Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Họa Mị - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-10-26 18:12:04
Lượt xem: 2,461

Ta ôm lấy đầu, đau đớn đến mức không thể thốt nên lời, nước mắt cứ thế tuôn rơi trên giường.

 

Cơn đau gần như khiến ta ngất đi, eo bỗng bị một vòng tay ôm lấy, siết chặt vào lòng.

 

Những ngón tay mát lạnh nhẹ nhàng lau đi nước mắt cho ta.

 

Thần trí ta dần dần hồi phục.

 

Khuôn mặt tuấn tú như ngọc kia, dần dần hiện rõ trong tầm mắt ta.

 

"Lục Nghiên Chi." Ta gọi tên hắn.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

 

"... Nàng đau lắm sao?"

 

Người ta run lên, bỗng nhiên đẩy hắn ra.

 

Đêm ta c.h.ế.t đi, hắn cũng hỏi ta y như vậy.

 

Nỗi đau trong ký ức bỗng ùa về nhắc nhở ta.

 

Chính người này đã g.i.ế.c ta.

 

Bị ta đẩy ra, Lục Nghiên Chi cũng không hề tức giận, hắn chỉ lùi ra xa một chút, chỉnh trang lại tay áo rồi dựa vào mép giường.

 

Một lúc lâu sau, hắn mới chậm rãi cất lời.

 

"Nàng từ Hoàng Tuyền trở về, chắc hẳn đã gặp qua Phủ quân nơi ấy rồi, có phải hắn ta trông rất giống ta không?"

 

Thấy ta không phản bác, nụ cười trên môi hắn càng thêm sâu.

 

Lời nói bỗng xoay chuyển —— "Hắn ta sẽ không vô cớ thả nàng trở về đâu, chắc chắn đã yêu cầu nàng điều gì đó, nàng đã trở về, tức là đã đồng ý với hắn ta rồi."

 

"Chu Nghiên, nói đi."

 

"Có phải nàng muốn g.i.ế.c ta không?"

 

Ta nhớ tới những lời Phủ quân nói bên bờ Hoàng Tuyền năm ấy.

 

Phủ quân cho phép ta trở về, quả thật là có đòi hỏi vật gì đó.

 

Mà vật đó, Phủ quân nói, tướng công có.

 

Một quân cờ.

 

Phủ quân nói, hắn từng cùng Diêm Vương lão gia đánh cờ, đánh rơi một quân cờ xuống Hoàng Tuyền.

 

Quân cờ ấy, được làm từ ngọc thạch khai quật từ núi Côn Lôn, là linh vật do trời đất nuôi dưỡng.

 

Bị nước Hoàng Tuyền gột rửa ngàn năm, vậy mà lại sinh ra linh phách, hóa thành hình người.

 

Rồi nhân lúc Phủ quân lịch kiếp xuống trần, nó đã thừa cơ tiếp cận, cướp đi dương phách của hắn.

 

... Cho nên mới có thể hóa thành hình dạng giống hệt hắn.

 

Vì vậy, hắn mới thả ta trở về, để lấy lại quân cờ kia.

 

Thế nhưng.

 

"... Tướng công nói đùa rồi, chàng đã có đạo hạnh ngàn năm, ta làm sao có thể là đối thủ của chàng được chứ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/hoa-mi/chuong-5.html.]

 

Ta quả thật không phải là đối thủ của Lục Nghiên Chi, thậm chí còn không kịp né tránh, đã bị hắn dễ dàng kẹp chặt cổ tay.

 

Một lá bùa từ trong tay ta rơi ra ngoài —— "Vậy sao, vậy đây là gì?"

 

Ta im lặng.

 

Đây là bùa Phủ quân đưa cho ta, có thể đánh hắn trở về nguyên hình, nếu dán lên người hắn, hắn sẽ mất hết công lực, tan biến thành tro bụi.

 

Phủ quân nói, làm vậy, vừa giúp hắn lấy lại được đồ, vừa coi như báo thù cho ta, người mà Lục Nghiên Chi đã g.i.ế.c chết.

 

Hắn không nhìn lá bùa nữa, khẽ cười khẩy: "Chu Nghiên, nàng quả nhiên là vô tình."

 

... Ta vô tình ư?

 

Ta ngẩng đầu lên, cũng cười lạnh: "Chẳng phải chàng cũng đã g.i.ế.c ta rồi sao, tướng công?"

 

Nụ cười trên môi Lục Nghiên Chi lập tức tắt ngấm.

 

Sắc mặt hắn tối sầm, ánh mắt âm trầm: "Đó là do nàng nợ ta."

 

Ta ngây người, trong lòng bỗng dấy lên một ngọn lửa giận.

 

"Ta nợ chàng cái gì chứ?"

 

"Ta chẳng qua chỉ là ăn cơm nhà chàng, ngủ với chàng thôi mà, chàng nhỏ nhen đến vậy, muốn g.i.ế.c ta để giải hận sao?"

 

"Dù sao ta cũng là thê tử của chàng, chẳng lẽ còn không bằng bức tranh rách nát kia sao? Chàng yêu thích bức tranh đó đến vậy, các người căn bản không phải cùng một loài!"

 

Nước mắt ta tuôn rơi, bao nhiêu uất ức trong lòng bỗng chốc vỡ òa.

 

Lần này đến lượt Lục Nghiên Chi ngây người, sắc mặt hắn kỳ quái, không biết đang suy nghĩ điều gì.

 

Sau đó, hắn hất tay ta ra. "Nếu nàng muốn dán, vậy thì dán đi."

 

Lục Nghiên Chi buông ta ra.

 

Hắn vậy mà không làm gì cả, thật sự để mặc cho ta dán bùa.

 

Ta kinh ngạc, vui mừng, do dự, cuối cùng là im lặng.

 

Nhặt lá bùa dưới đất lên, trong lòng có chút không chắc chắn: "Chàng không ngăn cản ta sao?"

 

Thấy ta do dự chần chừ, Lục Nghiên Chi thậm chí còn thúc giục: "Dán đi, chẳng phải nàng muốn báo thù sao?"

 

Ta nghi hoặc nhìn lá bùa trên tay.

 

Đây đúng là lá bùa mà Phủ quân đưa cho ta.

 

Phủ quân cũng đã nói rõ ràng, lá bùa này có thể đánh Lục Nghiên Chi trở về nguyên hình.

 

Sao hắn lại bình tĩnh đến vậy?

 

Cầm lá bùa vàng trong tay, ta dừng lại trước n.g.ự.c Lục Nghiên Chi.

 

Chỉ cần dán lên, ta sẽ hoàn thành giao ước với Phủ quân.

 

Cũng có thể đầu thai chuyển thế rồi.

 

Loading...