Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Học Bá, Thái Tử Đều Là Bạn Trai Tôi - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-01-17 11:55:05
Lượt xem: 2,047

Sau khi mặt dày đeo bám theo đuổi được học bá nghèo khổ, tôi chán rồi, tùy tiện tìm một lí do chia tay anh ấy:

 

“Nhà em giàu có, nhà anh lại không có tiền, chúng ta không môn đăng hộ đối, không hợp nhau.”

 

Sau khi chia tay xong liền chặn anh ấy, mua vé máy bay ra ngoài chơi ba tháng, chơi vui tới mức quên trời quên đất.

 

Ba tháng sau trở về, phát hiện ra học bá xoay người một cái trở thành Thái tử gia được yêu thương của nhà họ Phó.

 

Tôi c.h.ế.t lặng.

 

Người trong giới đều cười ầm lên, vui sướng chờ xem trò vui của tôi.

 

 

Trong buổi tiệc tối, Thái tử gia cầm theo ly rượu, mặt lạnh lùng đi về phía tôi.

 

Tôi bị dọa đến mức chân mềm nhũn, dựa vào tường nắm lấy góc áo anh ấy hét lớn:

 

“Em mang thai rồi, là con của anh.”

 

“Anh không thể đánh em... mắng cũng không được.”

 

“Hu hu hu em mang thai rồi anh còn bạo lực lạnh với em, đồ đàn ông tồi.”

 

1.

 

Tiếng hét của tôi rất lớn.

 

Câu đàn ông tồi kia vừa nói ra, phòng tiệc vốn đang ồn ào ngay lập tức im lặng không tiếng động.

 

Mọi người nhìn nhau.

 

Phó Tễ bị tôi chọc tức đến mức gân xanh trên trán giật giật.

 

“Chúng ta chia tay ba tháng, lần cuối cùng anh xảy ra quan hệ với em là nửa năm trước, sáu tháng rồi mà cái thai còn chưa lộ ra, em đây là mang thai thứ gì vậy?”

 

Hiện trường càng thêm yên tĩnh.

 

Một tiếng ho nhẹ phát ra từ chỗ chủ nhà.

 

Ông nội Phó ho xong, uống một ngụm nước, lúng túng hòa giải.

 

“Không có chuyện gì, mấy đứa trẻ đùa nhau chút thôi.”

 

“Tiểu Thẩm, đến chỗ ông nội nào.”

 

Tôi như bắt được cọng rơm cứu mạng, đứng lên muốn chạy về phía ông nội Phó.

 

Lại bị Phó Tễ nắm lấy cổ áo.

 

Anh ấy nói với giọng u ám đáng sợ: “Ông nội, đây là chuyện giữa con và cô ấy, ông đừng lo.”

 

“Bọn con còn có việc cần nói, con đưa cô ấy đi trước, mọi người ở lại chơi vui vẻ.”

 

Nói xong, anh ấy cúi người ôm lấy tôi, bước nhanh ra cửa.

 

Bên trong phòng tiệc, ba tôi, anh tôi, còn có kẻ thù không đội trời chung của tôi đều lộ ra nụ cười đồng tình cùng trêu chọc.

 

2.

 

Buổi sáng khi ở sân bay, lúc anh trai đến đón đã nói một cách đầy ẩn ý rằng lá gan của tôi rất lớn.

 

Đến buổi tiệc, kẻ thù không đội trời chung đi đến bên, mặt đầy phấn khích nói rằng ba tháng trước, học bá nghèo khó bị tôi lấy lý do là nghèo khổ mà chia tay, chính là vị Thái tử gia kín tiếng kia của nhà họ Phó.

 

“Cậu xong đời rồi.”

 

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

Cậu ta cười khùng lên:

 

“Người ta chỉ là kín tiếng thôi, kết quả lại bị cậu xem là nghèo thật mà thẳng thừng đá mất.”

 

“Anh ta tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, tung tin bắt được cậu sẽ băm cậu thành trăm mảnh.”

 

Tôi run cầm cập, sự sợ hãi đã đạt đến đỉnh điểm khi bị Phó Tễ ném vào trong xe.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/hoc-ba-thai-tu-deu-la-ban-trai-toi/chuong-1.html.]

Tôi cuộn tròn người trốn đến bên cạnh cửa, sợ hãi nhìn anh ấy cởi áo khoác tháo cà vạt:

 

“Anh làm gì thế?”

 

Tôi cố kìm nén cảm xúc: “Không phải chỉ là chia tay thôi sao?

 

“Người trưởng thành chia tay rồi quay lại là chuyện bình thường, sao anh lại không chơi được chứ.”

 

“Chia tay?”

 

Anh bị chọc tức mà cười lên:

 

“Có ai chia tay như em không?

 

“Gửi tin nhắn trên Wechat xong liền chặn anh, xoay người liền ra nước ngoài du lịch, nếu không phải ba em với anh em nói em sẽ quay về, anh còn nghĩ em đã chạy trốn đấy.”

 

Anh ấy dừng cởi quần áo.

 

Ngồi vào trong xe, kéo tôi lại ôm vào lòng, giọng nói nặng nề:

 

“Giải thích.”

 

“Giải thích cái gì?”

 

“Vì sao lại vô duyên vô cớ chia tay?”

 

3.

 

Còn có thể vì sao, vì tôi không thích anh ấy nữa thôi.

 

Từ đại học đến lúc tốt nghiệp, tôi mặt dày theo đuổi anh ấy 3 năm, mãi đến năm thứ 4 anh ấy vì thương hại mới đồng ý ở bên tôi.

 

Sau khi ở bên nhau mới chính là lúc ác mộng bắt đầu.

 

Tôi có ngoại hình ưa nhìn, gia thế tốt, từ nhỏ đã được ba mẹ chiều chuộng nên tính tình tùy hứng, sống tự do tự tại.

 

Nhưng anh ấy lại lập ra quy tắc cho tôi.

 

Nằm trên giường ăn vặt – không được.

 

Không ăn sáng – không được.

 

Thức đêm chơi game – không được.

 

Quy tắc nhiều chi chít khiến tôi đau đầu, tức không chịu nổi nữa nên xảy ra tranh cãi thì bị anh ấy bạo lực lạnh.

 

Tôi khóc như điên, anh ấy lại yên lặng ở bên cạnh xem tài liệu.

 

Đợi tôi khóc đến khàn cả giọng mới ngẩng đầu lên hỏi:

 

“Làm loạn đủ chưa?

 

“Đủ rồi thì đi ăn cơm, buổi chiều anh còn phải đi làm nữa.”

 

Cảm giác như đánh vào bông gòn này thật sự khó chịu.

 

Lúc theo đuổi anh thích bao nhiêu thì hiện tại tức giận với sự quản giáo như ba của anh bấy nhiêu.

 

Tôi chịu đủ rồi!

 

 

Ba tôi nói, con gái nhà giàu khó tính như tôi, tốt nhất là tìm một người đàn ông yếu đuối để dỗ tôi đến hết đời.

 

Lúc trước tôi không nghĩ vậy.

 

Nhưng mà giờ nghĩa lại thì ba tôi nói rất đúng.

 

Tôi yếu đuối, bướng bỉnh, khó chiều, có tính khí của một thiên kim tiểu thư.

 

Nếu như Phó Tễ không thể nuông chiều tôi, vậy thì đổi một người bạn trai có thể nhịn được đi.

 

Nhưng có đánh c.h.ế.t tôi cũng không nghĩ đến việc Phó Tễ lại là vị Thái tử gia thần bí kia của nhà họ Phó.

 

Loading...