Ánh sáng của Giang Di - Phần 5
Cập nhật lúc: 2024-06-26 09:36:26
Lượt xem: 1,126
12
Nói thì là họp lớp nhưng thực ra phần lớn là tụ tập để nịnh nọt, khen ngợi những bạn học thành tích tốt.
Bởi vì gần đây tôi đang có trên đà phát triển nên hầu hết các bạn cùng lớp đều thầm muốn đến gần tôi hơn.
Tôi cũng không cự tuyệt.
Ngược lại người vây quanh Chu Triệt lại ít đi rất nhiều.
Suy cho cùng, những người có thể xuất hiện ở đây phần lớn đều là con người có được thành công tương đối, mạng lưới quan hệ rộng, ai cũng biết nguyên nhân tôi và Chu Triệt ly hôn.
Để lấy lòng tôi, đương nhiên phải xa lánh Chu Triệt.
Vì vậy ngồi chưa được bao lâu, Chu Triệt chuẩn bị rời đi.
Chu Triệt vừa đi ra ngoài, cửa bị người bên ngoài đẩy ra.
Tô Điềm Điềm lao vào và trông có vẻ xấu hổ ngay khi nhìn thấy tôi.
Cô ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh không trả lời điện thoại của em là vì Giang Di?"
Chu Triệt dường như muốn không để ý tới Tô Điềm Điềm, chiếu lệ nói: "Đừng vô cớ gây sự."
"Có phải em đang vô cớ gây rắc rối không?" Giọng nói của Tô Điềm Điềm đột nhiên cao lên cao nhất, cô ta nói: “Chu Triệt, lúc trước là anh nói thích em, muốn ở bên em, bây giờ anh ly hôn với Giang Di, bắt đầu ghét bỏ em đúng không?”
Dương Lộ ở một bên tức giận nói: "Làm tiểu tam còn đúng lý hợp tình.”
Giọng nói của Dương Lộ không lớn cũng không nhỏ, vừa đủ để Tô Điềm Điềm nghe thấy.
Tô Điềm Điềm đột nhiên như một con mèo xù lông: "Cô gọi ai là tiểu tam?!Lúc trước nếu không phải Chu Triệt mất trí nhớ, Giang Di thừa cơ hội xen vào, hiện giờ vợ của Chu Triệt chắc chắn là tôi.!"
“Vậy cô kêu Chu Triệt cưới cô đi..” Dương Lộ bĩu môi nói: "Không phải Chu Triệt ly hôn Giang Di rồi sao? Vậy kêu Chu Triệt nhanh chóng cưới cô đi."
Cuối cùng, Dương Lộ đặc biệt nói thêm: “Hay là vì cô không muốn cưới Chu Triệt?”
Tô Điềm Điềm tức giận đến run rẩy.
Chu Triệt ở một bên cũng không có ý định bảo vệ cô ta.
Ngay khi Tô Điềm Điềm chuẩn bị cãi nhau với Dương Lộ, Chu Triệt lạnh giọng nói: "Đủ rồi!”
Anh ta lạnh lùng nhìn Tô Điềm Điềm: "Còn chưa đủ xấu hổ sao?"
Nói xong, anh ta phớt lờ Tô Điềm Điềm và bỏ đi một mình.
Mặt Tô Điềm Điềm lúc trắng lúc đỏ, chỉ có thể hung tợn trừng mắt nhìn tôi một cái, rồi đuổi theo Chu Triệt.
Chứng kiến xong những chuyện này, mắt tôi lóe lên, hỏi hệ thống: [Tô Điềm Điềm không phải nữ chính sao? ]
Nếu như cô ta là nữ chính, cốt truyện trở vẫn như cũ, vậy cô ta nên yêu nam chính thay vì suốt ngày truy đuổi nam phụ Chu Triệt.
Hệ thống phản hồi rất nhanh: [Không còn nữa. ]
[Kể từ khi cô ta chọn vây quanh Chu Triệt, hào quang nữ chính đã biến mất.]
[Giờ đây, mọi người đều là nhân vật chính trong cuộc đời của chính mình.]
13
Tôi lại mơ về kiếp trước.
Hình như lúc đang chuẩn bị tổ chức sinh nhật lần thứ tư của Noãn Noãn, vì Chu Triệt đi công tác không về được nên tôi đã đưa Noãn Noãn đến một nhà hàng để chúc mừng sinh nhật con bé.
Noãn Noãn rất vui mừng, tuy Chu Triệt không thể đến nhưng niềm hạnh phúc của một đứa trẻ thực sự rất đơn giản, nhất là sau khi tôi mua cho Noãn Noãn con búp bê bông mà con bé yêu thích nhất.
