Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ba kiếp tình, một kiếp yêu - Chương 6: Bug

Cập nhật lúc: 2024-11-02 11:47:21
Lượt xem: 36

6. Tôi liếc màn hình điện thoại đang sáng, thầm cười lạnh

<Nhi, anh nghĩ giữa chúng ta có hiểu lầm rồi, có thể gặp nhau không?>

Kiếp trước, vào ngày hôm nay, tôi đang cùng Lê Cận đi hẹn hò thì gặp phải màn trấn lột, Lê Cận anh hùng cứu tôi khiến tôi có thêm thiện cảm với hắn, mãi sau này tôi mới biết những người kia là do hắn thuê tới, kiếp này tôi đã từ chối, chắc chắn Lê Cận định giở trò gì đấy

Mặc dù rất rất không muốn đi nhưng Lân cũng nói, tôi không thể thay đổi mọi thứ trừ khi tìm được bug

“Nghiên Nghiên, là mình” Tôi quyết định gọi cho Kỷ Thanh “Lê Cận hẹn gặp mình ở quán XZ”

[Cậu định đi à? Đừng có đùa, ai mà biết tên đó sẽ làm gì đâu!] Kỷ Thanh bên kia có vẻ đang bận

Cũng phải thôi, kiếp trước giờ này Kỷ Thanh đang trong tiết, tôi cũng gọi cho cô và....cô đã nhờ anh trai đi theo đảm bảo an toàn của tôi

Nhưng tôi lại coi sự bảo vệ ấy là theo dõi nên rất khó chịu mà nhiều lần cãi nhau với anh

Không sao, kiếp này tôi sẽ thay đổi nó

Nghiên Nghiên, xin lỗi đã lợi dụng nha~

“Nhi!”

Ngồi xuống, tôi lạnh nhạt “Tôi với anh chưa thân đến mức có thể gọi tên”, chỉ vừa bước vào cửa tôi đã nhận ra nơi này, tay khẽ siết lại

Cửa hàng bánh ngọt XZ, cũng là một trong những nơi ẩn chứa quá khứ ngu si của tôi

“A...” Lê Cận ho khan, cười gượng gạo “Anh đã gọi bánh cho em, cửa hàng này rất ngon, em ăn thử đi”

Tôi lấy thìa xúc lên một miếng, ngắm nghía một lúc rồi ngước lên “Đàn anh, tôi không thích đồ ngọt, càng ghét nhất là, dâu-tây!”

Lê Cận giật mình, khóe miệng tôi khẽ nhếch lên khinh bỉ khó thấy, có vẻ hắn đã nhận ra, bánh dâu tây là đồ ăn ưa thích của Đỗ Nguyệt

Lúc còn hẹn hò, tôi nghĩ cứ để từ từ hắn sẽ biết được sở thích cùng sở ghét của mình nên vẫn cố ép bản thân ăn hết, thực chất tôi ghét cay ghét đắng dâu tây

“X..xin lỗi, anh không biết, vậy em thích ăn gì để anh đổi...”

Ngược _ HE

“Không cần đâu” Tôi cắt ngang “Có gì nói thẳng đi”

Lê Cận cau mày “Anh muốn biết, có phải em ghét anh không?”

Ha, không chỉ ghét đâu, mà còn hận tới thấu xương. Tôi thản nhiên “Anh nghĩ nhiều rồi, chỉ là tôi không muốn bạn trai tôi hiểu lầm thôi”

“Bạn trai?” Lê Cận kích động tới bật dây “Không thể nào, em làm sao có thể có bạn trai được chứ! Người đó phải là anh mới đúng!”

“Đừng nhận vơ nữa” Cổ tay bị túm chặt khiến tôi khá đau, tôi muốn rụt lại nhưng không thể đọ sức với người học taekwondo như Lê Cận

“Cút ra”

Mắt thấy bóng người chắn trước mặt, tặng Lê Cận cú đ.ấ.m khiến hắn loạng choạng, rồi dùng giọng lạnh băng mà trước giờ chưa từng thấy để nói như ra lệnh

Lê Cận rõ ràng chưa bao giờ thấy người này tức giận, cả người lạnh run, nhưng vẫn đứng thẳng lên, “Nghiên lão sư, anh chỉ là một anh trai không hơn không kém, đừng có đứng ở đây làm người ghê tởm”

Thấy được Nghiên Kỳ Dật sầm mặt nhưng người lại run run sợ hãi lén nhìn tôi, trái tim tôi như bị chà xát, đau xót, tôi đứng lên trước, lạnh “Đàn anh, người khiến người khác ghê tởm là anh đấy, đây là bạn tr....”

