Anh Chồng Giấy Đoản Mệnh - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-11-14 18:43:36
Lượt xem: 1,173
Xảo Nương hỏi mẹ ruột thằng bé ở đâu, con trai tôi lạnh nhạt đáp lời.
"Yên tâm, bọn con sẽ sớm gi.ết ch.ết bà ta, sẽ không ảnh hưởng tới dì đâu, Xảo Nương..."
Chưa kịp nói dứt lời thì con trai đã ngã xuống.
Chồng tôi đặt bát xuống, chỉ vào Xảo Nương rồi cũng ngã xuống.
Tôi bước ra từ bóng tối, đá từng người một để chắc chắn họ đã hoàn toàn ngất đi.
Xảo Nương tặc lưỡi một cái, nhìn tôi như một trò cười.
"Chồng con của cô cũng chẳng ra làm sao, mỗi ngày tôi chỉ khen qua loa bọn họ mấy câu, lại gấp gáp đến độ người thì muốn tôi làm vợ, người lại muốn tôi làm mẹ."
Tôi lạnh lùng lên tiếng: "Cô còn muốn hồi sinh chồng con mình không, muốn thì nhanh tay nhanh chân làm đi."
Xảo Nương hừ lạnh một tiếng, sau đó bế con trai đi ra sân sau.
Tôi muốn kéo chồng đi nhưng Xảo Nương bảo không cần.
"Xử lý đứa nhỏ trước, tôi cần gặp con trai tôi trước, nhanh lên, tên kia lát nữa tính sau."
Xảo Nương liên tục thúc giục, tôi thở dài một hơi rồi đi theo.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Lúc rời khỏi, tôi quay đầu lại nhìn, cảm giác như tên chồng mình có chút cử động.
5.
Tôi theo Xảo Nương đến sân sau, nơi đang bố trí một trận pháp hình tròn, ở giữa trận pháp đặt một cái chậu lớn.
Lát nữa chúng tôi sẽ dùng trận pháp này để đổi mạng của con trai chúng tôi lấy mạng của con tôi đổi mạng cho con của Xảo Nương.
Xảo Nương giao con trai lại cho tôi và yêu cầu tôi tự tay hoàn thành nghi thức này.
"Cô chính là mấu chốt của trận pháp này, đi nhanh đi."
Tôi liếc nhìn con trai nằm trong vòng tay mình, nó yên ắng nằm đó nhưng khi tỉnh dậy lại muốn gi.ết tôi.
Xảo Nương thấy tôi không nhúc nhích, vội vàng nói: “Cô nhanh lên.”
Tôi thở dài, bước đến giữa trận hình, trì hoãn việc ném con trai mình vào trong chậu.
Tôi chợt cảm thấy có chút hối hận, không nỡ tự tay gi.ết ch.ết đứa con trai mình đã nuôi nấng mấy năm trời.
"Ơ kìa, nhanh lên đi chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/anh-chong-giay-doan-menh/chuong-4.html.]
Xảo Nương vẫn tiếp tục thúc giục, đứa con trai trong vòng tay tôi thì thầm một câu.
"Xảo Nương, dì có thể làm mẹ của con được không? Con rất nhanh sẽ gi.ết ch.ết bà ta rồi."
Một câu nói khiến đã khiến tôi thêm phần kiên định với quyết tâm của mình.
Tôi ném thẳng con trai mình vào chậu nước, khi thân thể bằng giấy của nó chạm nước, nó chợt tỉnh dậy và hét lên “Cứu với.”
Nước tiếp xúc với cơ thể nó và bắt đầu ăn mòn như axit sunfuric đậm đặc, cơ thể nó nhanh chóng thủng lỗ.
Nước nhanh chóng bị nhuộm đỏ, đặc biệt khi nó vùng vẫy dữ dội, nước tràn ra mặt sàn, cảnh tượng trông như m.áu chảy lênh láng.
Nó thấy tôi ở bên cạnh, kéo quần áo tôi và hét lên cầu cứu: “Mẹ ơi, cứu con với, đau quá”.
Nhưng nó đã quên rằng bản thân đã làm điếc tai phải của tôi và hiện giờ khi tôi đứng nghiêng người với nó thì tôi chẳng nghe rõ được gì cả.
Tôi lùi lại một bước, giơ tay lên và bắt đầu kích hoạt trận pháp.
Trận pháp bắt đầu rung chuyển, con trai càng hét lên đau lòng hơn, đồng thời bắt đầu chửi bới.
"Aaaaa, bà đúng là con đàn bà ác độc, không xứng làm mẹ tôi, tôi thật sự rất hối hận, nếu không phải tên cha ngu xuẩn kia đưa bà đi bệnh viện thì bà đã sớm bị tôi độc ch.ết rồi.”
"Nếu sớm biết, tôi đã gạt tên ngu xuẩn kia ra, để ông ta khỏi uy h.i.ế.p ngược lại. Bà, bà là một nữ nhân độc ác, đáng lẽ phải ch.ết từ lâu rồi, chỉ có Xảo Nương là người duy nhất đối xử tốt với tôi."
……
Xảo Nương bật cười thành tiếng: "Mày đúng là một tên nhóc đáng yêu đó, đến lúc này còn nhớ tới tao, đáng tiếc tao muốn nhìn thấy con trai của tao hơn, nếu không thì tao có thể nhận mày làm con nuôi rồi."
Đứa con trai của tôi vốn đang mắng mỏ cuối cùng cũng nhìn thấy Xảo Nương ở ngoài trận pháp, thằng bé kinh ngạc hét lên "Xảo Nương".
Nhưng Xảo Nương lại ném cho thằng bé một ánh mắt hung ác, khiến nó phải thu lại ánh nhìn.
"Xảo Nương, không phải dì..."
Con trai vừa thất vọng vừa mong đợi nhìn Xảo Nương, nhưng Xảo Nương lại nhìn về một góc bên cạnh trận pháp, nơi đó có gió thổi.
Xảo Nương thấy vậy rất hưng phấn: "Nhanh lên, con trai của tôi sắp sống lại rồi, mau gi.ết ch.ết tên nhãi này đi, nhanh lên."
Ánh mắt của con trai trở nên tuyệt vọng, nó từ từ chìm xuống dưới chậu và sẽ sớm rời bỏ thế giới này.
Xảo Nương cảm thấy tốc độ không đủ nhanh, trực tiếp từ bên ngoài bước vào, nhấn con trai tôi xuống.
"Aaaaaa!"
Nước lập tức nhấn chìm đầu thằng bé, nó cố gắng vùng vẫy nhưng vô ích.