Hôn nhân là nấm mồ chôn vùi tình yêu - 1
Cập nhật lúc: 2024-12-20 04:02:58
Lượt xem: 647
HÔN NHÂN LÀ NẤM MỒ CHÔN VÙI TÌNH YÊU [FULL]
Tác giả: 小夏
Nguồn: Zhihu
Raw: Deĩng
Edit: Nhân Trí
-----
Lộ Dương, người từ trước đến nay luôn bình tĩnh đã thể hiện một màn cứu gái phong trần.
Hắn sắp xếp cô gái ở trong biệt thự, thay cô ta trả nợ, mở cửa hàng cho cô ta, nhưng chưa bao giờ chạm vào. Mỗi ngày chỉ đến đó ăn một bữa.
Bạn bè không hiểu tại sao hắn lại như vậy. Hắn nói: "Chỉ tham lam cuộc sống phù du này trong nửa ngày nhàn rỗi, trở về tôi vẫn là người chồng tốt của Tư Niệm!"
01
Hôm đó, con gái bị bệnh.
Lúc xuống lầu, Lộ Dương hỏi một câu: "Sao Tiểu Mãn vẫn chưa đến trường?”
Con gái đang ăn sáng ngẩng đầu lên: "Bố ơi, con bị bệnh!"
Lộ Dương sửng sốt, giương mắt nhìn tôi: "Chuyện gì xảy ra?”
Tôi nói: "Cúm A, lát nữa đi bệnh viện.”
“Có nghiêm trọng không?”
"Không sao, đã hạ sốt rồi!"
Lộ Dương gật đầu, thở phào nhẹ nhõm: “Vậy em lái xe cẩn thận, có việc thì gọi điện thoại cho anh.”
Hắn hôn Tiểu Mãn, tạm biệt con bé, sau đó ra cửa.
Dì bảo mẫu nhìn tôi, muốn nói lại thôi. Tôi cười cười không nói gì, chỉ dặn dò Tiểu Mãn ăn nhanh một chút. Tôi biết bà ấy muốn nói gì. Có lẽ là con bị bệnh, làm cha kiểu gì mà tại sao lại không có một chút quan tâm, thậm chí lúc con bệnh sắp khỏi, hắn mới biết được?
Điều này đối với bất kỳ một gia đình bình thường nào mà nói, dường như đều là không bình thường. Nhưng tôi đã quen rồi. Quen đến mức cảm thấy không sao cả.
Thu dọn đồ đạc xong, tôi lái xe đưa Tiểu Mãn đến bệnh viện.
Nửa đường gặp tai nạn xe hơi. Một chiếc xe phía trước đột nhiên nổ thùng, làm cho ba chiếc xe phía sau liên tục tông vào đuôi xe, tôi là chiếc thứ tư, phanh đúng lúc, may mắn thoát nạn!
Tôi vốn định quay đầu xe bỏ đi. Lại bất ngờ nhìn thấy xe của Lộ Dương, chiếc xe mà hắn nói cho bạn mượn.
Trước đây tôi đã hỏi hắn là bạn nào. Hắn nói: "Người bạn này em không biết.”
Câu trả lời này thật hay. Bạn bè tôi không quen biết, vậy chắc chắn là giao tình không sâu. Nếu giao tình không sâu, làm sao có thể đến mức cho mượn xe? Nhưng tôi không truy hỏi, coi như mình là đứa ngốc vậy.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/hon-nhan-la-nam-mo-chon-vui-tinh-yeu/1.html.]
Hiện tại xem ra, hắn quả thật nói dối. Người trên xe đi xuống tôi rõ ràng quen biết. Tuy rằng chỉ có duyên gặp mặt một lần, nhưng tôi vẫn nhớ kỹ tên của cô ta, Tưởng Ninh!
Tưởng Ninh lo lắng kiểm tra tình trạng xe, sau đó bắt đầu gọi điện thoại. Không hiểu sao, tôi cảm thấy cú điện thoại này là gọi cho Lộ Dương.