Xẹt___Xẹt___

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ba-kiep-tinh-mot-kiep-yeu/chuong-6-bug.html.]

“Tô Lục Nhi, không được làm vậy”

“Vậy không lẽ tôi buộc phải nhận Lê Cận sao?! Bug là gì thì anh nói luôn ra đi”

“.....Cô phải khiến cho Nghiên Kỳ Dật tự động mở lòng, khiến hắn chấp nhận được rằng cô cũng....thích hắn”

“Vậy à? Đơn giản vậy thì nói thẳng ra, còn bắt tôi tự đoán”

“....”

Không thấy Lân nói gì nữa, xung quanh cũng khôi phục trạng thái bình thường

“Tô Lục Nhi, cô nói cái gì cơ?!” Lê Cận nghiến răng

Cũng phải thôi, tôi nghĩ trong lòng hắn đang bực tức vì nghĩ rằng một người đẹp như hắn, người gặp người theo đuổi dài mấy dãy nhà, vậy mà lại bị tôi sỉ nhục như vậy

“Tôi là nói, tôi không có một chút tình cảm nào với anh, bớt tự kỷ đi, còn việc anh tôi quản tôi thế nào, là chuyện riêng Tô gia, không liên quan gì tới anh” Tôi kéo người Nghiên Kỳ Dật “Anh, đi thôi”

Tôi đến cuối đời cũng không biết rằng, Lân sau khi tiết lộ tương lai cho tôi, đã hộc máu

Lên xe, tôi nhìn thấy người quen đang ngồi ghế phụ lái, nhất thời ngẩn người

Tần Thần....

Tần Thần bị bỏ rơi và Nghiên Kỳ Dật nhận nuôi từ bé, anh ta bằng tuổi tôi, là người trung thành với Nghiên Kỳ Dật nhất

Kiếp trước nhờ có anh ta ở cạnh liên tục mắng tôi vô lương tâm mà tôi mới nhận ra tấm chân tình của anh

Chính vì vậy, sau khi anh chết, Tần Thần trong cơn tức giận mà nổi điên với tôi, kể toàn bộ sự cống hiến âm thầm của anh dành cho tôi rồi khóc tới ngất đi, đến khi tỉnh lại thì đến quỳ trước mộ 3 ngày 3 đêm sau đó biến mất, bất kì nguồn lực nào cũng không tìm thấy nữa

Nhìn thấy Tần Thần làm tôi không khỏi nhớ tới cảnh anh ta quỳ ở đó, nhất quyết không cho tôi vào trong....

“Lục Nhi, Tần Thần là bạn trai em à?”

“Hả?”

Tôi lập tức tỉnh táo hỏi ngược lại đầy bất ngờ “Anh nói gì?”

“Em bảo với Lê Cận là đã có bạn trai”

“Mà bây giờ em lại nhìn Tần Thần....”

Tần Thần há hốc mồm “Thiếu gia!! Làm gì có chuyện đó chứ?! Tôi làm sao có thể là....”

Không để Tần Thần kịp nói thêm gì, tôi giơ 3 ngón tay lên “Trời đất chứng giám, em hoàn toàn không liên quan gì tới Tần Thần”

Vẻ mặt của anh không gợn sóng nhưng tay đã sớm siết chặt không qua được mắt tôi, anh giấu nhẹm tâm tư nên không thể hiện điều gì trên khuôn mặt nhưng hành động lại rất trung thực

“Vậy....”

Nhưng anh không nói tiếp nữa

Tần Thần trước nay là người dễ kích động nên không ý tứ gì mà hỏi thẳng “Bạn trai cô là tên nào?”

“Tần Thần” Nghiên Kỳ Dật sắc mặt lạnh lẽo liếc một cái liền khiến đối phương ngậm miệng “Chú Tần, về Tô gia”

Loading...