Hồi Kết - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-12-08 03:50:32
Lượt xem: 233
Năm Chiêu Minh thứ ba mươi lăm, Lương Thanh Từ cũng giống như phụ hoàng của mình, ra lệnh chiêu mộ các đạo sĩ khắp thiên hạ.
Điện Tam Thanh vốn đã bị bỏ hoang từ lâu lại chật kín người, khói từ lò luyện đan bay lên nghi ngút.
Các đạo sĩ hỏi hắn cầu xin điều gì?
Lương Thanh Từ đáp: "Trẫm không cầu trường sinh bất lão. Trẫm muốn nuôi một yêu quái. Nàng được sinh ra từ thành trì, hoạt bát đáng yêu..."
Các đạo sĩ nghe xong đều há hốc mồm.
Muốn nuôi một yêu quái cụ thể như vậy, quả thật là làm khó họ.
Hoàng thượng không nghe, mắng họ là lũ vô dụng rồi đuổi đi.
Sau đó, Lương Thanh Từ nghe một vị hòa thượng nói rằng, cuộc đời con người có tám nỗi khổ, đừng nên si mê, chấp nhất.
Lương Thanh Từ thầm nghĩ, tám nỗi khổ này chắc không có ai trải nghiệm sâu sắc hơn trẫm, sinh, lão, bệnh, tử, oán tăng hội, ái biệt ly, ngũ ấm xí thịnh, cầu bất đắc.
Ha, ái biệt ly, cầu bất đắc.
Cuối cùng thì Lương Thanh Từ cũng hiểu ra, tại sao lần này hắn vẫn phải luân hồi.
Hắn lại thua rồi.
Cuộc đời thuận buồm xuôi gió lần này nào phải là món quà mà số phận ban tặng, rõ ràng là sự châm biếm cay độc.
Hắn muốn buông xuôi.
Lương Thanh Từ cảm thấy mệt mỏi rã rời. Thiên hạ này đâu phải thiếu hắn thì không được.
Hắn bước lên Lầu Đạp Nguyệt.
Lần này, sẽ không có ai kéo hắn lại nữa.
Bên ngoài Kính Luân Hồi, ta vừa khóc vừa gào thét.
"Đừng nhảy mà, hu hu!"
Tư Mệnh bịt tai lại: "Đừng la nữa, đừng la nữa! Mọi chuyện đã xong rồi mà!"
Ta: "Các ngươi là ác quỷ sao? Tại sao lại đối xử với Lương Thanh Từ như vậy?"
Tư Mệnh giận dữ ném bút xuống: "Ngươi còn chưa hài lòng ư? Ngươi nói hắn tuổi nhỏ mất mẹ đáng thương, được, ta đã sửa. Ngươi nói hắn vất vả tám kiếp rồi, Hoàng Thế Nhân nào có thể hà khắc đến vậy, ta đã đưa nhân tài đến tận cửa cho hắn, còn trừ khử giúp hắn vài tên địch thủ tương lai. Vậy hắn còn đòi hỏi gì hơn nữa? Thật đúng là chiều chuộng hắn quá rồi."
Ta cười lạnh: "Vậy ngươi có bản lĩnh thì đừng nhúng tay vào."
Tư Mệnh vội vàng quỳ xuống: "Cô nãi nãi, xin người đừng như vậy."
Cảm giác trước đây của ta quả nhiên không sai.
Dù là luân hồi qua loa khi trời đất đảo lộn, hay là thiên hạ chỉ có Đại Lương, tất cả đều bởi vì đây vốn dĩ không phải là một thế giới chân thực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/hoi-ket/chuong-16.html.]
Tư Mệnh nói với ta rằng, rất lâu trước đây, các vị thần tiên đều trực tiếp xuống trần gian để trải qua kiếp nạn.
Nhưng về sau, Thiên đình phát hiện ra sự bất ổn.
Thần tiên độ kiếp, hễ động một chút là khiến vương triều thay đổi, chiến loạn liên miên.
Thậm chí còn có những vị thần tiên si tình, sa vào lưới tình đến mức mất hết lý trí.
Nào là "Nếu nàng chết, ta sẽ tàn sát cả thiên hạ để tế nàng!".
Những kẻ độ kiếp này thật sự là thần tiên sao?
Chẳng phải giống người phàm trần tục hay sao?
Mùa xuân, Địa phủ vừa vất vả đưa xong một đợt vong hồn đầu thai, thì lại có thần tiên xuống độ kiếp.
Haizz, cứ như lúa ngoài đồng, gặt hết đợt này đến đợt khác, chẳng bao giờ dứt.
Thế này thì còn ra thể thống gì nữa?!
Tiên giới suy nghĩ một hồi, quyết định cùng nhau tạo ra một chiếc gương Luân Hồi, mô phỏng thế giới chân thực một cách tối đa, với đầy đủ chim muông hoa lá, núi non sông ngòi.
Thiên đạo cũng ngầm đồng ý.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Ta hỏi Tư Mệnh: "Vậy chẳng lẽ thần tiên không thể không độ kiếp sao?"
Tư Mệnh đáp: "Người phàm các ngươi có chỉ tiêu KPI, có đủ loại khảo hạch, thần tiên cũng vậy. Nếu ai ai cũng đắc đạo thành tiên, chẳng phải thần tiên sẽ trở nên bão hòa sao? Bởi vậy, chúng ta phải định kỳ tổ chức khảo hạch để thanh lọc bớt."
Những kẻ khảo hạch không qua đều bị đày xuống ma giới.
Thiên đạo thẳng tay trừng phạt, tiễn biệt không thương tiếc.
Kính Luân Hồi dù sao cũng không thể sánh bằng thế giới thực.
Thần tiên có tiên lực càng cao, càng khó hòa nhập vào thế giới ảo.
Một khi Thiên đạo đánh giá lần độ kiếp này không đạt, sẽ lập tức cho "reset" lại từ đầu.
"Trời đất, hóa ra thi được sáu mươi điểm cũng không được tính là qua ải sao?" Ta kinh ngạc đến mức há hốc mồm.
Tư Mệnh thở dài: "Đúng vậy, chúng ta chỉ có hai kết cục: hoặc là đạt điểm tuyệt đối, hoặc là trượt."
Để nâng cao tỷ lệ độ kiếp thành công, Tiên giới đã phát động hoạt động luân hồi tương trợ.
Tìm một vị thần tiên khác đóng vai kiếp nạn, đối mặt với một vị tiên chân chính, như vậy hẳn là chân thật và dễ nhập vai hơn rồi chứ?
Đặc biệt là tình kiếp, tìm một đồng nghiệp cùng vào cảnh giới giúp đỡ, càng tàn nhẫn càng tốt, ngược tâm ngược thân đến khi nào độ kiếp thành công mới thôi.
Tư Mệnh cảm khái: "Từ khi chúng ta mở Kính Luân Hồi, tuy rằng se duyên được cho vài đôi, nhưng càng nhiều người lại chọn cách đi về phương Tây, quy y cửa Phật."
Độ kiếp xong, hắn liền đóng chặt trái tim, thề không động lòng với ái tình nữa.
Ta: ...