An An bất an - 9
Cập nhật lúc: 2024-08-06 18:46:02
Lượt xem: 670
Nghe Lục hoàng tử nói những lời này, ta mới biết được hắn cũng không phải là kẻ bất cần đời như mọi người nói, mà là đang đặt nền móng tốt cho mình, chờ thời cơ chín muồi, mọi người sẽ nhìn thấy sự khác biệt giữa hắn và người khác.
Thảo nào ngày đó ở trong phủ Lục hoàng tử lại giúp ta xuất đầu lọ diện, thì ra là hắn nhìn thấy được bóng dáng của mình trên người ta.
Bất giác đã đến chạng vạng tối, ta cũng không thể tiếp tục cùng Lục hoàng tử bắt chuyện, chỉ có thể cáo lui trước.
Lúc ta chuẩn bị rời đi, Lục hoàng tử ở phía sau nói với ta: “An An, ngươi tin lời ta, chuyện tìm cửa hàng cứ giao cho ta, ta sẽ tìm giúp ngươi một vị trí tốt, giá cả lại rẻ, thế nào?”
Ta do dự một chút, đồng ý với hắn, dù sao hai người làm việc cũng nhanh hơn một người một chút.
31
Ta lại liên tục tìm cửa hàng vài ngày, đáng tiếc tiền thuê khu vực tốt quá đắt, chỗ rẻ lại không có người qua lại.
Ngay khi ta định mở lại quầy hàng thì Lục hoàng tử đưa tin tốt đến.
Cửa chợ bên kia vừa hay có một quán rượu nhỏ muốn nhượng lại, ông chủ ở đó muốn về quê chăm sóc mẫu thân bị bệnh, không có thời gian xử lý quán rượu. Tin tức mới hai ngày nay, vừa hay ông chủ nhượng lại tương đối gấp, tiền thuê sẽ rẻ hơn bình thường ba phần.
Tuy rằng tiền thuê so với khu vực tương tự rẻ hơn rất nhiều, nhưng ta vốn không nghĩ tới chuyện sẽ thuê cửa hàng lớn như vậy, hơn nữa tổng số tiền trong tay ta cũng không đủ trả tiền thuê, còn phải trang hoàng, mua nguyên liệu nấu ăn, vật dụng.
Lục hoàng tử có thể nhìn thấy băn khoăn của ta, hắn chủ động đề nghị cho ta mượn bạc, nói là chờ cửa hàng kiếm được tiền xong mới phải trả.
Ta đem nói việc này cho Tam Nương nghe, nàng nói chỉ cần ta đồng ý, nàng sẽ đồng ý cùng nhau mượn.
Vì thế chúng ta một khắc cũng không dám chậm trễ, suốt đêm đi tìm Lục hoàng tử. Khi ta giới thiệu Lục hoàng tử với Tam Nương, cũng không nói ra thân phận thật sự của hắn, mà nói cho nàng biết đây là ca ca hàng xóm cùng ta lớn lên từ nhỏ, gọi là Càn Ngọc.
Sau khi tìm Lục hoàng tử mượn được tiền, ngày hôm sau ta liền cùng Tam Nương tìm ông chủ cửa hàng ký hợp đồng, bắt đầu từ hôm nay, ta và Tam Nương chính là châu chấu trên một sợi dây thừng.
32
Mấy ngày nay mải mê ở bên ngoài tìm cửa hàng, ta không biết quý phủ xảy ra chuyện gì, nghe ngóng mới biết được tất cả mọi người đang chuẩn bị cho Bùi Hoài Ngọc tham gia khoa cử nên không có ai quản chuyện Bùi Như Nguyệt cả ngày khóc thút thít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/an-an-bat-an/9.html.]
Từ sau khi Bùi Như Nguyệt xảy ra chuyện kia, các tiểu thư trong thành cũng không chời với nàng ta nữa, nàng ta cũng biết thanh danh của mình ở trong giới quý nhân đã thối, vì thế đặt ánh mắt trên người Lưu công tử chuẩn bị khoa cử ngoài thành.
Liên tục mấy ngày ta đi mua đồ dùng của cửa hàng, đều có thể nhìn thấy cảnh tượng nàng ta cải trang sau đó lén lút rời khỏi phủ.
Còn chuyện vì sao ta biết nàng đi gặp riêng Lưu công tử, là nhờ thói quen giúp người làm niềm vui của ta.
