Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

HÔN ƯỚC VỚI BA NHÀ - Chương 03

Cập nhật lúc: 2024-06-27 19:44:40
Lượt xem: 1,523

Hắn sinh ra đã có dáng vẻ phấn điêu ngọc trác, tuy cùng tuổi với ta nhưng đã cao hơn ta một cái đầu.

 

Ta thả diều ở hậu viện, vô ý bị mắc diều trên cây.

 

Tiểu công tử kia xung phong nhận việc, muốn giúp ta gỡ diều xuống.

 

Hắn nói hắn biết võ công, khinh công nhất tuyệt, chút chuyện nhỏ này chẳng là cái thá gì.

 

Kết quả hắn lề mề nửa ngày lại lựa chọn leo cây. Cuối cùng bị kẹt trên cây, không lên được mà cũng không dám xuống dưới.

 

Ta: “Biết võ công? Khinh công nhất tuyệt?”

 

Hắn ôm chặt lấy thân cây, gương mặt nhỏ đỏ bừng: “Cây này... cái cây này có gì đó cổ quái lắm! Nó hút hết nội lực của ta rồi!”

 

Sau đó hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn ta tự leo lên cây, gỡ diều xuống.

 

Thậm chí ta còn thừa sức lực vừa bò xuống vừa cười nhạo hắn: “Hút nội lực?”

 

Mặt hắn càng ngày càng đỏ, cuối cùng ‘oà’ một tiếng, khóc rống lên.

 

 

Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh.

 

Khi đó ta còn chưa trưởng thành, thân hình xanh xao vàng vọt, đột nhiên thấy tiểu công tử này có linh khí nổi bật, so sánh với hắn thì ta giống như nha đầu nhóm lửa, lời nói hay hành động đều không quá khách khí.

 

Cho nên, vì sao hắn lại không từ hôn với một nha đầu nhóm lửa như ta chứ?

 

Nhất định là do hắn ôm hận trong lòng, muốn cưới ta về để tra tấn ta.

 

Đáng khen cho Tô Minh Thanh, hắn định đánh một ván cờ lớn sao!

 

Phụ thân lại nói ta lấy lòng tiểu nhân so đo với người quân tử, sinh thần năm nào, người ta cũng đưa tới tới rất nhiều lễ vật tinh xảo, quý trọng.

 

Ta kinh ngạc vô cùng: “Vậy sao con lại không biết?”

 

Phụ thân: “Không phải trong danh sách quà tặng có viết Tô gia rồi đó ư?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/hon-uoc-voi-ba-nha/chuong-03.html.]

 

Ta: “...Con tưởng đó là người giao hảo với phụ thân đưa tới. Con để tất cả những lễ vật kia vào khố phòng, chưa bao giờ mở ra xem qua.”

 

Phụ thân: “...”

 

Ta: “...”

 

5.

 

Trong thư, Tô gia còn nói ba ngày sau sẽ tới cửa bái phỏng.

 

Phụ thân buồn sầu đến nỗi tóc bạc mọc nhiều ra hai sợi, có chút hối hận biết vậy chẳng làm thế.

 

Ta cho rằng rốt cuộc phụ thân đã tỉnh ngộ, không nghĩ tới phụ thân lại nói tiếp: “Lúc trước cứ đính ước miệng là được rồi, vi phụ không chịu còn bắt bọn họ trao đổi tín vật, bây giờ muốn quỵt nợ cũng không xong.”

 

…Quả nhiên không thể nào tỉnh ngộ nổi.

 

Trước khi Tô gia đến cửa, ta lại nhận được thư từ chỗ Giang Nam.

 

Thư gửi đến Giang Nam hẳn là còn chưa đưa tới nơi, sao lại có hồi âm nhanh như vậy?

 

Ta mở phong thư ra xem mới biết, đây không phải là thư hồi âm mà là người ở Giang Nam gửi tới từ hai tháng trước.

 

Trong thư nói, Sở gia đã khởi hành tới Thịnh Kinh, chỉ đợi qua lễ cập kê là có thể chính thức nghị thân.

 

Ta tính toán ngày tháng, haha, vậy thì hai ngày nữa bọn họ sẽ tới đây.

 

Chỉ hy vọng tính tình tiểu công tử Sở gia ôn hòa một chút, đến lúc đó đừng trực tiếp cho phụ thân và ta hai quyền là được rồi.

 

Thế nhưng nghĩ đến việc thương nhân vốn là kẻ trục lợi, cũng là kẻ khéo đưa đẩy nhất, chỉ cần Mạc gia bồi thường, cho y chút thể diện thì mong Sở gia có thể bỏ qua việc này, thuận lợi hủy bỏ hôn sự.

 

6.

 

Mặc dù ta đã chuẩn bị rất tốt để đối mặt với Sở gia và Tô gia, ta hoàn toàn không nghĩ tới việc cả hai nhà đều tới trước cửa ngay ngày hôm sau.

 

Tô Minh Thanh mặc trường sam màu lam, mày kiếm mắt sáng, phiêu dật xuất trần như trích tiên, đúng là có vài phần khí thế của cao thủ giang hồ.

 

Loading...