ANH ẤY BỆNH KHÔNG HỀ NHẸ - C12
Cập nhật lúc: 2024-06-28 10:59:20
Lượt xem: 296
12
Tôi không biết chính xác hắn muốn làm gì.
Cũng may, biết hắn dùng điện thoại di động của tôi để lừa gạt ba mẹ tôi về tung tích của tôi, không để họ phải lo lắng, tôi cũng không vội vã nữa.
Tạ Thẩm vẫn đối xử tốt với tôi như trước, ngoại trừ việc nhốt tôi lại.
Đồ ăn và quần áo đều dựa theo sở thích của tôi, thậm chí khi tôi không muốn bị nhốt trong căn phòng ngay cả cửa sổ cũng không có thì hắn cũng cho tôi có thể tự do hoạt động trong biệt thự.
Chỉ là hôn lễ của hắn cùng Tang Ninh tới gần, hắn vẫn không có ý định thả tôi đi.
Điều này khiến cho tôi giống như chim hoàng yến trong lồng được Tạ Thẩm nuôi nhốt.
Mà trong khi hắn hàng ngày đều tích cực chuẩn bị những chuyện liên quan đến hôn lễ của hắn cùng Tang Ninh.
Khi hắn tới gần tôi, tôi không biết chính xác hắn muốn làm gì.
Khi biết hắn dùng di động của tôi lừa gạt ba mẹ tung tích của tôi, khiến không đến mức để cho bọn họ lo lắng làm cho tôi càng thêm chán ghét hắn.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Vào ban đêm hắn lại một lần nữa muốn ngủ ở bên giường tôi, tôi quát lên: "Tạ Thẩm, anh có thể hay không đừng tới gần tôi, anh rất ghê tởm có biết không?"
Tạ Thẩm ngẩn người, sau đó ngược lại bắt đầu cởi quần áo của mình.
Tôi quá sợ hãi bò xuống giường: "Tạ Thẩm, anh sắp kết hôn rồi, bây giờ anh như vậy là ý gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/anh-ay-benh-khong-he-nhe/c12.html.]
Hắn giống như không nghe thấy, động tác trong tay không ngừng lột từng bộ quần áo của mình ra.
Tôi nào dám nhìn, rời mắt đã muốn chạy ra khỏi phòng.
Nhưng cửa là khóa mật mã, tôi căn bản không mở ra được.
Khi tôi cho rằng hắn muốn làm chuyện gì đó cường thủ hào đoạt thì hắn bệnh hoạn lại cố chấp hèn mọn ¹khát cầu: "Bảo bối, nhìn anh xem, anh tắm rửa nhiều năm rồi, đã không còn bẩn nữa."
¹khát cầu: khao khát + khẩn cầu
Chuyện này vốn khiến tôi chột dạ, nhưng hắn đã muốn kết hôn với Tang Ninh, bẩn hay không bẩn thì liên quan gì đến tôi.
"Anh hẳn là nên quan tâm xem Tang Ninh có để ý hay không chứ nói với tôi làm gì."
Nhưng lời nói của tôi không hiểu sao lại chọc giận hắn.
Người vừa rồi còn hèn mọn khát cầu, lập tức thay đổi bộ mặt thành lạnh lùng hung ác nham hiểm.
Cái tay che mắt của tôi bị hắn cưỡng chế lấy ra, hắn buộc tôi phải nhìn hắn.
"Anh là vật sở hữu của em, làm sao có thể không có vấn đề?"
"Anh bẩn thì em nên trừng phạt anh, hoặc là g.i.ế.c anh."
"Nhưng em ngược lại chỉ muốn vứt bỏ anh, có phải em căn bản không yêu anh?"