Hồng Trần Đập Vỡ Mộng Ta - Chương I
Cập nhật lúc: 2024-07-13 20:04:48
Lượt xem: 5
Nhớ ngày nắng đẹp cũng không cất được tiếng nô đùa khi ấy .
Tiểu thư Vạn Gia nghịch ngợm luôn bán lấy thiếu gia phủ Tường Gia không rời nửa bước
Tất thảy chỗ hắn ta trốn không gì giẩu nổi cô , cứ thể trải qua năm tháng tuổi êm đềm ngỡ duyên phận dành cho nhau cả đời .
Thiếu gia phủ Tống Gia lên 17 đã xông pha chiến trường , lao lực nơi biển m.á.u ròng rã 3 năm đã cắm cờ thắng trận , oai phong cưỡi ngựa về .
Còn giải cứu được quận chúa xinh đẹp bị ép gả cho nước địch về .
Khiến cho Hoàng Thượng rất phấn khích , khen thưởng không ngừng .
Tiểu thư Vạn Gia trong 3 năm dù đã vào tuổi cập kê nhưng trái tim chưa từng thôi nguôi ngao về hắn .
Vạn Tường Nhan lúc nào cũng lo lắng như vợ đợi chồng đánh trận về
Giờ hắn 20 tuổi cô cũng vừa tròn 17 tuổi , ngỡ rằng sau chuyến đi này hắn sẽ đến phủ cầu thân cô , sẽ không có gì chia cắt hai người .
Tên thiếu gia Tống Uy Mãnh sau 3 năm trinh chiến giờ to lớn , oai phong chiến tích lừng lẫy .
Hôm hắn đến phủ của cô , trái tim kìm nén bấy lâu như muốn chạy ra ngoài trao cho hắn ngay tức khắc .
Nhìn người con trai này gần gũi nhưng dường như đã thay đổi đến quá xa lạ khiến cô khựng lại .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/hong-tran-dap-vo-mong-ta/chuong-i.html.]
Đúng rồi mà , đây là giọng nói mà cô có bán nhà đi cũng không thể nghe được .
Nhưng hôm nay hắn đến rồi , lại là chỉ ghé qua cô rồi hỏi thăm vơi danh phận muội muội của hắn .
Đoàn người rời đi rồi , trà cũng nguội bớt rồi . Nhưng tim cô thì như đang vỡ ra thành trăm mảnh nhỏ .
Tấm thiệp cưới đỏ sẫm trên bàn như tát vào mặt cô khiến bản thân cô rơi vào thực tế bẽ bàng .
Dù cho cô là tiểu thư tài đức , giàu có nhất kinh thành thì trong mắt hắn chỉ là đám nữ nhân không có tài suốt ngày thức dậy chỉ biết tô son điểm phấn , soi xét người khác .
Tống Uy Mãnh - tướng trẻ tài ba có công lớn với đất nước , sắp tới sẽ kết hôn với quận chúa .
Đầu cô lại hiện lên câu nói của hắn
Hắn nói quận chúa xinh đẹp yểu mệnh , đáng thương và vô cùng thật lòng .
Hắn lại nói cô thay đổi nhiều khác xưa quá , hắn thấy tính cách của quận chúa mộc mạc không nhung lụa cô nên học tập
Hắn nở nụ cười hạnh phúc khi nhắc về quận chúa .
Cô cười rồi lại khóc , miệng đắng ngắt không thể nói thêm được .
Tình cảm từ trước đến giờ cũng chỉ đến thế thôi , cô bao che nâng đỡ hắn như thế , một lòng như thế
Hoá ra cũng chỉ được có thế .