Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

HUYỀN MÔN LÃO TỔ TÔNG - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-12-16 11:55:07
Lượt xem: 1,624

4.

“Họ thiếu các người bao nhiêu tiền?”

 

“Không nhiều, 10 vạn.”

 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

Tôi cười cười, ngoắc ngón tay ra hiệu cho người đàn ông tên Anh Bưu.

 

“10 vạn, mua mạng của ngươi, thế nào?”

 

Thấy tôi cười, người đàn ông đối diện mắt trợn tròn, mãi sau mới lau nước miếng và phản ứng lại.

 

“Mua mạng? Mạng gì?”

 

Tôi kéo một cái ghế bên cạnh, thoải mái ngồi xuống.

 

Vết đen trên chân đã dài đến thắt lưng rồi phải không? Ngươi cũng khá lắm, thời gian qua đêm không dám ngủ đúng không? Thân thể thế này mà vẫn tự mình đi đòi nợ!”

 

Anh Bưu cả người run lên, nhìn tôi không thể tin nổi.

 

“Bịch!”

 

Anh Bưu quỳ sụp xuống đất, tạo ra một đám bụi.

 

“Đại sư! Cứu tôi với, đại sư!”

 

Mọi người đều ngây người nhìn cảnh tượng này, không hiểu tại sao mọi chuyện lại trở thành như vậy.

 

Tôi lạnh nhạt  liếc nhìn người đàn ông một cái.

 

“Lại gần một chút.”

 

Hắn lập tức quỳ gối đi vài bước đến trước mặt tôi, cũng không thấy đau.

 

Người nhà họ Thẩm ngay lập tức hoảng sợ lùi lại một bước, như thể anh Bưu này sẽ ăn thịt người vậy.

 

Đám con cháu bất tài này! Một đứa còn kém cỏi hơn đứa kia!

 

5.

Người đàn ông tên là Trương Bưu, là một tên côn đồ nổi tiếng trong vùng, sống bằng cách bảo kê và đòi nợ. 

 

Gần đây, sau khi trở về từ quê, chân hắn bắt đầu mọc đầy những đường đen. Ban đầu, hắn không để ý, đi khám bệnh viện cũng không phát hiện ra gì. 

 

Sau đó, những đường đen bắt đầu từ từ lan lên, mỗi đêm khi ngủ, hắn đều mơ thấy mình bị nhiều ác quỷ nuốt chửng, tỉnh dậy thì sợ hãi toát mồ hôi, toàn thân không còn sức lực. 

 

Về sau, hắn nghe thấy những ác quỷ nói rằng, khi đường đen lan đến ngực, chúng sẽ có thể nuốt chửng hắn hoàn toàn.

 

Trương Bưu vì chuyện này mà đi khắp nơi cầu cứu, tiêu tốn rất nhiều tiền, tìm rất nhiều người, nhưng ai cũng nói không có cách nào. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/huyen-mon-lao-to-tong/chuong-2.html.]

 

Vì gần đây chi tiêu quá nhiều, nên hắn chỉ có thể vừa làm việc vừa tiếp tục tìm người. 

 

"Đại sư, đai sư cứu tôi với, chỉ cần giải quyết được chuyện này, tiền của Thẩm Lỗi sẽ được xóa bỏ hết! Sau này tôi chắc chắn sẽ không gây rắc rối cho Thẩm Lỗi, không phải, sau này tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Thẩm Lỗi là anh tôi, anh ruột của tôi!"

 

Người vừa rồi còn kiêu ngạo giờ đây quỳ gối trên đất, nước mắt nước mũi tèm lem, còn lạy tôi mấy cái. 

 

Mấy người nhà họ Thẩm từ ngạc nhiên chuyển sang phấn khích, rồi từ phấn khích lại thành sùng bái. Đặc biệt là Thẩm Tử Nghiên và Thẩm Tử Mặc, ánh mắt nhìn tôi như muốn phát sáng.

 

"Xắn ống quần lên." 

 

Tôi chỉ tay vào Trương Bưu. Hắn ta lập tức đứng dậy, xắn quần lên đến đầu gối. 

 

Quả nhiên, trên bắp chân của hắn ta mọc đầy những đường đen, giống như những dây leo uốn lượn, lại giống như những con rắn đen dài đang bò khắp nơi. 

 

Nhìn lâu, những đường đen dường như có thể cử động, như thể vô số con rắn nhỏ đang sống dậy.

 

6.

Tôi ghét bỏ lườm hắn ta một cái.

 

"Có phải ngươi ăn một con rắn không?"

 

Trương Bưu ngẩn người một chút, rồi bất ngờ đập mạnh tay xuống đùi.

 

"Đại sư! Đúng vậy! Tháng trước tôi về quê thắp hương cho mẹ, trên núi tôi nhặt được một con rắn xám xịt, to bằng cánh tay!"

 

"Tôi mang về nhà, hầm lên, thịt rắn bổ dưỡng lắm..."

 

Tôi đảo mắt, người này thật sự là thọ tinh công thắt cổ, ngại mạng quá dài.

 

Con rắn mà Trương Bưu ăn gọi là âm xà, là tử khí của người chết, âm khí của người c.h.ế.t chuyển hóa thành, loại rắn này chỉ xuất hiện ở bãi tha ma và khu nhiều mộ.

 

Trương Bưu không phải ăn rắn, mà là ăn một đống âm khí, tử khí, cơ thể hoàn toàn không chịu nổi.

 

Để rút âm khí ra khỏi cơ thể, cần phải chuẩn bị một cái lu lớn giữa sân, sau đó đổ vào đó một lượng gạo nếp cao bằng người.

 

Sau đó người bị trúng âm độc phải vùi trong lu vào lúc 11 giờ trưa mỗi ngày, uống một chén m.á.u gà trống và ở trong lu đủ một giờ, kiên trì như vậy trong 9 ngày, mới có thể hoàn toàn rút được âm độc.

 

"Được rồi, ngươi đi chuẩn bị đồ đi, từ ngày mai mỗi ngày đến đây, ta sẽ giúp ngươi rút độc."

 

Trương Bưu cảm ơn rối rít, cúi đầu khom lưng rồi đi, trước khi đi còn nhét cho tôi một điếu thuốc.

 

Tôi ném điếu thuốc cho Thẩm Lỗi đang ngơ ngác.

 

"Nói đi, tình hình của Tử Nghiên và Tử Mặc thế nào, vừa rồi la hét gì vậy?!"

 

Cả nhà tranh nhau mở miệng, cái sân yên tĩnh bỗng chốc biến thành cái chợ.

 

Loading...