Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ÂM DƯƠNG TIÊN SINH - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-10-02 18:49:10
Lượt xem: 130

1.

Tôi tên là Trương Chính Hoa, là một m Dương sư. 

 

 m Dương sư là nghề được truyền từ đời này sang đời khác. Cha mẹ tôi mất sớm, ông nội truyền lại quyền thừa kế cho tôi. 

 

Những người từ mười dặm, tám thôn ở huyện Canh m này khi muốn xem gì đều sẽ tìm tôi. 

 

Vì thế cuộc sống của tôi khá tốt. 

 

Tuy nhiên, m Dương sư lại chú trọng đến duyên. Sếp lớn đưa ra mức phí vài trăm nghìn, tôi vui vẻ nhận lời. Ngay cả khi bạn là một gia đình nghèo không một xu dính túi, tôi sẽ đồng ý ngay. 

 

Nhưng mỗi ngày cùng giao tiếp với thần linh, ma quỷ, khó tránh khỏi gặp phải một số chuyện kỳ quái. 

 

Sự việc tôi sắp nói hôm nay xảy ra ở Nhậm Trang huyện Canh m. 

 

Tôi gọi điều này là - u ám!

 

2.

Đó là lúc tôi vừa mới làm m Dương sư không lâu, danh tiếng cũng không tốt lắm. 

 

Tộc trưởng Nhậm Trang vốn đã gọi điện cho ông nội tôi, nhưng khi nghe tin ông nội tôi đã ch. ế. t được nửa tháng, ông ấy lại do dự.

 

Tôi nghĩ mình còn quá nhỏ, m Dương sư cũng chưa tìm hiểu rõ ràng nên chưa quyết định được. 

 

Vì vậy tôi nói với trưởng thôn: "Trưởng thôn, ông cứ nói đi. Nếu tôi không làm được, trong nhà chúng tôi còn có mấy vị sư thúc, sư bá.”

 

Nói xong lời này trưởng thôn mới yên tâm, bằng lòng mở miệng. 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

"Trương tiên sinh, để tôi kể cho ngài nghe, hôm nay ở thôn chúng tôi đã xảy ra một chuyện kỳ lạ." 

 

“Khi tôi thức dậy vào sáng sớm, tôi cảm thấy giường của mình trở nên vô cùng chật hẹp và tôi không thể thở được. 

 

"Ngài đoán xem, chuyện gì đã xảy ra? 

 

“Khi đứng dậy khỏi giường, tôi mới nhận ra mình đang nằm trong quan tài. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/am-duong-tien-sinh/chuong-1.html.]

“Tôi sợ đến mức quay người bỏ chạy. Trên đường có rất nhiều người giống tôi.

 

“Sau trở lại thôn, hỏi thăm mọi người thì biết tối qua tất cả người trong thôn đều ở trong quan tài. 

 

"Ngài xem, ngài đích thân đến giúp chúng tôi hay sao?" 

 

Chuyện này, thật ra cũng làm khó tôi, tôi nói với trưởng thôn rằng tôi sẽ đến đó vào ngày mai. 

 

Sau khi cúp máy trưởng thôn, tôi vội vàng đi tìm những cuốn sách cổ mà ông nội để lại. 

 

Nói chung, chuyện của m Dương sư chẳng qua là bốn đang: hồng, bạch, yêu, quỷ. 

 

Hồng Bạch rất dễ hiểu, chỉ cần chọn thời cơ thuận lợi và gia đình tốt. 

 

Yêu không phải nói yêu quái, mà nói tới tất cả những kỳ quái trên thiên hạ, trong đó bao gồm cả phong thủy thuật số.

 

Còn về quyển quỷ, không hiểu sao nó lại bị cháy, tôi cũng không biết tìm ở đâu. 

 

Nhưng vấn đề ở đây, xét theo tình huống của Nhậm Trang, có lẽ là quyển quỷ có vấn đề. 

 

Cuối cùng sau một ngày bận rộn, tôi tìm được hai trang bị hỏng. 

 

Một trong số đó viết: Người sống đi qua địa ngục, hàng trăm chiếc quan tài giấu người, chiếc ở phía sau bị xé toạc. 

 

Và một người khác viết: Đó là một dấu hiệu của sự bất hạnh lớn, gia đình không thể giải quyết được.

 

Tim tôi đập thình thịch, tôi không chắc liệu mình có nên quan tâm đến việc này hay không. 

 

Tuy nhiên, ở cuối cuốn sách, tôi thấy có viết vài dòng suy nghĩ của ông nội: 

 

“Chỉ khi chúng ta bước đi trên con đường âm khí dày đặc này, một cách quảng minh chính đại thì mới xứng đáng với chữ m Dương sư mà tổ sư đã ban tặng. 

 

Tôi đã hạ quyết tâm và quyết định ngày hôm sau sẽ đến đó. 

 

Tôi gọi cho trưởng thôn nói: “Trưởng thôn, tôi đi qua bây giờ. Nhưng trước

đó, ông phải xác nhận cho tôi biết có bao nhiêu quan tài đã!”

Loading...