Âm Hôn Đổi Mạng - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-03-18 12:57:49
Lượt xem: 906
Mặc kệ thế nào đi chăng nữa, sự đả kích này vẫn khiến tôi cảm thấy kinh hãi tột cùng, nhưng anh ta lại dịu dàng nói với tôi: “Nếu không phải mỗi ngày em đều thắp nhang, còn cho anh ăn táo thì anh cũng không thể nào biến thành thực thể nhanh vậy đâu.”
Trái táo đó quả nhiên là anh ta ăn, tôi cũng không biết mình bị làm sao, trong thời khắc căng thẳng như vậy mà hỏi anh ta một câu rất ngớ ngẩn: “Anh là người giấy… mà anh ăn được táo sao?”
Anh ngơ ngác, sau đó bật cười, trong đôi mắt đều là những mảnh vụn của ánh trăng, tôi cảm nhận được anh đang rất vui.
“Đương nhiên là được, chỉ cần là đồ của Thi Thi cho anh, anh đều có thể ăn được, thế nên, sau này Thi Thi có thể cho anh ăn nhiều thứ hơn, đã rất lâu anh không được nếm trải mùi vị của thức ăn rồi.”
Nhìn vẻ mặt anh khao khát, như đang hồi tưởng lại những ký ức, bỗng dưng biểu cảm của anh đông cứng lại, giống như đang nghĩ đến những hồi ức xấu vậy.
Bên ngoài bắt đầu đập mạnh vào cửa phòng tôi, giọng nói của hắn càng lúc càng trở nên thảm thiết.
“Thi Thi, trong phòng em còn có tên quỷ nam khác, anh phải vào trong g.i.ế.c c.h.ế.t nó, hahaha…”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Nói không sợ thì là giả đó, ý thức của tôi tự giác lùi lại một bước, vừa hay lại va vào lồng n.g.ự.c của cơ thể đứng phía sau tôi.
Một tiếng cười vang nhẹ bên tai tôi, anh nói: “Anh từng nói chỉ cần Thi Thi cho anh thứ gì anh cũng ăn, nhất là khi em dâng tận miệng anh như vậy…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/am-hon-doi-mang/chuong-8.html.]
(Chỗ này nguyên tác để sà vào lòng anh, nhưng tui thích dâng tận miệng ai hiểu gì thì hiểu nha :v )
Mặt tôi ửng đỏ, nhưng khi nghĩ đến anh ta là người giấy thì tôi lại nép sang một bên theo bản năng.
Dù là bất kỳ ai khi chứng kiến cảnh tượng người giấy biến thành con người thì cũng không thể nào chấp nhận được đâu, càng huống hồ ngoài cửa bây giờ đang có ác quỷ đòi mạng.
Nhìn cũng đủ hiểu bây giờ không phải là lúc tán dóc rồi.
Anh nhìn tôi lục lọi khắp nơi trong phòng, sau đó lấy một thanh kiếm gỗ trong hộc tủ, hỏi: “Em muốn làm gì đó?”
"Bà nội là thầy phong thủy, cũng sẽ buôn bán một số đồ vật để trừ tà, thanh kiếm gỗ này chính là em cùng với bà nội đi xem phong thủy còn dư lại một cây."
Không ngờ bây giờ lại có dịp dùng đến.
Tôi cầm thanh kiếm gỗ căng thẳng đi đến cửa phòng sắp bị đập nát, nói: “Nội nói khi em kết hôn với anh thì sẽ bảo vệ cho em được bình an, nhưng bây giờ em vẫn bị ác quỷ đi theo, chứng tỏ nó mạnh hơn anh rồi, nhưng anh yên tâm đi, dù sao em cũng học được từ nội một vài thứ, không dễ dàng để ác quỷ quấy rầy thế đâu, càng không để nó làm hại đến anh.”
Bây giờ chỉ đành tự lực cánh sinh thôi, sống cơ cực bao nhiêu năm cũng đâu khiến tôi từ bỏ dễ dàng như thế.