Hẹn Hò Thuê Với Trùm Trường - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-01-15 11:29:31
Lượt xem: 456
[FULL] Hẹn Hò Thuê Với Trùm Trường
Tác giả: Tiểu Nhiêu
Edit: Thiên Sơn Bắp Cải
‿︵ ✩₊˚.⋆☾⋆⁺₊✧ ︵‿
Bạn cùng phòng cặp hẳn chín người yêu, đến lúc bận ná thở, nhỏ nhờ tôi tám chuyện dùm.
Tôi tám một cái, đá liền tám người yêu.
Chỉ còn sót lại trùm trường.
Hắn chặn dưới ký túc xá, gọi bạn cùng phòng xuống tới công chuyện.
...
Tôi đúng là giỏi tám chuyện mà...
1.
Bạn cùng phòng Hòa Điềm cầm điện thoại, nhìn khung chat, rơi vào trầm tư.
"Tao mới đi làm bài tập được hai tiếng."
"Chín người yêu mày đá mất tám."
"Còn riêng ông trùm trường canh dưới tầng gọi tao xuống ăn đòn."
Nhỏ vỗ vỗ vai tôi: "Mày đúng là giỏi tám chuyện."
Tôi: "Chỉ dám nhận là biết sơ sơ..."
Nhỏ nhìn ra ngoài quan sát, trùm trường Tống Trí Viễn vẫn đang chờ dưới tầng.
Hắn đã chờ hẳn hai tiếng.
Ban đầu Hòa Điềm nói: "Yên tâm, tao tuyệt đối không bán đứng mày."
Hòa Điềm một tiếng sau: "Tao với mày cũng không thân đến vậy đâu."
Hai tiếng sau, Hòa Điềm dí tôi xuống tầng, đẩy cho trùm trường: "Là nhỏ này!!!! Nhỏ này tám chuyện với anh đấy!!!"
Tôi liếc nhìn Tống Trí Viễn mặt lạnh nóng tính, thấy c.h.ế.t không sờn: "Đúng!! Chính là em đây!"
Tống Trí Viễn cười lạnh một tiếng: "Cứ khăng khăng đòi tôi gửi ảnh cơ bụng, còn nói đàn ông tập cơ bụng chẳng phải để con gái ngắm?"
Hắn kéo cổ tay tôi đi: "Nào, tôi để em xem cho đã này."
Hòa Điềm vừa dí tôi xuống: "Hả? Còn có chuyện tốt như này sao?"
2.
Tống Trí Viễn kéo tôi đến chỗ ít người.
Hắn đi như bay, tôi chạy sát theo, lúc đột ngột dừng lại, tôi chạy quá đà một bước.
Kéo rách cả áo hắn...
Lộ ra cơ bụng.
Tôi nhìn mảnh vải trên tay: "Hơ hơ."
Tống Trí Viễn nhăn mặt lại: "Em thật sự nhìn luôn?"
Bạn cùng phòng Hòa Điềm chạy một mạch theo đuôi chúng tôi cũng vô cùng rung động: "Thật sự được ngắm rồi này?"
Tôi gật đầu: "Được rồi, giờ em ngắm cơ bụng xong rồi, anh hài lòng chưa?"
Tống Trí Viễn: "?"
"He, vậy không còn gì thì em xin cút trước."
Tôi xoay người, phi nước đại về.
Giọng nói kèm theo tiếng thở hồng hộc của Tống Trí Viễn truyền đến từ xa xa đằng sau: "Nhan Cảnh, đừng để tôi túm được em!"
Ha ha, túm được rồi nói sau he.
Với cả trùm trường đâu có vào được kí túc nữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/hen-ho-thue-voi-trum-truong/chuong-1.html.]
Làm gì được tôi chứ!
3.
Ngày hôm sau, bạn cùng phòng bị tám bồ cũ cùng lúc bóc phốt trên confession trường.
Số 1 đăng đoạn chat:
[Số 1: Chị ơi, muốn đi ăn quán nhật lần trước chị dẫn em đi quá 🫰
Tôi: Lại muốn đi ăn? Tiền tôi do gió thổi đến hả? Sao loại người như cậu không biết điều thế, sau này đứa con gái nào dám thèm cậu? Cho dù tôi có thể nhường nhịn cậu, sau này mẹ tôi cũng không cho cậu bước vào cửa!
