Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Học Bá, Thái Tử Đều Là Bạn Trai Tôi - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-01-17 11:56:36
Lượt xem: 2,488

22.

 

Đầu bên kia, giọng nói của chị dâu sắc bén:

 

“Khương Khương, cô không thể bướng bỉnh như vậy được, cô có biết kết thân được với nhà họ Phó có lợi như thế nào với nhà chúng ta không? Cô có biết dự án mà nhà họ Phó tạm dừng kia giá trị bao nhiêu không?”

 

“Cô nhanh đi tìm Phó Tễ làm hòa đi, nghe rõ chưa? Nếu không đợi đến khi ba cô c.h.ế.t tôi sẽ đuổi cô...”

 

“Chị thử nguyền rủa ba tôi một câu nữa thử xem?”

 

Tôi thấp giọng cảnh cáo chị ta:

 

“Lúc trước tôi lười không thèm để ý đến cô là vì để ý mặt mũi của anh tôi. Gia đình chị không xem trọng con gái tôi không quản được, nhưng chị thử động đến tôi xem?”

 

“Chị đã nói là Phó Tễ thích tôi còn dám mắng tôi như vậy, đầu óc chị bị hỏng rồi à?”

 

Nói xong tôi liền tắt máy, gửi đoạn ghi âm cuộc gọi lúc nãy cho ba và anh trai.

 

Rồi chân thành xin lỗi họ:

 

“Bố/Anh, con xin lỗi, con không nên vì bướng bỉnh mà ảnh hưởng đến việc làm ăn của gia đình.”

 

“Con sẽ đi tìm Phó Tễ nói rõ ràng, gây rắc rối cho mọi người rồi, con xin lỗi.”

 

Dường như đứa được nuông chiều như tôi đã lấy lại được sức mạnh.

 

Con thỏ bị những câu hỏi trấn áp đến mức cụp tai xuống cuộn tròn trong hang cuối cùng cũng quyết định dũng cảm bước ra ngoài.

 

Tôi không muốn trốn tránh nữa.

 

Không thể trốn sau lưng ba để ông ấy che gió chắn mưa mãi được.

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

 

23.

 

Khi đến nhà Phó Tễ, mẹ anh ấy bảo tới tới phòng sách đợi.

 

“Nó thức cả đêm, vừa mới ngủ, con đợi một chút nhé.”

 

Tôi gật đầu.

 

Đợi 5 giờ đồng hồ.

 

Tôi ngồi trên sofa trong phòng sách lướt điện thoại đến mỏi mắt, tôi mới nhận ra rằng mẹ anh ấy đang đánh đòn phủ đầu với tôi.

 

Nhưng chuyện này cũng rất bình thường.

 

Bất kì ai khi thấy con trai mình chiều chuộng từ bé đến lớn bị một người phụ nữ hành hạ đến như vậy đều sẽ không vui.

 

Tôi cũng không oán hận gì, đứng dậy nhìn những cuốn sách trên kệ của anh ấy, chọn một cuốn bìa là tiếng Trung rồi ngồi xuống sofa xem.

 

...Đọc không hiểu.

 

Rất nhiều chữ quen thuộc ở cùng với nhau lại biến thành một câu tôi không thể hiểu nổi.

 

Tôi thở dài, vừa muốn để sách lại chỗ cũ liền nghe thấy tiếng cửa mở.

 

Phó Tễ mặc áo choàng tắm bước vào, tóc vẫn còn ướt, nhìn thấy tôi anh ấy giật mình.

 

“Sao em lại ở đây?”

 

Mơ hồ chỉ trong tích tắc.

 

Rất nhanh anh ấy liền lạnh lùng cười:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/hoc-ba-thai-tu-deu-la-ban-trai-toi/chuong-8.html.]

 

“Dự án mất rồi mới biết đến tìm anh? Anh còn tưởng em gan dạ đến mức nào, có thể ngang ngược đến mức không quan tâm đến bất cứ điều gì, chỉ biết làm loạn thôi đấy.”

 

Tôi ngây người không nói chuyện.

 

Anh ấy bực tức ném khăn tắm xuống đất, bước nhanh về phía tôi, kéo tôi vào lòng, dùng hết sức ôm chặt lấy tôi.

 

Anh ấy cắn tai tôi, nghiến răng nghiến lợi nói:

 

“Đại tiểu thư, sau này còn làm loạn nữa không?”

 

Anh ấy rất tức giận.

 

Những ngón tay của anh nắm chặt lấy cổ tay tôi, đặt nó ra sau lưng để giam giữ tôi trong vòng tay, không cho phép trốn thoát.

 

“Nếu em đã đến tìm anh, anh sẽ xem như em chủ động nhận lỗi, việc lần này coi như qua đi.”

 

“Sau này còn ngang bướng nữa anh sẽ không để ý đến em, nhất định sẽ khiến nhà em phá sản, hiểu chưa?”

 

24.

 

Anh ấy tàn nhẫn đe dọa tôi.

 

Nhưng cơ thể lại run lên.

 

Đôi mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm tôi, giống như đang trên bờ vực sụp đổ.

 

Anh ấy đang sợ.

 

Tôi vẫn luôn không nói gì, anh ấy sợ tôi lại cãi nhau với mình.

 

Đánh tôi, sợ tôi đau.

 

Mắng tôi, sợ tôi tức giận.

 

Muốn xử lý gia đình tôi, lại sợ tôi hận anh.

 

Anh ấy thật sự không biết nên làm gì với tôi mới tốt.

 

“Thẩm Khương Khương, em nói chuyện với anh đi!”

 

Anh dùng chóp mũi cọ cọ vào má tôi, từng chút từng chút, giọng nói run run như sắp sụp đổ:

 

“Đừng không đề ý đến anh, đừng đối xử với anh như thế, xin em đấy.”

 

“Anh sai rồi, sau này anh sẽ không quản em nữa, em muốn làm gì thì làm cái đấy, thức đêm, uống rượu, chơi game, muốn làm gì cũng được, đừng giận anh nữa được không?”

 

25.

 

Tôi chạm nhẹ vào mặt anh.

 

Gục mặt vào trong lồng n.g.ự.c anh, không nhịn được cười:

 

“Em cảm thấy em thật là có bản lĩnh, đóa hoa cao ngạo như anh cũng bị em hái xuống.”

 

Phó Tễ: “...”

 

Anh ấy đen mặt nâng đầu tôi lên:

 

“Em vừa nói gì? Nói lại lần nữa?”

 

Cho tiền tôi cũng không dám nói lại, nghiêng đầu hôn tay anh nhưng vẫn không nhịn được cười.

 

Loading...