HÌNH XĂM ĐOẠT MỆNH - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-03-23 00:53:59
Lượt xem: 243

10.

Lại mấy ngày trôi qua, quản gia báo có người tìm, tôi cứ ngỡ là người nhà họ Tịch, ai ngờ vẫn là người nhà họ Khổng.

 

Không đúng, là cả nhà họ Khổng và họ Tịch đều đến.

 

Tuy Tịch Mục vẫn chưa tới, nhưng tôi biết anh ta sắp đến rồi. Thứ khí tím ngọt ngào này, là mùi hương của Tịch Mục.

 

Anh cả Khổng trông tiều tụy, vừa thấy tôi liền muốn quỳ xuống.

 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

Tôi vội đỡ ông ta: “Không được không được, ông mau đứng lên.”

 

Lúc này lại có một đoàn xe dừng trước cổng nhà họ Phùng.

 

Tịch Mục mặt mày ngưng trọng bước về phía tôi.

 

“Chắc là chuyện của em gái anh!” Tôi nhanh miệng nói trước.

 

Tịch Mục gật đầu, nhìn thấy anh cả Khổng, hai người lịch sự gật đầu chào nhau.

 

Hai nhà cùng đến, tôi nên đi đâu bây giờ?

 

“Vậy, Khổng đại thiếu gia đến trước.” Tôi có chút khó xử nhìn Tịch Mục.

 

“Không sao, chúng ta cùng đến một chỗ.”

 

???

 

Ý gì đây?

 

Tôi ngạc nhiên nhìn hai người một cái, không hỏi nhiều, đi theo hai người họ.

 

Trong bệnh viện.

 

Tịch Chiêu Chiêu nằm trên giường, không chút sức sống, m út Khổng thì đang ghé bên giường cô ta.

 

Đúng là tình chàng ý thiếp!

 

Nghe thấy tiếng động, Tịch Chiêu Chiêu mở mắt ra, oán độc nhìn tôi.

 

Thứ tiểu qu//ỷ này, ai nuôi cuối cùng cũng phản phệ người đó, tưởng rằng chuyển lên người khác là xong sao?

 

Làm vậy chỉ hại cả hai người thôi.

 

“Huyền Nhược đại sư, xin cô giơ cao đánh khẽ, cứu lấy em gái của tôi.” Tịch Mục không đành lòng nhìn Tịch Chiêu Chiêu chịu khổ.

 

“Anh Tịch, người phải tự cứu mình thì người khác mới cứu được.” Câu này nói không chút khách khí, tự mình muốn ch//ết thì trách ai được?

 

Tịch Mục lộ vẻ hổ thẹn, tự trách không thôi: “Ba mẹ qua đời sớm, trách tôi không quản thúc tốt Chiêu Chiêu, từ nay về sau, tôi nhất định sẽ quản thúc tốt nó, mong cô cứu lấy nó.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/hinh-xam-doat-menh/chuong-8.html.]

Haizz, đúng là mỗi nhà mỗi cảnh.

 

Con cái trong nhà không nghe lời thì ngang ngược vô pháp, những người còn lại chỉ là buộc phải hiểu chuyện mà thôi.

 

“Hy vọng anh nói được làm được.”

 

“Nhất định!”

 

Tôi quay đầu nhìn Tịch Chiêu Chiêu và m út Khổng sắc mặt trắng bệch không chút m//áu.

 

“Đưa họ đi theo, đi với tôi.”

 

Tôi thả tiểu qu//ỷ ra, chúng sẽ dẫn chúng ta đến nơi cúng dưỡng.

 

Chúng tôi đi theo tiểu qu//ỷ đến căn hộ của Tịch Chiêu Chiêu.

 

Trong căn hộ rộng rãi, bày biện không ít đồ vật cúng bái thần phật.

 

Ở chính giữa căn phòng, một chiếc hũ gốm cắm đầy hương được bày ra trước mắt mọi người, đám tiểu qu//ỷ trong tay đều ồ ạt lao về phía chiếc hũ gốm.

 

Tôi quay đầu, nhìn đám người đang trợn mắt há hốc mồm.

 

“Những tiểu qu//ỷ này là Tịch Chiêu Chiêu nuôi.” Những tiểu qu//ỷ này tẩm bổ cho Tịch Chiêu Chiêu, được m//áu thịt của Tịch Chiêu Chiêu nuôi dưỡng.

 

Tôi mặt không biểu cảm liếc nhìn Tịch Chiêu Chiêu đang tái mét mặt mày, giữ được cái mạng là tốt lắm rồi.

 

Người ta đều chỉ nuôi một con, cô ta thì hay rồi, tham lam quá đáng, một lần nuôi tận năm con.

 

Một con phản phệ còn không chịu nổi, huống chi năm con.

 

Cho nên ban đầu thật ra không phải cảm thấy tôi là kẻ lừa đảo, mà là không muốn để tôi phát hiện ra cô ta nuôi tiểu qu//ỷ.

 

Tịch Mục kinh ngạc nhìn Tịch Chiêu Chiêu, ánh mắt tràn đầy thất vọng.

 

Anh ta không phải là chưa từng nghe nói đến chuyện minh tinh nuôi tiểu qu//ỷ, chỉ là không ngờ chuyện này lại xảy ra với em gái mình.

 

“Em gái của anh, dù không nổi tiếng thì cũng là một người đàng hoàng, vậy mà em lại cứ nhất quyết chọn con đường không lối về này.”

 

“Anh, không phải như vậy, anh.” Tịch Chiêu Chiêu nước mắt giàn giụa, muốn giải thích nhưng lại không có lý do chính đáng.

 

Chẳng qua chỉ là hư vinh che mắt, loại người này vĩnh viễn không thỏa mãn với hiện tại, không đáng để thương xót.

 

“Là em út Khổng, anh ta dụ dỗ em nuôi tiểu qu//ỷ.”

 

“…”

 

Thật đúng là vô tình, phụ nữ không thể lụy tình, đàn ông cũng vậy.

 

Loading...