Hoán đổ thân xác cùng vệ sĩ ! - End
Cập nhật lúc: 2024-06-14 23:55:50
Lượt xem: 1,643
17
Sau khi gặp được sư phụ, Hàn Thừa không còn lo lắng nữa.
Tất nhiên, có thể là vì dạo này tôi không chịu ngủ trên giường cứng của anh, chúng tôi ngủ chung trên chiếc giường lớn trong phòng tôi.
Hôm nay tôi đã xem một bản tin.
Tin tức nói rằng vào đêm Giáng sinh, pháo hoa sẽ được b.ắ.n trên mặt nước ở Cảng Victoria để chào mừng ngày lễ.
Dây thần kinh của tôi đột nhiên trở nên mẫn cảm.
Nếu lần trao đổi linh hồn trước là do pháo hoa gây ra.
Vậy liệu lần b.ắ.n pháo hoa này có thể là cơ hội để chúng tôi trao đổi lại không?
bùm!
bùm!
bùm!
Pháo hoa hoành tráng và rực rỡ thắp sáng bầu trời đêm Cảng Victoria.
Tôi đã nhìn vào gương, hy vọng rằng đến một lúc nào đó, khuôn mặt xuất hiện trong gương sẽ không còn là khuôn mặt của một anh chàng đẹp trai nữa mà là khuôn mặt của chính tôi.
Lòng bàn tay tôi đổ mồ hôi vì quá hồi hộp.
Pháo hoa lần lượt bay lên, nở rộ với những màu sắc rực rỡ nhất.
Bang bang bang bang.
Chùm pháo hoa cuối cùng đã được b.ắ.n lên, chỉ để lại khói bụi trên bầu trời đêm.
Máy bay không người lái bắt đầu phát sóng để sơ tán đám đông.
Nhưng khuôn mặt trong gương lại không thay đổi, sâu thẳm, rắn rỏi và đẹp trai.
Tôi vẫn còn trong cơ thể Hàn Thừa.
Cuối cùng tôi đã hiểu rằng phép lạ không xảy ra.
“ Hết rồi……”
Hàn Thừa ngước mắt lên nhìn tôi, dùng ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng vuốt ve mắt tôi, nhỏ giọng an ủi: “Thật ra không sao đâu, chúng ta vẫn——”
Tôi nghẹn ngào nói: “Xong rồi, từ nay em đã trở thành người đồng tính”.
Sắc mặt anh cứng đờ, thu tay lại, lạnh lùng nói: “ Em đừng có nằm mơ.”
Cô gái trẻ mảnh mai và thanh lịch bước về phía trước với vẻ mặt lạnh lùng.
Phía sau anh, người vệ sĩ cao lớn lẩm bẩm giải thích: "Đừng nhỏ mọn như vậy, em chỉ nói rằng em trở thành người đồng tính chứ không nói em sẽ đồng tính cùng với ai..."
Mọi người đi ngang qua nhìn tôi với ánh mắt phức tạp.
Ngày nay, giới trẻ thực sự phóng khoáng quá.
Hàn Thừa nhịn không được nữa, đột nhiên quay người lại, bịt miệng tôi lại: “Đừng nói nữa.”
Phía sau anh ấy, có những đứa trẻ ngẫu nhiên vẫy những que pháo hoa, và một luồng ánh sáng trắng đang lao về phía chúng tôi——
Tôi trợn mắt kinh hãi, vô thức ôm lấy Hàn Thừa lăn sang một bên.
Đám đông rất lớn.
Chúng tôi không biết mình đã va vào bao nhiêu chân và nhận bao nhiêu lời mắng mỏ.
Tôi luôn bảo vệ đầu Hàn Thừa thật chặt để anh ấy không bị thương.
Bùm——
Tôi đập đầu vào vòi cứu hỏa và nổ đom đóm mắt
Cuối cùng, với sự hỗ trợ khẩn cấp của người tuần tra, tôi miễn cưỡng mở mắt ra.
“ Đại tiểu thư của tôi đâu rồi, cô ấy ổn chứ?”
Một giọng nam trầm vang lên bên : “Tôi không sao.”
Người tuần tra nhìn chúng tôi với vẻ mặt kỳ lạ: "Anh bị đập đầu nên đánh mất ý thức giới tính à?"
Tôi tỉnh dậy ngay lập tức, mở to mắt và nhìn những người xung quanh.
Anh ấy có đôi lông mày sâu, đẹp trai và cứng rắn.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Đó là... Hàn Thừa.
Lại cúi đầu nhìn mình, nhìn thấy ngón tay mình thon dài, trên cổ tay đang đeo một chiếc đồng hồ nữ.
Chắc chắn rồi, chúng tôi đã quay lại.
Bất chấp ánh nhìn kỳ lạ của mọi người có mặt, tôi ôm lấy Hàn Thừa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/hoan-do-than-xac-cung-ve-si/end.html.]
Anh ấy có vẻ hơi khó chịu nhưng vẫn ôm tôi thật chặt.
Nước mắt trào ra và rơi xuống n.g.ự.c anh.
Anh nhẹ nhàng an ủi tôi: “Không sao đâu, không sao đâu…”
Tôi mừng rỡ kêu lên: “Cuối cùng em không còn phải là người đồng tính nữa rồi”.
Hàn Thừa: "..."
18
Bố tôi là người phản ứng nhiều nhất khi chúng tôi qua lại với nhau.
“Không, cô con gái chăm chỉ, thực tế và giản dị hàng ngày đọc báo cáo tài chính của công ty đâu rồi? Nó đâu rồi?
