Âm Mưu Chốn Hậu Cung - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-08-08 21:08:47
Lượt xem: 155
Ta biết mình đã tiến một bước lớn trong việc đối phó với Thẩm gia, bởi vì ta đã có được địa vị nhất định trong lòng Hoàng thượng, ta xứng đáng để hắn phế đi một mỹ nhân, lần thăm dò này một công đôi việc.
Nhưng như này vẫn chưa đủ, ta vuốt ve bụng, chỉ khi sinh ra một đứa con, ta mới thật sự có thể có át chủ bài.
Ba tháng tiếp theo, mỗi tháng ta đều thị tẩm hai lần, đã sánh được với Thẩm Tự Cẩm, nhưng ba tháng ta vẫn chưa mang thai, đương nhiên Thẩm Tự Cẩm cũng không có.
Nói ra thì kỳ lạ, khi Hoàng thượng còn là thái tử, thị thiếp còn sinh ra được hai tiểu quận chúa, ngược lại sau khi trở thành Hoàng thượng, hậu cung lại không có ai mang thai.
Thẩm Tự Cẩm đã gả cho Hoàng thượng ba năm, vẫn luôn không có thai, không có con nối dõi, cho dù nàng ta là nữ nhi của Thẩm Ngọc, vị trí của Hoàng hậu cũng không vững như vậy, chắc hẳn nàng ta còn sốt ruột hơn cả ta.
Nhưng ta cũng sốt ruột, sự mới mẻ của nam nhân rất khó để duy trì được nửa năm, đặc biệt người đó còn là Hoàng thượng, thời gian của ta không còn nhiều nữa.
Ta cần một cơ hội để khiến Hoàng thượng cảm thấy ta không giống với các nữ nhân khác trong hậu cung.
14.
Tiết Vạn Thọ một tháng sau, Hoàng thượng ăn mừng cùng cả nước, hậu cung cũng náo nhiệt khác thường.
Đêm đó Hoàng thượng mở tiệc ở Ngự Hoa Viên, quan viên tam phẩm vào cung mừng thọ, tần vị mới có thể tham dự.
Ta là mỹ nhân duy nhất ngồi ở vị trí bàn tiệc, tuy ngồi ở cuối nhất, nhưng đủ thấy được sự sủng ái của Hoàng thượng.
Ta ngồi ở trong yến tiệc, nhìn thấy triều thần chúc thọ Hoàng thượng, nhìn thấy phi tử hậu cung oanh oanh yến yến, chỉ cảm thấy vô cùng nhàm chán.
Tầm mắt dừng lại ở vị trí của các quan lại đứng đầu, Thẩm Ngọc ngồi ngay ngắn, bộ dáng tách biệt với mọi người, không giả tạo khi có quan viên kính rượu.
Tầm mắt của ông ta thường xuyên dừng ở trên người đế hậu, ta nhìn thấy khóe miệng ông ta hiện lên một độ cong nhàn nhạt, hiển nhiên là đang nhìn Thẩm Tự Cẩm.
Thẩm Tự Cẩm đột nhiên đứng dậy, đi vào giữa hành lễ với Hoàng thượng: “Hoàng thượng! Hôm nay thân thể của thần thiếp không khỏe, tìm ngự y kiểm tra thì mới biết đã có thai được một tháng rưỡi rồi!”
Vừa nói xong câu này, toàn trường yên tĩnh, sau đó nổi lên những cuộc bàn luận sôi nổi.
Ta nhìn thấy độ cong ở khóe miệng của Thẩm Ngọc tăng lên không ít, hóa ra ông ta đã sớm biết.
Ta thấy Thẩm Tự Cẩm quay đầu lại, liếc mắt nhìn về phía ta, trong ánh mắt đều là coi thường.
Chúng thần chúc mừng, phi tần hậu cung cũng vây quanh chúc mừng Thẩm Tự Cẩm.
Ta mỉm cười, hóa ra Hoàng thượng để ta tham gia yến tiệc, Thẩm Tự Cẩm không động tay động chân là vì muốn để ta nhìn thấy vở kịch này.
Đáng tiếc ta không giống với các phi tử khác trong hậu cung.
Ta đứng dậy rời khỏi Ngự Hoa Viên, lúc này mọi người đều đang vây quanh đế hậu, căn bản không có ai chú ý tới một mỹ nhân cỏn con như ta.
Tiểu Liên đỡ lấy ta, đi đến bên cạnh núi giả.
Đợi chưa đến nửa khắc, một giọng nói lạnh lùng vang lên ở sau lưng ta: “Kêu ngươi an phận thủ thường, ngươi lại mơ mộng hão huyền!”
15.
Thẩm Ngọc đi ra từ phía sau núi giả, ta không hề bất ngờ, hơi cúi người xuống: “Thái phó đại nhân tìm ta có việc gì?”
Trước khi tham gia yến tiệc, một tiểu thái giám trong viện ta lén lút đưa cho ta một tờ giấy, kêu ta đến Ngự Hoa Viên gặp mặt, Lạc Khoản là tên của mẫu thân ta.