"Tiểu Mãn, con ở trên xe xem phim hoạt hình một lát, lát nữa chúng ta lại đi bệnh viện, được không?"
Con gái ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng ạ!”
Tôi dừng xe ở một bên chờ đợi. Chưa đầy nửa giờ, một chiếc xe việt dã màu đen chạy nhanh tới. Người đàn ông trên xe bước xuống với một chiếc áo khoác.
Tưởng Ninh giống như nhìn thấy người tin cậy, loạng choạng chạy về phía hắn. Người đàn ông đỡ lấy cô ta, khoác áo khoác lên người cô ta, đẩy cô ta lên xe của mình.
Chuyện sau đó tôi không có hứng thú xem nữa.
"Tiểu Mãn, ngồi xuống, chúng ta đến bệnh viện!"
02
Tôi chỉ gặp qua Tưởng Ninh một lần. Nhưng đã nghe tên cô ta trước khi gặp. Tên của cô ta xuất hiện cùng Lộ Dương, liên quan đến một câu chuyện hấp dẫn.
Nói thật, đã rất nhiều năm không có ai dám nhét người vào bên cạnh Lộ Dương. Thứ nhất, Lộ Dương luôn giữ mình trong sạch. Thứ hai, hắn và vợ tình cảm sâu sắc.
Đã từng có người tự cho là thông minh chạm vào giới hạn của hắn, hắn không chỉ chấm dứt tất cả hợp tác với người kia, còn đánh người ta một trận.
“Nếu vợ tôi hiểu lầm, xem tôi có đánh c.h.ế.t anh không!”
Cứ như vậy, yên tĩnh rất nhiều năm. Nhưng trước đó không lâu, lại có người nổi lên tâm tư.
“Tôi đoán hai người đã kết hôn nhiều năm, con cũng đã lớn rồi, tôi nghĩ Lộ tổng sẽ không chịu nổi nhàm chán, không ngờ tôi đã nhìn lầm rồi.”
Người nói với tôi những điều này là vợ của Tổng giám đốc Tiền. Cô ấy nói đêm đó đặc biệt tuyệt vời. Một cô gái trẻ bán rượu bị người ta bọc chăn đưa vào, tựa như hoàng đế cổ đại sủng hạnh phi tử.
Bọn họ cảm thấy chỉ cần là đàn ông bình thường đều không chống lại được loại hấp dẫn này. Nhưng Lộ Dương đi vào không đến năm phút đã đi ra, khuôn mặt âm trầm, áp suất thấp quanh người.
“Anh ấy gọi trợ lý của mình tới trước, mua quần áo cho cô gái kia, lại bảo trợ lý đưa người về. Sau đó bắt đầu tính sổ.”
Vợ của Tổng giám đốc Tiền nói rằng hắn đã đột nhập vào phòng quản lý và đánh người ta. Sau đó báo cảnh sát rằng có người môi giới mại dâm và người này đã bị bắt ngay lập tức. Sau đó, hắn chấm dứt mọi hợp tác với công ty đó.
Vợ của Tổng giám đốc Tiền nửa là hâm mộ nửa là thổn thức: "Lộ tổng đối với cô thật quá chung thuỷ!"
Tôi cười khách sáo với cô ấy, nhưng trái tim lại trầm xuống.
Chung thuỷ? Chưa chắc đâu!
Thái độ của Lộ Dương trong những chuyện như thế này, đối với người ngoài mà nói, tựa hồ vẫn giống như trước kia. Nhưng hắn đã giấu giếm tôi. Riêng điểm này, đã không bình thường.
Và cả thái độ của Lộ Dương đối với cô gái kia. Nếu như là trước kia, hắn cũng ở không quá năm phút, tuy nhiên sẽ không để trợ lý của mình đi khắc phục hậu quả.
Vì thế tôi nhẹ nhàng điều tra cô gái kia một chút. Tôi phát hiện, cô ta đã từ một cô gái bán rượu, biến hóa nhanh chóng, trở thành thư ký của Lộ Dương.