ĂN CHÁO ĐÁ BÁT - CHƯƠNG 6
Cập nhật lúc: 2025-01-02 03:03:04
Lượt xem: 12,364
Thậm chí còn nghe nói Tổng giám đốc Trương thật sự lợi dụng mối quan hệ trong giới kiến trúc, khắp nơi rêu rao nói xấu tôi, nói tôi làm biếng, thất tín, gần như đến mức không chuyện ác nào không làm, danh tiếng bị tổn hại nghiêm trọng.
Chắc ông ta cho rằng như vậy, ít nhất là ở trong giới thiết kế tại địa phương, tôi sẽ không thể tìm được việc làm nữa.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Không ngờ ngày tôi nhận được thông báo chấm dứt hợp đồng lao động, tôi đã vào làm cho doanh nghiệp của gia đình, hơn nữa còn chủ động xin phụ trách dự án khách sạn mới này.
10
Ngày đầu tiên nhậm chức, tôi liền dặn dò giám đốc dự án gọi toàn bộ thành viên tổ dự án đến văn phòng dự án họp.
Để tiện cho việc quản lý, văn phòng dự án được đặt trong căn nhà tạm cạnh công trường.
Lưu Nhiễm bất chấp nền đất đầy cát sỏi bùn lầy của công trường, đi giày cao gót, mặc váy bó sát gợi cảm đến, vẫn đi cùng với Tổng giám đốc Trương đích thân hộ tống cô ta đến.
Hôm nay tôi trực tiếp lái xe từ nhà đến, đến sớm hơn các đồng nghiệp khác, hai người họ chắc cũng không ngờ sẽ gặp tôi đội mũ bảo hiểm ở ngoài nhà tạm.
"Ồ, kiến trúc sư Kiều đại tài đây mà, giới thiết kế kiến trúc không sống nổi nữa, đây là đến đơn vị thi công làm nhân viên tư liệu hay là đến công trường chúng tôi khuân gạch?" Tổng giám đốc Trương căm ghét tôi đến ngứa răng, cười như không cười nói.
Lưu Nhiễm cũng cười đắc ý, nhưng lớp kem che khuyết điểm dày cộp của cô ta vẫn không che được quầng thâm mắt mệt mỏi, chắc hẳn hai tháng nay cô ả ngu ngốc này đã thức đêm không ít.
Dù sao với năng lực đọc bản vẽ kiến trúc cũng khó khăn của cô ta, việc dẫn dắt một đội dự án quốc tế lớn như vậy là rất khó.
Nghe từ lễ tân của công ty nói, Tổng giám đốc Trương đã thuê cho cô ta một đội ngoại viện với giá cao, thuê ngoài việc thiết kế sửa đổi bản vẽ dưới hình thức làm việc riêng.
Cách làm này trên thị trường cũng thường có, chuyển thầu từng tầng, nhưng trong hợp đồng dự án của chúng tôi rõ ràng là vi phạm quy định.
Tôi biết chuyện nhưng án binh bất động, trong lòng đã có kế hoạch, vừa bắt tay vào điều tra, vừa chơi đùa với họ, xả giận một phen.
Thấy tôi không trả lời, tưởng tôi xấu hổ, Lưu Nhiễm tiếp lời ông ta:
"Biết điều cầu xin chúng tôi, chúng tôi còn có thể nói tốt cho bên thi công các anh trước mặt bên A, hoặc là để cho các anh chút lợi lộc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/an-chao-da-bat/chuong-6.html.]
Đơn vị thiết kế vô lương tâm có thể thông qua cách vẽ "xuân thu" trên bản vẽ thi công, tạo ra không gian cho đơn vị thi công ăn bớt vật liệu.
Nhưng tôi không ngờ ngay trên địa bàn của bên A, cô ta lại không biết tránh né một chút nào.
Tôi nhìn cô ta như nhìn kẻ ngốc, có lẽ bị ánh mắt của tôi làm cho tổn thương, cô ta khó chịu nói: "Người không phận sự mau rời khỏi đây đi, đây là nơi bên A và bên thiết kế họp, không phải nơi dành cho đám chân đất các anh, hạ thấp đẳng cấp."
Tôi nghĩ tôi chỉ là vì đến công trường cho tiện, nên mới mặc đồ thể thao thôi, họ dựa vào đâu mà cho rằng tôi làm bên thi công? Tôi trông có vẻ "nông dân" đến vậy sao? Nói lui một vạn bước, tôi trông có vẻ đủ sức lực đến vậy sao?
Tôi không thèm để ý đến họ, nhưng Lưu Nhiễm lại chặn cửa không cho tôi vào.
Lúc này các đồng nghiệp khác tham gia cuộc họp cũng đã đến, dẫn đầu là giám đốc dự án Lục Tề, theo sau là một đám người hùng hậu.
Tổng giám đốc Trương thay đổi sắc mặt tươi cười chào đón: "Tổng giám đốc Lục, anh vất vả rồi, trời lạnh thế này."
Lục Tề nhìn tôi ở cửa, còn chưa kịp nói, đã nghe Lưu Nhiễm lại quát tôi: "Kiều Lạc, cô sao lại không có mắt nhìn vậy, không thấy lãnh đạo bên A đến rồi sao, còn không mau tránh ra?"
"Đúng vậy, bên thi công các anh cũng không mau đến quản lý đi, nhân viên của các anh ở đây gây rối." Tổng giám đốc Trương nói với bên thi công.
Lục Tề và các đồng nghiệp xung quanh đều kinh ngạc nhìn họ, không hiểu hai người này bị chập dây thần kinh nào.
"Tổng giám đốc Kiều, chúng tôi vừa tiện đường đi thị sát công trường một vòng, phát hiện ra một số vấn đề, lát nữa trong cuộc họp sẽ thảo luận." Lục Tề không thèm để ý đến cô ta, đi thẳng về phía tôi.
Tôi mỉm cười dẫn đầu đi vào phòng họp, trực tiếp ngồi vào vị trí C của bàn họp.
Tổng giám đốc Trương và Lưu Nhiễm lúc này đã đơ như tượng gỗ, đứng ở cửa miệng há hốc, hoàn toàn không thể tin vào tình hình trước mắt.
Lục Tề nhíu mày: "Bên thiết kế không định vào họp sao? Sao cứ đứng ngoài cửa vậy? Đừng lãng phí thời gian, Tổng giám đốc Kiều lát nữa còn có cuộc họp khác."