Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Âm mưu hôn nhân - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-10-10 09:58:38
Lượt xem: 8,364

Nghe tôi nói xong, cơn giận Tạ Văn Viễn kìm nén bấy lâu cuối cùng cũng bùng nổ:

"Thẩm Thư Nghi! Cô đừng có quá đáng!"

"Tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào keo kiệt như cô!"

Thấy anh ta nổi giận, tôi thẳng tay ném chén trà xuống đất!

Choang!

Tôi nhìn chằm chằm Tạ Văn Viễn:

"Tạ Văn Viễn, anh đúng là đồ đạo đức giả!"

"Lúc nhà họ Tạ các người keo kiệt, không cho tôi dùng tài nguyên và các mối quan hệ, anh có nói được câu nào ra hồn đâu!"

"Bây giờ đến lượt tôi, anh lại nói tôi keo kiệt?"

"Tôi nói cho anh biết, hôn nhân thương mại, nếu anh muốn hợp tác, trao đổi tài nguyên đôi bên cùng có lợi, tôi không có vấn đề gì."

"Nhưng nếu anh muốn lợi dụng tôi, tôi xem anh có mấy cái mạng dám làm như vậy!"

Nói xong, tôi đứng dậy, nhìn xuống anh ta:

"Tôi biết anh thích kiểu phụ nữ dịu dàng."

"Nhưng sự yêu thích của anh, đối với tôi chẳng khác gì bãi cứt chó, chẳng có ý nghĩa gì cả."

"Suy nghĩ cho kỹ giá trị thương mại của mình, thể hiện thành ý của anh ra, rồi hãy đến tìm tôi hợp tác."

Nói xong, tôi bỏ mặc Tạ Văn Viễn, cầm túi xách quản gia đưa, bước ra khỏi cửa.

Tôi không phải là loại Đại thiếu phu nhân chỉ biết hưởng thụ.

Tôi có sự nghiệp riêng, không có thời gian làm bình hoa ở Tạ gia.

Vì chi nhánh của Thẩm thị ở Bắc Kinh, thời gian qua tôi đã bỏ ra không ít công sức.

Ban đầu kết hôn với Tạ gia chính là vì muốn mở rộng quan hệ, bây giờ mục đích đã đạt được, đương nhiên phải tập trung phát triển sự nghiệp.

Sau khi tôi "dạy dỗ" Tạ Văn Viễn một trận vào buổi sáng, công việc của tôi ở Bắc Kinh đã thuận lợi hơn rất nhiều.

Thấy được thành ý của Tạ thị, tôi cũng không keo kiệt.

Vung tay đầu tư một khoản tiền cho Tạ thị.

Dù sao bây giờ tôi cũng là cổ đông của Tạ thị, chúng tôi coi như là cùng chung vinh nhục.

Nhưng đầu tư cũng có điều kiện tiên quyết.

Để tránh người nhà họ Tạ lấy tiền của tôi làm bậy, tôi đã đặc biệt gửi cho Tạ Văn Viễn một bản hợp đồng.

Trong vòng ba tháng, nếu Tạ thị không đạt được mức lợi nhuận tôi đặt ra, tôi sẽ không tiếp tục đầu tư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/am-muu-hon-nhan/chuong-4.html.]

Nghe trợ lý nói, sau khi nhận được hợp đồng, Tạ Văn Viễn đã nổi trận lôi đình trong văn phòng.

Nhưng điều đó thì có liên quan gì đến tôi? Dù sao cuối cùng anh ta cũng đã đồng ý với yêu cầu của tôi.

Trợ lý đưa hợp đồng cho tôi với vẻ mặt lo lắng:

"Tổng giám đốc Thẩm, chúng ta làm vậy có quá đáng không ạ?"

Tôi hài lòng gõ gõ vào bản hợp đồng, cười nói:

"Tiểu Mẫn, cô còn trẻ, chưa biết cách ứng phó với người nhà họ Tạ, phải cứng rắn như vậy mới được."

"Họ coi thường tôi, coi thường xuất thân của tôi, lại càng coi thường giới tính của tôi."

Trong xã hội hiện nay, yêu cầu đối với phụ nữ quá hà khắc.

Phụ nữ phải dịu dàng, phải khuất phục đàn ông.

Chỉ cần họ thể hiện "đặc điểm của đàn ông", sẽ lập tức có người nói họ "không an phận", "không ai thèm lấy".

Bao gồm cả những gì tôi đang làm, chẳng qua chỉ là hành vi kinh doanh bình thường nhất.

Nhưng chỉ như vậy thôi, Tạ Văn Viễn lại cảm thấy tôi quá đáng, không phải là "người phụ nữ tốt".

Mẹ kiếp "người phụ nữ tốt"!

Anan

Dưới áp lực cao của tôi, con tàu khổng lồ Tạ thị cuối cùng cũng từ từ lăn bánh.

Tạ Văn Viễn sợ tôi không đầu tư cho Tạ thị, nên đã liều mạng làm việc, đổi mới ở Tạ thị.

Nhân sự cấp cao thay đổi, nội bộ dậy sóng.

Mỗi đêm, Tạ Văn Viễn đều về nhà rất muộn.

Đến khi chi nhánh của tôi ở Bắc Kinh đi vào hoạt động ổn định, tôi mới nhớ ra mình còn có một cô con gái nuôi là Tạ Viện Viện.

Quản gia nói với tôi, sinh nhật của Tạ Viện Viện sắp đến.

Theo thông lệ trước đây, Tạ Văn Viễn đều tổ chức rất linh đình, mở tiệc ngay tại biệt thự.

Tôi cũng làm theo thông lệ, và còn chi thêm một khoản tiền, mua cho Tạ Viện Viện một bộ trang sức.

Nhìn Tạ Viện Viện cố tỏ vẻ thanh cao, nhưng trong mắt lại không giấu được vẻ mừng rỡ.

Khóe miệng tôi khẽ nhếch lên.

Cứ để Tạ Viện Viện đắc ý đi, dù sao cô ta cũng không ở Tạ gia được bao lâu nữa.

Tại bữa tiệc, tôi mặc một chiếc váy bó màu đỏ sẫm, trên cổ đeo chiếc vòng ruby mà mẹ tôi vừa mua được từ phiên đấu giá.

Viên đá chính đỏ như máu, trông vừa nguy hiểm vừa xinh đẹp.

Ngược lại, Tạ Viện Viện mặc một chiếc sườn xám màu hồng sen nhạt, mái tóc xoăn dài buông xõa trước ngực.

Trông cô ta như thể không trang điểm mà vẫn xinh đẹp động lòng người.

Loading...