Ánh Trăng Sáng Lòng Ta - Chương 12 (Hoàn)
Cập nhật lúc: 2024-05-16 11:46:13
Lượt xem: 1,444
12.
Triệu Trùng Quang hồi cung làm hoàng đế của chàng, ta cũng bận rộn với học viện nữ sinh của ta.
Cách hai ba ngày chàng lại tới chỗ ta, chúng ta cùng ta uống rượu nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng sẽ chàng sẽ hôn ta.
Ta nghĩ, ngày tháng như vậy, cũng không tệ lắm.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Có một ngày, tiểu viện của ta đón một vị khách không mời mà tới, Tần Thiệu.
Tần cô nương dùng đôi mắt xinh đẹp toát ra anh khí bức người, đánh giá ta một lượt.
Ta còn tưởng rằng nàng ấy đến đây để tuyên bố chủ quyền, ai ngờ nàng ấy lại bật cười thành tiếng.
“Tỷ là Thẩm A Nguyệt? Chẳng trách hoàng thượng lại mê mệt tỷ như vậy.” Nàng ấy cười đến nỗi cả người run rẩy.
Ta bối rối nhìn nàng ấy, chỉ đành hỏi sao nàng ấy lại đến đây.
Tần Thiệu nói với ta, nàng ấy đã sớm có người trong lòng, lại bị cha nàng nhất quyết đưa vào cung.
“Cha ta cả đời đều ở trên chiến trường, đối với lòng dạ hoàng đế thiếu chút lý giải. Qua cầu rút ván, hoàng thượng vừa thông minh lại có dã tâm, quân Tần gia chúng tôi đến cuối cùng sẽ chỉ có kết cục bị tan rã, không có bất cứ vị hoàng đế nào sẽ để cho một đội quân như vậy tồn tại.” Tần Thiệu vẻ mặt bình tĩnh cùng ta bắt đầu thảo luận về vấn đề chính trị .
Ta rất ngạc nhiên, cô nương Tần gia này cực kỳ thông minh, hơn cha của nàng ấy nhiều lắm.
“Ta vừa không mong cha của ta sẽ có một kết cục tồi tệ, cũng không muốn bản thân cả đời này bị vây khốn trong thâm cung, cùng một đám nữ nhân suốt ngày tranh sủng đấu đá, Thượng Kinh này đến cưỡi ngựa còn chẳng có cảm giác sảng khoái, vừa nghĩ tới việc cả đời còn lại đều phải sống ở đây, ta liền cảm thấy rợn hết cả người.” Tần Thiệu chớp chớp mắt, cả người run run, lại mỉm cười.
“Ta đã khuyên cha ta, chúng ta rất nhanh sẽ quay trở lại biên giới. Ngôi vị hoàng hậu này ai muốn làm thì làm, dù sao cũng không phải ta. Còn tỷ, cũng không cần phải lo lắng, toàn bộ trái tim của hoàng thượng đều nằm trên người tỷ. Hắn hiện tại cả ngày chỉ biết xử lý chính sự, cũng không có thời gian oanh oanh yến yến. Có điều, nam nhân này….”
Tần Thiệu nói năng rõ ràng, lời nói thật đáng kinh ngạc. Ta thật sự không ngờ rằng nàng ấy là kiểu người như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/anh-trang-sang-long-ta/chuong-12-hoan.html.]
Cũng quá…..cũng quá hợp ý ta rồi!
Cuối cùng, ta có thêm một tỷ muội tốt.
Đêm đó, lúc Triệu Trùng Quang tới, ta đem những lời này kể cho chàng nghe, liền thấy mặt chàng đen đi một nửa.
“Nàng ta thông minh đấy, biết chạy đến chỗ nàng ra vẻ ngoan ngoãn.’ Triệu Trùng Quang nói với ta, vốn dĩ chàng ấy định từ từ phân chia quân đội Tần gia thành từng đội nhỏ, biến thành một nhánh quân đội mới.
Phương pháp này tuy tốt, nhưng nếu muốn làm mà không khiến Tần lão tưởng quân chú ý, chầm chậm giải quyết thì cũng phải tốn mất mấy năm.
Nhưng Tần Thiệu lại chủ động khuyên nhủ Tần lão tướng quân quay về trấn giữ biên giới, giúp chàng giải quyết một phiền phức lớn.
“Sau này Tần cô nương đại hôn, chúng ta phải tặng nàng ấy một phần lễ lớn.” Ta cười cười, Triệu Trùng Quang đưa tay xoa xoa đầu mũi ta, cũng cười lớn.
Ba năm sau, ta đưa các nữ sinh của mình đến Vạn Đô tham quan học hỏi, đi ngang qua Hồng Trần Các, liền dừng lại, tiến vào xem thử.
Hồng Trần Các đã hoàn toàn thay đổi, không còn là thanh lâu nữa. Mà trở thành một học viện.
Ta tìm tới hậu viện theo ký ức, căn phòng chứa cửi năm đó bây giờ vẫn còn, lòng ta tràn ngập xúc động.
Đột nhiên có người đẩy cửa bước vào, giọng nói trong trẻo, ta nhìn thấy Triệu Trùng Quang cả mặt vui vẻ đắc ý không giấu được , chàng nói”
“A Nguyệt, ta tới đón nàng về nhà.”
HOÀN CHÍNH VĂN.