Hệ Thống Giả Nai - 20
Cập nhật lúc: 2024-12-20 12:45:07
Lượt xem: 8
"Em..." Tiết Dạ ngập ngừng, muốn nói lại thôi. Có lẽ, việc hướng Tạ Phong Tư nói chuyện vẫn còn quá sức với cậu.
Tạ Phong Tư cũng không muốn gượng ép mục tiêu nhiệm vụ, ném cho cậu một ánh mắt: "Thôi, không nói được cũng không cần cố gượng ép. Em đã ăn gì chưa? Thầy vừa mới đặt thức ăn, một lát ăn cùng thầy nhé!"
Đối diện với lời đề nghị của Tạ Phong Tư, Tiết Dạ cũng không có lời hồi đáp. Tạ Phong Tư không vì vậy mà tức giận, kiên nhẫn ngồi bên cạnh nhìn mục tiêu nhiệm vụ trầm mặc. Một lát sau, thức ăn cũng được đưa tới. Tạ Phong Tư hào phóng chia cho mục tiêu nhiệm vụ chút thức ăn được đổi từ năng lượng tích cực của mình. Mặc dù trong toàn bộ quá trình, mục tiêu nhiệm vụ đều không động đến miếng nào nhưng y cũng không nói gì, để cho Tiết Dạ tự nhiên.
Ngồi thêm một lúc, Tạ Phong Tư được bổ sung thêm năng lượng tích cực, cơ thể cũng lấy lại được trạng thái bình thường. Cùng lúc đó, ngoài cửa vọng vào tiếng chửi tục: "Thằng quỷ nhỏ đó chạy đi đâu rồi?"
Giọng nói ồn ào quen thuộc xông vào trong nhà, mục tiêu nhiệm vụ vốn vẫn luôn yên tĩnh ngồi một chỗ vì nghe thấy câu nói ấy mà cơ thể run nhẹ một cái. Tiết Dạ hướng ánh mắt nhìn ra ngoài cửa, sau khi len lén liếc nhìn Tạ Phong Tư một cái thì gấp gáp chạy ra ngoài. Tạ Phong Tư hướng mắt nhìn theo, đến khi cơ thể nhỏ nhắn ấy biến mất khỏi tầm mắt, cũng là lúc tiếng chửi rủa thậm tệ vang lên: "Thằng chó này, mày chạy sang nhà người khác làm gì? Không biết xấu hổ à?"
Giọng nói bên ngoài càng ngày càng nhỏ, kết thúc bằng tiếng đóng cửa đầy mạnh bạo.
Chứng kiến toàn bộ sự kiện, Tạ Phong Tư vẫn bày ra thái độ cực kì bình tĩnh, tốc độ đút đồ ăn vào miệng không hề bị giảm đi. Hệ thống thấy thái độ của y không khỏi cảm thấy kì lạ.
Ký chủ không phải luôn dành cho mục tiêu nhiệm vụ sự chú ý đặc biệt sao? Tại sao lần này, mục tiêu nhiệm vụ đứng trước tình huống bị đánh đập, ký chủ lại không có ý định làm gì?
Hệ thống Nai càng nghĩ càng không hiểu nổi. Sau khi cân nhắc, hệ thống Nai liền lên tiếng hỏi Tạ Phong Tư [Ký chủ, ngài không đi ra ngoài xem mục tiêu nhiệm vụ sao?]
Đối diện với câu hỏi của hệ thống, Tạ Phong Tư cực kì bình tĩnh nhét thêm miếng thịt vào miệng, chậm rãi nhai nuốt: "Đang giờ giải lao mà!"
Trẫm làm việc liên tục bao nhiêu ngày hôm nay rồi, hiện tại còn bắt trẫm từ bỏ thức ăn để tăng ca à? Không có cửa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/he-thong-gia-nai/20.html.]
Hệ thống Nai [...]
Đệt! Vị ký chủ này của nó đây là đang liệt việc quan tâm mục tiêu nhiệm vụ vào công việc hằng ngày đó à? Lại còn tăng ca... tăng cái gì mà ca cơ chứ! Hai cái này rõ ràng rất khác nhau mà!
"Trẫm biết ngươi đang chửi trẫm, nhưng không tăng ca là không tăng ca!" Tạ Phong Tư liên tục khẳng định, một chút quan tâm cũng không hề lộ ra ngoài. Dường như mục tiêu nhiệm vụ có bị đánh thật hay không cũng không nằm trong phạm vi quan tâm của y.
Vừa nhìn đã biết tên nhóc đó đã bị đánh không ít lần rồi, để nó bị đánh thêm vài lần chắc chắn cũng không sao đâu!
Tạ Phong Tư bàng quan tiếp tục ăn cơm. Tỏ vẻ: mục tiêu nhiệm vụ có bị đánh nhập viện cũng không nằm trong phạm vi quan tâm của y.
Hệ thống Nai bị bộ dạng này của Tạ Phong Tư làm cho tức chết. Biểu hiện nhiệt tình trước đây của y khiến hệ thống còn tưởng y đã thay đổi rồi, có thể chú tâm hoàn thành nhiệm vụ nó đưa ra rồi. Quả nhiên, thứ gì trên thế giới này nó cũng có thể tin nhưng riêng vị ký chủ này thì không thể. Đặt niềm tin vào vị ký chủ này, chắc chắn chẳng mấy chốc nó sẽ phải đi bán nhà mất.
Tạ Phong Tư nhàn nhã ăn xong phần cơm của mình, cơ thể y cũng đã được bổ sung đủ năng lượng tích cực. Lúc này, y mới thuận mắt nhìn phần đồ ăn đặt ở bên cạnh. Đây là phần mà vừa rồi y đã nhường cho mục tiêu nhiệm vụ. Tạ Phong Tư nhìn chằm chằm phần thức ăn chưa được động đến chút nào, trầm mặc một lúc lâu. Mãi về sau, Tạ Phong Tư mới cử động, vươn tay cầm lấy đĩa đồ ăn, chậm rãi đứng dậy!
Mập
[Đúng rồi đó! Ký chủ cố lên!] Hệ thống Nai thấy Tạ Phong Tư tiến về phía cửa, tâm tình liền cực kì vui vẻ, không hề tiếc lời hướng Tạ Phong Tư cổ vũ.
Tạ Phong Tư trong tiếng cổ vũ nhiệt tình của hệ thống Nai, đứng trước cửa nhà mục tiêu nhiệm vụ nghiêm túc vươn tay ấn lên chuông cửa. Một hồi chuông cửa từ trong nhà vọng ra ngoài. Lần này, y không cần đợi lâu, chỉ nháy mắt đã có người nắm lấy cánh cửa, kéo mạnh ra: "Kẻ nào?"
Nam trung niên cực kì không kiên nhẫn nhìn chằm chằm Tạ Phong Tư, dường như là không ngờ người trước cửa sẽ là y, thái độ của ông ta ngay lập tức trùng xuống: "Sao cậu lại sang đây?"
Nam trung niên nhìn chằm chằm đồ ăn trên tay Tạ Phong Tư, mày kiếm khẽ cau lại, sắc mặt cực kì không tốt. Ngoài tiền ra, ông ta chẳng thích thứ gì khác.
Tạ Phong Tư không hề tỏ ra khiêng dè, ánh mắt hờ hững lạnh nhạt nhìn chằm chằm nam trung niên, thấp giọng đáp: "Tôi tới đưa đồ ăn."