Ngày đó, ta giúp đỡ Tam Nương chuyển nhà từ ngoài thành, thật trùng hợp Lưu công tử kia lại ở đối diện nhà Tam Nương.
Thấy Tam Nương muốn chuyển nhà hắn còn đi ra hàn huyên vài câu, nghe Tam Nương nói ta mới biết được, Lưu công tử thi cử ba năm, năm nào cũng rớt, năm nay gặp được quý nhân trong thành, có một vị tiểu thư ngày ngày đến làm bạn học với Lưu công tử , thường xuyên mang theo rất nhiều sách vở cùng đồ ăn tặng cho Lưu công tử, hy vọng năm nay hắn có thể đỗ tú tài.
Ta nghe xong tuy ngoài miệng nói hy vọng Lưu công tử đỗ tú tài, nhưng trong lòng lại nghĩ, Lưu công tử này vừa thấy ta thì híp mắt, ánh mắt không rời khỏi người ta, sau này nếu có thể đỗ tú tài, chưa chắc sẽ bảo vệ Trưởng tỷ của ta cả đời.
Nhà Tam Nương cũng dọn không còn nhiều lắm, cửa hàng vốn làm đồ ăn, bên trong rất nhiều thứ đều có thể dùng tới, cũng không cần xử lý lại lần nữa, thay bảng hiệu mới liền chuẩn bị khai trương.
Đúng rồi, cửa hàng của chúng ta tên là “Nhan Vị Cư”, lúc đặt cái tên này là nghĩ đến chuyện đồ ăn của chúng ta vừa đẹp vừa ngon, Tam Nương nói nàng đọc sách ít, chuyện đặt tên cũng tùy ý ta.
33
Cửa hàng khai trương, Tam Nương và ta cùng tìm thêm mấy tiểu nhị thật thà chất phát, vừa hay đúng lúc khoa khảo nên chuyện làm ăn của cửa hàng rất tốt, mới khai trương nên có chút bận rộn. Ta không làm món ăn mà còn dạy bọn tiểu nhị cách phục vụ, sau đó tất cả mọi người đều quen thuộc, thực hiện chuẩn quy trình, cũng có thể tranh thủ lúc rảnh rỗi.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Đoạn thời gian trước, Bùi Như Nguyệt vẫn cố ý gặp riêng Lưu công tử ở ngoài thành, hiện giờ Lưu công tử đi thi khoa cử, nàng ta phải đến miếu thắp hương bái Phật, rõ ràng là cầu cho Bùi Hoài Ngọc thi đậu công danh, nhưng thực tế cũng là cầu Bồ Tát phù hộ cho Lưu công tử của nàng có thể đậu tú tài.
Vốn còn nghĩ Bùi Như Nguyệt không tìm ta gây phiền toái, ta có thể thanh nhàn một đoạn thời gian, ai ngờ Đại phu nhân lại tìm tới gây phiền toái cho ta, bà ta nói ta ngày ngày chạy ra khỏi phủ, không biết đi lêu lổng chỗ nào, sẽ làm bại hoại thanh danh của Hầu phủ, làm như vậy sẽ khiến các cô nương trong phủ khó thành gia lập thất. Các di nương trong phủ nghe nói như thế, cũng không hẹn gặp đêù nói muốn giam lỏng ta.
Giam lỏng ta, ta một chút cũng không sợ, dù sao lỗ chó cũng rất nhiều. Chuyện này vừa khéo, ta có thể ở cùng Tam Nương trong cửa hàng, lúc trước mở cửa hàng Tam Nương đã để lại hai gian phòng, một cái là cho nàng và Tiểu Bảo, một cái khác là chuẩn bị cho ta, bây giờ buổi tối ta còn có thể cùng Tam Nương nghiên cứu làm một ít điểm tâm và thức ăn mới.
Trong khoảng thời gian bận rộn trong cửa hàng này, Lục hoàng tử cũng luôn đến cổ vũ, danh tiếng cửa hàng càng ngày càng tốt, luôn có thức ăn mới, khách hàng ăn không chán, có rất nhiều thực khách ngưỡng mộ danh tiếng mà đến thưởng thức.
Tam Nương cũng mời một v.ú em đến chăm sóc Tiểu Bảo, ban ngày ta bận rộn ở phòng bếp, nàng ở bên ngoài làm chưởng quỹ, công việc lớn nhỏ nàng đều xử lý thỏa đáng, thỉnh thoảng cũng sẽ có mấy vị khách đến gây phiền toái, nhưng đều bị người của Lục hoàng tử đuổi đi.