Số 1: ... Vậy chia tay đi.
Tôi: Vậy tiền bữa đồ Nhật hôm trước nhớ chuyển lại tôi, đúng rồi, tôi không ăn đồ ăn vặt với hoa quả salad, chỗ đó tôi không chia đâu, còn lại nhớ chuyển tôi.]
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Số 2 đăng đoạn chat:
[Số 2: Anh đang đọc Trương Ái Linh này, có phải đàn ông như anh hiếm lắm không?
Tôi: Đọc Trương Ái Linh chỗ nào? Tôi thấy anh đọc xong gió thổi là quên, mấy tên đàn ông các anh đâu hiểu lời bà ấy viết.
Số 2: ... Không phải thế, anh thấy bà ấy viết cực kỳ hay thật mà.
Tôi: Ha ha, còn không thừa nhận. Vậy để tôi kiểm tra anh một chút, trang thứ năm từ dưới đếm lên trong quyên Duyên nửa đời của Trương Ái Linh có mấy chữ "tôi"?
Số 2: ?
Tôi: Không biết chứ gì? Nói anh anh còn không tin. Tôi thấy đàn ông con trai các anh cùng lắm đọc "Nữ khách trọ 26 tuổi của tôi" chứ đọc sao hiểu Trương Ái Linh?]
Đoạn chat của số 3 khá đơn giản.
Số 3 gửi một tấm hình.
Áo sơ mi nâu rộng rãi cùng với quần đùi jean.
[Số 3: Nay là ngày con trai đấy 😁
Tôi: Gì? Anh có phải người Trung Quốc không? Anh có biết yêu nước yêu cha yêu mẹ không? Còn nữa, quần đùi anh sắp thòi lòi hết ra rồi, anh không thấy mình ấy quá à? Cái kiểu như anh, cho dù có bị người khác sàm sỡ cũng đúng là đáng đời!]
…
Hòa Điềm đọc xong vô cùng điềm tĩnh: "Được rồi, vừa có một cô bé bay màu khỏi đời rồi."
"Ava giống nhau y như đúc, việc tao chân đạp chín thuyền rốt cục không lừa người được nữa rồi."
Tôi an ủi nhỏ: "Mày yên tâm đi."
Hòa Điềm lòng như tro tàn.
Tôi: "Chỗ này mới tám mà."
"Mới chân đạp tám thuyền thôi."
Tôi vừa vứt lời, cái thuyền số chín lập tức gọi điện cho tôi.
Giọng Tống Trí Viễn còn mang theo tức giận, như đã nhẫn nhịn đến cực hạn, gằn từng chữ: "Dám cắm sừng tôi? Lại còn tận chín người?!"
Tôi đưa điện thoại cho Hòa Điềm.
Ai làm nấy chịu, đâu phải tôi làm.
Hòa Điềm lại trả điện thoại cho tôi.
Nhỏ khe khẽ nói vào tai còn lại của tôi: "Ừm, chuyện là thế này, tao xài ảnh mày yêu qua mạng với Tống Trí Viễn."
"Cho nên hắn vẫn cho là người yêu qua mạng với hắn là mày."
Tôi giật mình, há miệng giải thích với Tống Trí Viễn: "Người yêu qua mạng với anh không phải em đâu!!"
Điện thoại chợt nhật được thông báo.
... Tài khoản của bạn vừa ting ting thêm năm vạn.
Hòa Điềm giơ biên lai chuyển khoản cho tôi xem, chắp tay cầu xin tha thứ: "Chị em ơi, chồng chị đó, chồng chị mà."
Tống Trí Viễn nổi giận lôi đình, vẫn không ngừng gào lên qua điện thoại: "Là sao? Nhan Cảnh, em nói rõ ra tôi nghe?!"
Tôi hắng giọng: "Không phải em, còn là ai nữa đây?"
"Em chỉ phạm phải sai lầm mà đàn ông nào cũng phạm phải, anh có nhất thiết phải dữ vậy không?"
"Với cả, em đá mấy người khác rồi, chỉ còn lại mỗi anh. Bọn họ chỉ là nghỉ qua đêm, anh mới là nhà, anh còn gì không vừa lòng?"