầu của tôi.
Nhưng điều tôi không ngờ tới chính là, có một gia đình cũng từng bị bác sĩ Phương và dì Lý lừa gạt đã tìm đến tôi qua internet.
Thật ra lúc đó sức khỏe của tôi đã rất kém, thời gian ngủ càng lúc càng nhiều, thời gian tỉnh táo càng lúc càng ít.
Vì thế, lúc xem được tin nhắn kia đã là buổi tối.
Nhưng đối phương đã nhanh chóng đồng ý lời mời kết bạn qua WeChat của tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ba-ngoai/chuong-15.html.]
Hơn nữa vừa kết bạn xong, đối phương lập tức nhắn tin nhắn thoại cho tôi.
“Alo, là Quan Thiến đấy sao? Tôi họ Lôi, em có thể gọi anh là anh Lôi.”
Anh Lôi nói, nếu không phải anh ấy nhìn thấy bài đăng của tôi, có lẽ đến bây giờ anh ấy cũng không biết được thì ra bác sĩ Phương và dì Lý là kẻ lừa đảo.
“Cách mà hai người bọn họ lừa gạt mẹ anh hệt như cách mà bọn họ lừa em! Năm mẹ của anh mắc bệnh ung thư, bà ấy thường xuyên đi đến chùa miếu thắp hương, thường xuyên qua lại, gặp phải người phụ nữ họ Lý kia. Người phụ nữ kia nói mình cũng bị ung thư vú, cũng là thời kỳ cuối, còn được Đông y trị hết bệnh. Sau đó tên họ Phương kia xuất hiện, ăn mặc đàng hoàng lịch sự, nói chuyện rõ ràng hợp lý, dỗ mẹ tôi chuyển sang dùng thuốc Đông y của ông ta.
“Thuốc Đông y của ông ta kê đắt hơn nhiều so với các bác sĩ khác, ngay từ đầu anh cũng sinh nghi, nhưng người phụ nữ họ Lý kia châm ngòi ly gián, mẹ anh liền mắng anh có phải là không muốn chữa bệnh cho bà ấy không. Bà ấy nói vậy anh đâu dám nói không, thế là bỏ ra mấy chục nghìn tiền thuốc.
“Họ Phương và họ Lý kia cực lực khuyên bà ấy xuất viện trị liệu, có thể là sợ chúng tôi tiền hết tiêu ở bệnh viện, không có tiền cho bọn họ lừa. Sau khi xuất viện xong thì anh thấy mẹ anh trông hồng hào hơn một chút. Bây giờ nghĩ lại có lẽ là tác dụng tâm lý, bà ấy cảm thấy được cứu rồi, tâm trạng trở nên thoải mái cho nên nhìn có vẻ khỏe mạnh hơn.
“Sau đó, bà ấy bị tôi lây bệnh cúm, toàn bộ hệ thống miễn dịch đều sụp đổ, bệnh tình nhanh chóng chuyển biến xấu, sau khi đưa đi cấp cứu không đến hai ngày thì không còn…… Anh vẫn luôn cho rằng, đều là do anh hại bà ấy…… Thậm chí anh còn báo tang cho hai tên lừa đảo kia, bảo bọn họ đến ăn bữa cơm chay.
Anh đúng thật là một tên ngu ngốc.”
Nói tới đây, anh ấy nghẹn ngào một chút.
Tôi không nói gì, nhưng nước mắt đã từ từ rơi xuống.
“Anh Lôi, đây không phải lỗi của anh. Sau khi trị liệu theo phương pháp của bọn họ, tế bào ung thư của em đã di căn đến toàn thân…… Vốn dĩ bọn họ đều là những kẻ lừa đảo lợi dụng Đông y, anh đừng tự trách mình, thật sự không phải là lỗi của anh đâu.”