“Đâu rồi, cô con gái khăng khăng tập thể dục và thực hiện hàng trăm lần gập bụng và kéo xà mỗi ngày? Nó đâu rồi?
"Quan trọng nhất là, con gái mỗi ngày mang canh nhân sâm cho bố và bảo bố đi ngủ sớm đâu rồi? Trả lại cho ta!"
Tôi bắt chéo chân uống canh nhân sâm, thản nhiên nói: “Ồ, Hàn Thừa chính là dạy con như vậy, anh ấy cầu xin con đối xử tốt với bố, nói rằng bố góa vợ nuôi con không dễ dàng gì.”
Hàn Thừa: "..."
Bố tôi nhìn Hàn Thừa với cảm xúc phức tạp, rồi lại nhìn tôi với cảm xúc phức tạp không kém: “Vậy tại sao con không thể tiếp tục kiên trì?”
Tôi nói: “Bởi vì bố đối xử với Hàn Thừa quá tệ.”
Bố tôi: "?"
Tôi đứng dậy, nghiêm nghị nói: “Con thích Hàn Thừa, Hàn Thừa đối với bố tốt như vậy, nhưng bố lại muốn sa thải anh ấy. Bố, bố làm con thất vọng quá.”
Bố tôi lắp bắp: “Không, sao con biết bố sẽ sa thải cậu ấy?”
Haha, tất nhiên là vì lúc đó tôi đang ở trong cơ thể anh ấy.
Sau khi tôi và Hàn Thừa bị bắt cóc và nhập viện ngày hôm đó, Hàn Thừa đã thì thầm điều gì đó khi tiễn bố tôi ra khỏi phòng bệnh.
Ngày hôm sau, bố tôi đến gặp tôi và nói với tôi rất nhiều điều. Ngụ ý chính là để tôi từ chức và tìm việc làm ở nơi khác.
Tôi đã chịu đựng giọng điệu của ông ấy lúc đó, chỉ vì tôi muốn đến gặp bố để nói rõ sau khi trở về.
Bây giờ, cuối cùng tôi đã có được cơ hội.
Nói đến sự tức giận của mình, trong lòng tôi tràn đầy phẫn nộ : “Đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện bắp cải nhỏ của mình bị lợn ăn mất nữa. Thực ra, con gái của bố lười biếng, thất học và không có tài cán gì. Ngoài xinh đẹp ra, nó về cơ bản là vô dụng lẫn lười biếng. Không phải chính Hàn Thừa mới là bắp cải sao?”
Bố tôi gật đầu đồng tình: “Sự hiểu biết của con về bản thân khá khách quan”.
Hàn Thừa ôm trán, tiến lên một bước, thấp giọng giải thích với tôi: “Nguyệt Nguyệt, em hiểu lầm rồi.”
Hàn Thừa nói hôm đó ở ngoài phòng bệnh, anh ấy đã đoán ra được bố tôi đang nghĩ gì.
Không phải bố tôi không thích Hàn Thừa, ông chỉ sợ thân phận vệ sĩ của chúng tôi sẽ bị người ngoài chỉ trích và đồn thổi vô căn cứ.
Mọi người trong gia đình chúng tôi đều biết danh tính thực sự của Hàn Thừa, cha tôi ba lần đến mời, dù anh ấy có ở trong ngôi nhà tranh, ông ấy cũng biết sự thật, nhưng thế giới bên ngoài thì không biết.
Cha tôi không muốn những tin đồn phá hỏng mối quan hệ giữa chúng tôi nên ông đề nghị rằng sau khi con gái ông khỏi bệnh, Hàn Thừa sẽ được phép làm việc trong công ty——
Suy cho cùng, trước khi trở thành nhà vô địch , danh hiệu còn lại của anh là con trai thứ hai trong một gia đình người Hoa ở Canada.
Trong khoảng thời gian anh chăm lo công việc kinh doanh khai khoáng của gia đình, công việc kinh doanh diễn ra rất thuận lợi
Vì thế……
"Con đã hiểu lầm bố rồi." Tôi có chút xấu hổ.
Bố tôi khịt mũi, kiêu ngạo nói: “ Còn chưa gả ra ngoài đã thành bát nước hất đi rồi. Hừ! Đừng giữ ta, ta sẽ không mềm lòng với con đâu.”
Ông ấy bước đi chậm rãi, hai tay chắp sau lưng, mỗi bước quay đầu ba lần, điên cuồng ám chỉ tôi giữ mình lại.
Tôi vội đuổi theo, đẩy ông ấy ra khỏi phòng rồi chốt luôn cửa luôn.
Hàn Thừa nhịn không được cười lắc đầu: "Em ...."
Tôi nắm cánh tay anh, sờ chỗ này chỗ kia rồi hỏi: “Tối nay anh ngủ ở đâu?”
Anh ấy nhìn tôi với nụ cười trong mắt: "Em nghĩ sao?"
Tôi nhảy lên người anh ấy.
Anh ôm lấy tôi một cách kiên định và đưa tôi vào phòng.
“Hàn Thừa, anh thích em đã lâu chưa?” Tôi lớn tiếng hỏi.
Anh không nói gì, đáp lại tôi bằng một nụ hôn sâu.
Lúc đó mặt trăng đang chiếu sáng rực rỡ, bóng cây đung đưa ngoài cửa sổ.
Và sâu trong giường có tình yêu đ.â.m chồi nở hoa.
(Hoàn)