Ta biết Thẩm Ngọc đây là muốn gặp ta, dùng tên của mẫu thân ta, chỉ sợ để lại nhược điểm mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/am-muu-chon-hau-cung/chuong-4.html.]
Đối với việc trong viện của ta có tai mắt của Thẩm Ngọc ta không hề kinh ngạc, ông ta mưu cầu nhiều năm như vậy, sao có thể không có quân cờ, nói không chừng còn có tai mắt của ông ta hầu hạ trong Ngự Thư Phòng.
Mộng Mộng
Thẩm Ngọc bước tới định cho ta một bạt tai, ta lui về sau một bước tránh né.
Sắc mặt của Thẩm Ngọc lập tức thay đổi: “Hỗn xược!”
Đối với việc tránh né cái tát này của ông ta, khiến ông ta cực kỳ tức giận.
Ta cười nói: “Thái phó đại nhân đánh phi tử của Hoàng thượng ở trong hậu cung, rốt cuộc là ai mới hỗn xược?”
“Bản quan dạy dỗ ngươi là may mắn của ngươi, đừng quên ngươi có thân phận gì, vào hậu cung vậy mà còn dám khiến Tự Cẩm ấm ức, nếu không phải nể tình mẫu thân của ngươi, bản quan sớm đã phế ngươi rồi!”
Giọng nói của Thẩm Ngọc lạnh lẽo, lời nói tự tin, dường như đối với việc phế bỏ một sủng phi của Hoàng thượng cũng không hề khó khăn.
Ta không chút yếu thế mà nhìn về phía Thẩm Ngọc: “Mẫu thân ta? Ông có tư cách gì mà nhắc đến bà ấy? Còn về việc ta có thân phận gì thì không cần thái phó đại nhân phải nhọc lòng!”
“Thái phó đại nhân gọi ta ra là muốn trút giận cho Thẩm Tự Cẩm, vậy thì xin thứ lỗi cho ta vì không thể tiếp tục được!”
Nói xong, ta xoay người muốn đi.
“Đứng lại!”
Thẩm Ngọc lạnh lùng nói.
Ta không hề dừng bước.
Giọng nói của Thẩm Ngọc truyền đến từ phía sau: “Để yên cho Tự Cẩm sinh thái tử, đừng xuất hiện trước mặt Hoàng thượng nữa, mơ tưởng thứ không thuộc về ngươi, bản quan còn có thể để mẫu thân ngươi vào phần mộ tổ tiên của Thẩm gia ta, nếu không đừng trách bản quan không nể tình tình phụ tử lần cuối!”
Bước chân của ta không thay đổi, khóe miệng cong lên, đúng là nực cười, phần mộ tổ tiên của Thẩm gia còn lâu mẫu thân ta mới thèm, mai táng vào đó còn sợ bẩn nữa là.
Thẩm Tự Cẩm nghĩ chỉ cần mang thai là có thể có được Hoàng thượng sao?
Ta cứ không để nàng ta được như ý đấy.
16.
Hoàng thượng mừng thọ, Hoàng hậu có thai, không cần nói nhiều cũng biết tối nay Hoàng thượng chắc chắn sẽ nghỉ tại cung Diên Xuân của Hoàng hậu, Nội Vụ Phủ đều biết điều nên không xin chỉ thị thị tẩm từ Hoàng thượng.
Yến tiệc kết thúc, triều thần phấn chấn, bởi vì Hoàng thượng sắp có đích tử, không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì sẽ là thái tử, nền tảng lập quốc vững chắc.
Trong hậu cung ai cũng có tâm tư, Hoàng hậu có thai, vị trí Hoàng hậu cũng trở nên ổn định, những phi tử nhìn chằm chằm vào Hoàng hậu chỉ có thể ngừng công kích.
Trong cung Diên Xuân, Hoàng thượng vừa bước vào chưa được bao lâu thì đã có người phát hiện có một cung nữ của Phù Phong Uyển tới mời Hoàng thượng.
Có người nhiều chuyện muốn nghe ngóng một chút, thì biết được nha hoàn thân cận của Nguyệt mỹ nhân là Tiểu Liên tới mời Hoàng thượng, nói Nguyệt mỹ nhân bị đau tim, muốn Hoàng thượng tới thăm.
Mọi người trong hậu cung đều bàn luận sôi nổi, có người khịt mũi coi thường, cảm thấy Nguyệt mỹ nhân cậy sủng mà kiêu, vậy mà dám đến cung của Hoàng hậu cướp người vào một ngày như hôm nay, đúng là vô tri lỗ mãng.
Có người lại đang xem trò hay, đây là lần đầu tiên Nguyệt mỹ nhân trắng trợn táo bạo chống đối với Hoàng hậu từ khi vào cung, muốn xem Hoàng thượng có phản ứng gì.
Ta biết lúc này hậu cung nhất định đang bắt đầu bàn luận, hậu cung nhìn thì rất lớn, nhưng loại tin tức này truyền đi cũng nhanh, ta nhào cục bột trong tay, than lửa trong bếp lò bên cạnh đã bùng lên, nước nóng cũng đã sôi.