Đột nhiên, Noãn Noãn hưng phấn nắm lấy tay tôi, chỉ vào khách sạn đối diện nhà hàng, nói: “Mẹ, mau nhìn, bố kìa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/anh-sang-cua-giang-di/phan-5.html.]
Con bé rất hồn nhiên và nghi ngờ hỏi tôi: “Mẹ ơi, tại sao bố lại ôm một dì vậy?”
Tôi theo tiếng Noãn Noãn nhìn sang, bàn tay cầm d.a.o nĩa hơi siết chặt.
Qua cửa sổ, có thể nhìn rõ ràng Chu Triệt vốn nói đi công tác ở nơi khác thân mật ôm Tô Điềm Điềm đi vào một khách sạn.
Lúc đó trong đầu tôi đang suy nghĩ rất nhiều thứ.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Chưa bao giờ tôi tỉnh táo như vậy.
Tôi nói với Noãn Noãn: Tôi nói với Noãn Noãn: "Noãn Noãn, con nhìn lầm rồi, đó không phải là bố.”
“Umm." Noãn Noãn rõ ràng không tin, dứt khoát nói: "Nhưng đó là bố, Noãn Noãn không thể nhận lầm.”
"Bố hiện đang đi công tác xa thành phố. Con có nghĩ bố có thể nói dối chúng ta không?"
Nghe vậy, Noãn Noãn theo bản năng lắc đầu.
Noãn Noãn rất tin tưởng Chu Triệt, cho nên sau khi tôi nói lời này, Noãn Noãn lập tức bác bỏ khả năng người bên kia chính là Chu Triệt.
Thấy vậy, tôi hơi thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó tôi nhanh chóng đưa Noãn Noãn về nhà, sau khi dỗ Noãn Noãn ngủ, tôi liên lạc với một công ty thám tử tư và thuê họ theo dõi Chu Triệt.
Thật ra mấy năm nay tôi vẫn luôn có chuẩn bị, cho nên sau khi nhìn thấy chứng cứ Chu Triệt ngoại tình, nội tâm của tôi đột nhiên bình tĩnh trở lại.
Cứ như thể trái tim treo lơ lửng cuối cùng đã ổn định.
Tôi bắt đầu liên hệ với luật sư.
Mặc dù tôi rất ghét Chu Triệt nhưng Noãn Noãn vô tội nên tôi sẽ không từ bỏ quyền nuôi dưỡng Noãn Noãn.
Ngay khi tôi liên hệ với luật sư để chuẩn bị khởi kiện ly hôn thì Noãn Noãn đã xảy ra chuyện.
Lúc đó tôi cảm thấy như bầu trời sụp đổ.
Tôi lao như đ..iên đến bệnh viện nhưng chỉ nhìn thấy Noãn Noãn nằm trên bàn mổ lạnh lẽo, người đầy m..áu.
Bác sĩ nói với tôi rằng Noãn Noãn đã khóc vào phút cuối và muốn gặp bố mẹ.
Nhưng tôi thậm chí còn không nhìn thấy Noãn Noãn lần cuối cùng.
Tôi gọi cho Chu Triệt, nhưng thứ tôi nhận được chỉ là một âm thanh cúp máy lạnh lùng.
Tôi không bỏ cuộc, cuộc gọi cuối cùng đã được kết nối.
Giọng nói lạnh lùng của Chu Triệt từ bên kia truyền đến: "Giang Di, em có phiền không?”
Giọng tôi nghẹn ngào, gần như sắp tắt thở: “Chu Triệt, sưởi ấm cho cô ấy đi…”
"Tôi đang tổ chức sinh nhật cho Điềm Điềm. Nếu em ổn thì đừng làm phiền tôi."
Nói xong câu đó, Chu Triệt gần như lạnh lùng cúp điện thoại.
Cầm chiếc điện thoại lạnh ngắt trong tay, tôi yếu ớt trượt xuống tường.
Nghe cảnh sát nói, đây là một tai nạn giao thông đáng tiếc.
Tài xế phanh không nhạy, đ.â.m thẳng vào Noãn Noãn đang tan học.
Noãn Noãn đã không thể né tránh, và mặc dù không c...hết tại chỗ nhưng cuối cùng con bé cũng c..hết do nỗ lực giải cứu không hiệu quả.
Tôi xem đi xem lại đoạn video giám sát, không bỏ sót manh mối nào.
Trong đầu tôi thực sự đã xác định rằng đây là một vụ g..iết người có chủ ý.
Nhưng sẽ không có ai tin tôi.
Ngay cả Chu Triệt cũng chỉ cho rằng tôi có vấn đề thần kinh.