ÁNH TRĂNG SÁNG CỦA CHỒNG TÔI - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-07-27 12:30:33
Lượt xem: 5,626
Ngày thám tử tư nói cho tôi biết Tô Văn mang thai, tôi và bố mẹ mới đồng ý đi đến suối nước nóng với Khương Trì.
Tô Văn không phải thủ phạm chính, còn có đơn xin giảm nhẹ tội của tôi, hơn nữa cô ta còn là phụ nữ có thai nên chắc chắn sẽ được hoãn thi hành án phạt.
“Anh đoán xem, tại sao tôi phải giúp Tô Văn?”
“Là bởi vì tôi thiện lương sao?”
Chắc là vẻ mặt của tôi rất dọa người, vị luật sư có hơi dịch người về phía sau.
22.
“Cô muốn làm gì với Tô Văn và đứa bé đây? Có chuyện gì thì cô cứ nhắm về phía tôi ấy, đừng làm tổn thương bọn họ.”
Chắc là Khương Trì đã hình thành thói quen đề phòng tôi trả thù, tuy không biết xảy ra vấn đề ở đâu, hắn vẫn hơi sợ hãi.
“Làm sao tôi có thể tổn thương bọn họ được, nghe nói anh viết thư cho bố mẹ ở quê nhờ họ chăm sóc Tô Văn nhỉ. Cảm động ghê, chúng ta kết hôn nhiều năm như vậy mà tôi còn chưa từng được bố mẹ chồng chăm sóc đâu.” Tôi có chút tiếc nuối thở dài.
“Mẹ tôi tới chăm sóc cháu nội của bà, ai bảo cô kết hôn với tôi mười năm rồi mà không mang thai được, tôi đã làm cô thất vọng rồi.”
Ai cha, Khương Trì còn nói chuyện rất đúng lý hợp tình.
“Anh còn nhớ lúc chúng ta được bác sĩ khám bệnh ở bệnh viện thành phố không?”
Đó là năm thứ ba sau khi chúng tôi kết hôn, bởi vì mãi mà chúng tôi vẫn không có con, mẹ tôi lôi kéo người quen giúp chúng tôi xếp số khám bệnh ở một bác sĩ khá nổi tiếng.
Tôi chính là người lấy kết quả kiểm tra, vì không muốn tổn thương lòng tự trọng của Khương Trì nên tôi đã giấu diếm kết quả.
Hiện tại, tờ báo cáo kiểm tra này đã được đặt ở trước mặt Khương Trì.
“Nam giới mắc bệnh lý không thể mang thai, làm sao có thể... vậy, đứa nhỏ…” Đầu tiên, mặt Khương Trì đỏ bừng lên, sau đó chuyển thành trắng bệch, sau đó nghẹn thành màu tím.
“Cô gạt tôi đúng không, cô gạt tôi đúng không…”
Khương Trì khẩn cầu nhìn tôi, chắc là hắn muốn tôi phủ định đáp án này lắm.
Tôi thương hại nhìn người đàn ông điên cuồng kia, do dự một lát rồi đưa ra tấm ảnh cuối cùng.
Trong ảnh, vẻ mặt Tô Văn thẹn thùng nằm trong lòng một người đàn ông, mặc dù khuôn mặt của người đàn ông không quá rõ ràng nhưng chỉ cần nhìn vào cánh tay có hình xăm đặt bên hông Tô Văn kia, tôi nghĩ Khương Trì nhất định đã nhận ra.
Dù sao hắn đã từng dùng nửa trang nhật ký để châm chọc gã đòi nợ thuê này.
Khương Trì hoàn toàn điên rồi.
Lúc tôi đi ra ngoài, còn có thể nghe thấy tiếng la hét sau lưng. Có điều, tiếng la hét này cũng không kéo dài bao lâu, rất nhanh đã bị quản ngục ngăn lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/anh-trang-sang-cua-chong-toi/chuong-12.html.]
Khương Trì nhất định rất muốn tìm Tô Văn hỏi cho rõ ràng nhỉ? Giống như khi tôi biết hắn đã lừa dối mình ấy. Đáng tiếc, Tô Văn sẽ không đến thăm hắn đâu.
23.
Ngồi tù không phải là kết thúc của sự trừng phạt và tôi sẽ không cho phép Khương Trì mang theo hy vọng và tình yêu vượt qua năm năm này dễ dàng như thế.
Hắn sẽ phải sống trong tù với sự rối rắm, đau đớn và hối hận.
Xử lý xong Khương Trì, tôi cũng không có ý định buông tha Tô Văn.
Tôi đã nói với Khương Trì sẽ không làm tổn thương Tô Văn nhưng tôi chưa từng nói sẽ không có người khác làm tổn thương cô ta.
Bức thư Khương Trì nhờ bố mẹ chăm sóc Tô Văn vừa được gửi đi chưa được bao lâu, tôi cũng gửi đi một phong thư.
Tôi chẳng cần nói quá nhiều trong bức thư.
Tôi kể lại chuyện đi thăm Khương Trì cho mẹ của Khương Trì biết, nói bóng nói gió rằng mẹ chồng là gà mái không biết đẻ con.
Khoan hãy nói, sức chiến đấu của bà lão này quả thật rất kinh người.
Trong video thám tử tư gửi tới cho tôi, Tô Văn bị mẹ chồng cũ của tôi lột sạch đồ, kéo xuống dưới lầu, trên khuôn mặt trắng nõn có rất nhiều dấu tay.
Đương nhiên, Tô Văn cũng không phải bạch liên hoa chân chính, tuy cô ta mới sinh con, thân thể còn yếu nhưng rốt cuộc vẫn là người trẻ tuổi, hàm răng vẫn còn sắc bén, đánh không lại liền cắn.
Một già một trẻ đánh nhau thật sự rất đặc sắc.
Tuy rằng đa số mọi người đều vây quanh xem náo nhiệt nhưng thấy hai người bọn họ càng đánh càng hăng, vẫn có người tốt bụng gọi điện thoại báo cảnh sát.
Cảnh sát nhanh chóng tới đưa hai người đi.
Nếu không có gì bất ngờ, mẹ chồng cũ của tôi sẽ bị giam vài ngày nhưng không có chuyện gì lớn. Còn Tô Văn thì khác, trong lúc hoãn thi hành án lại ẩu đả trước mặt mọi người, tính chất cực kỳ ác liệt, vậy thì sẽ không thể hoãn thi hành án nữa mà phải tiếp tục trở về chịu hình phạt.
Về phần gã đòi nợ thuê kia, sau đó sẽ có đám ‘quần chúng nhiệt tình’ tố cáo gã mà thôi.
Nếu có duyên, nói không chừng còn có thể gặp được Khương Trì trong tù ấy chứ.
Đến lúc đó, giữa bọn họ sẽ xảy ra chuyện gì đây?
Nghĩ thôi mà đã thấy kích thích rồi.
Nghe nói sau đó, đứa bé kia được một đôi vợ chồng trung niên không có con nhận nuôi.
Cũng tốt, coi như đứa bé sẽ có một khởi đầu trong sạch.
…
Hết.