Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bà Cô Lập Dị - 3

Cập nhật lúc: 2024-11-15 11:25:43
Lượt xem: 109

 

Buổi xem mắt hôm qua bị tôi làm hỏng bét. Cả ngày nay Ngô Quế Phương cứ lẩm bẩm, lúc thì mỉa mai, lúc lại châm chọc.

“Cứ kén cá chọn canh, đâu phải như đi chợ, lúc nào cũng có đồ mới để chọn!”  

Nói xong, mụ ta liếc mắt nhìn tôi, ánh mắt đầy chua cay.

Thật là nực cười, tôi chưa kịp trách mụ, mà mụ đã oán trách tôi rồi.

Trong miệng Ngô Quế Phương, “ngoài ba mươi” nghĩa là ba mươi sáu tuổi.  

“Chín chắn và vững vàng” tức là nhìn già và ngốc.  

“Hào hoa phong nhã” thì thực chất là học hành mới hết cấp hai, nhân phẩm kém cỏi.

Thấy bà ta tâng bốc gã kia lên tận mây xanh, tôi chỉ muốn giới thiệu anh ta cho chính bà ta. Dù sao thì ông hai của tôi cũng đã mất nhiều năm rồi mà.

Ngô Quế Phương đ.ấ.m n.g.ự.c tiếc rẻ: “Trời ơi, kiếm đâu ra người đàn ông tốt như thế này chứ!”  

Tôi lập tức tiếp lời: “Nếu bà cô hai đã thích như vậy, sao bà không tự đi mà lấy ế? Biết đâu lại sinh thêm cho tôi một ông chú đấy!”  

Tôi giả bộ che miệng ngạc nhiên: “Nhưng mà… sợ là bà cô hai mãn kinh rồi, tiếc quá, không sinh nổi chú cho tôi nữa rồi!”

Ngô Quế Phương giận tím cả mặt, mụ mắng tôi: “Đồ vô lại! Mấy câu khó nghe như vậy mà mày cũng nói được hả?”

“Trương Tú Trân, qua đây dạy bảo con gái cô đi! Trên đời này còn có công lý nữa không?”

Mẹ tôi vội bước ra, an ủi mụ ta vài câu rồi giả vờ mắng tôi, bảo tôi vào phòng.  

Tôi chán nản, quay lưng bỏ đi, mắt không thấy, lòng không phiền.

Vừa đi ngang qua góc khu, tôi tình cờ nghe thấy mấy bà hàng xóm đang nhắc đến tên mình.

“Có biết con bé Từ Nghiên không? Để tôi nói cho mà nghe, cái bà họ hàng xa của nhà con bé đó thật chẳng ra gì đâu. Con gái người ta còn trẻ trung xinh đẹp, trông cũng chững chạc ra phết, giới thiệu xem mắt cũng không đến nỗi nào mà dắt mấy thằng dựa vẹo táo nứt như hôm qua.”

Một bà khác tiếp lời: “Đúng là không ra gì thật!”

“Biết sao bà cô của con bé đấy thích giới thiệu đối tượng cho nó không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ba-co-lap-di/3.html.]

Tôi khựng lại, ánh mắt tối sầm.

Tôi cũng chẳng rõ tại sao Ngô Quế Phương cứ hứng thú chuyện này đến thế.

“Là vì tiền đấy! Con mụ đó ngấm ngầm bàn bạc với bên đàng trai, nếu thành công thì cầm ngay 10 triệu tệ! Sau này có con, biết đâu còn được thêm nữa. Còn nếu không thành, ít ra cũng có chút quà cáp.”

Bảo sao... Bảo sao Ngô Quế Phương lại hăng hái muốn mai mối cho tôi như vậy.  

Hóa ra là muốn kiếm tiền môi giới!

Đồ mặt dày đáng khinh!

Cơn giận sục sôi, tôi nắm chặt tay, chạy lên nhà với tâm trạng phẫn nộ.

Vừa bước vào nhà, tôi đã thấy Ngô Quế Phương đang trò chuyện cùng mẹ mình.

“Tú Trân, chị lại để tôi giới thiệu thêm cho con bé con đi. Nghe lời tôi, tôi còn quen một người nhìn rất sáng sủa, tính tình cũng hiền lành và biết phấn đấu.”

“Con gái của chị lớn rồi, cũng nên nghĩ đến chuyện này! Để lâu quá thành ra ba mươi rồi, rồi sẽ không kiếm được ai đâu!”

“Chị làm mẹ mà không lo được sao? Nó không hiểu, chẳng lẽ chị cũng không hiểu?”

Ngô Quế Phương cứ lải nhải như tụng kinh, hết câu này đến câu khác.

Tôi là một cử nhân tốt nghiệp từ trường danh giá, công việc ổn định, nhà có hai căn, là con gái duy nhất trong nhà. Vậy mà mụ lại cứ nói về tôi như thể tôi là đứa con gái ế chồng, không biết đường tự lo cho cuộc sống mình.

Thấy mẹ tôi có vẻ khó xử, không nói được lời nào, tôi lập tức bước tới, giọng tôi cao hơn hẳn: “Chẳng phải bà chỉ muốn kiếm tiền môi giới thôi sao? Bà bày đặt quan tâm tôi làm gì?”

Ngô Quế Phương vội vàng phản bác: “Cô nói bậy cái gì đấy! Tôi tìm đối tượng cho cô thì có gì sai? Chẳng lẽ cô không muốn kết hôn, sinh con sao?”

Tôi cười lạnh, đáp trả: “Bà có quyền gì mà nói tôi như vậy? Đừng có tưởng rằng cưới xin và sinh con là tất cả cuộc đời phụ nữ. Đọc vài cuốn sách rồi nghĩ mình hiểu đời sao?”

Đối diện với mụ, tôi không hề có chút kiêng nể nào. “Bà muốn sinh con, muốn kết hôn thì cứ việc. Đừng có lôi tôi vào những câu chuyện nhảm nhí này nữa.”

Ngô Quế Phương tức điên, chỉ vào mặt tôi mà mắng: “Ở thôn bọn tao, phụ nữ tuổi mày phải có ít nhất ba đứa con rồi! Mày mà không kết hôn thì xác định sống cả đời như con cá mất nước thôi!”

Tôi chẳng thèm tranh luận, chỉ lạnh lùng đáp lại: “Vậy thì mấy bà tầm tuổi của bà, chắc giờ đều đã yên nghỉ rồi. Thế sao đến giờ bà vẫn chưa chịu c.h.ế.t đi?”

--

Loading...