Hệ Thống Giả Nai - 14
Cập nhật lúc: 2024-12-20 12:43:46
Lượt xem: 13
Mặc dù trong lòng không thoải mái nhưng Tạ Phong Tư vẫn không quên nhiệm vụ của mình. Y cố gắng bày ra ánh mắt thân thiện nhất có thể nhìn về phía đám nhóc, cẩn thận quét qua một lượt. Dường như là ngay lập tức, y nhìn thấy thân ảnh nhỏ bé cực đáng yêu thuộc về mục tiêu nhiệm vụ ở cuối hàng thứ hai. Quả nhiên là như y nghĩ trước đây, cơ thể của mục tiêu nhiệm vụ so với những đứa nhóc cùng trang lứa nhỏ hơn khá nhiều.
Nhỏ bé mềm mềm, rất hợp với trẫm!
[Ký chủ, ngài có biết hiện tại ngài đang mắc phải vấn đề gì không?]
"Có nhiều tiền đi!" Tạ Phong Tư tỏ vẻ hiểu rõ.
Hệ thống Nai [...]
Nó không còn điều gì để nói nữa... tại sao nó lại phải dẫn dắt thể loại ký chủ có những suy nghĩ đáng sợ như vậy chứ?
Hệ thống Nai không cam tâm, ôm theo trái tim bé nhỏ bị tổn thương rời đi. Tạ Phong Tư đương nhiên không thèm quản cảm nhận của hệ thống ra sao. Quản thêm một tên nhóc tự kỉ đã là quá sức đối với y rồi.
Trong lúc Tạ Phong Tư ở bên kia nói chuyện với hệ thống thì đứa nhóc lớp trưởng đã hướng dẫn cả lớp tập xong bài khởi động đầu giờ. Trẻ con mà, dễ sợ cũng dễ làm quen, bọn nó thấy Tạ Phong Tư cũng thật sự quá đáng sợ như ấn tượng ban đầu, còn được cộng thêm điểm đẹp trai vì vậy nhóc lớp trưởng rất nhanh lấy hết can đảm chạy tới trước mặt y báo cáo: "Thưa thầy, em đã cho lớp khởi động xong rồi ạ!"
Tạ Phong Tư không nhanh không chậm thấp giọng đáp lại một tiếng. Sau đó, trước ánh mắt của đám trẻ, y dùng sức đứng dậy. Khi y ngồi trên ghế đá, tầm mắt của lớp trưởng nhỏ ngang tầm với y, nhưng khi y đứng dậy, lớp trưởng nhỏ rất nhanh phải ngẩng đầu thật cao mới có thể đối diện với ánh mắt lãnh đạm ấy. Đám trẻ phía sau cũng bất tri bất giác ngẩng đầu nhìn theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/he-thong-gia-nai/14.html.]
Tình cảnh này cũng không lạ, dù sao thân thể này của y cũng cao hơn 180 cm, đám trẻ chưa phát dục hết này phải ngước mắt lên nhìn cũng là bình thường mà thôi. Tạ Phong Tư đứng thẳng người, khí thế cực lớn tiến lên phía trước: "Tôi là Tạ Phong Tư, sau này sẽ đảm nhận vị trí giáo viên dạy bộ môn thể dục của các em. Các em có ý kiến gì không?"
Toàn bộ đám nhóc đều đồng thanh đám lại: "Dạ không ạ!"
Tạ Phong Tư đột nhiên cảm thấy chính y giống như một tên nhóc lớn đầu đang dẫn theo một đám nhóc khác chuẩn bị đi làm việc xấu vậy. Luôn có cảm giác chỉ cần một chút nữa thôi là đám nhóc này dưới sự quản lý của y sẽ ngay lập tức lao vào trong ngân hàng gần đó cướp tiền. Nói vậy là để cho mọi người biết khí thế của lớp học không tồi... chứ không phải nói do bộ dạng lưu manh của Tạ Phong Tư lây nhiễm cho đám nhóc đâu.
Mập
"Tốt lắm!" Tạ Phong Tư cao hứng khẽ nhếch miệng, hướng đám trẻ bắt đầu tiết học của mình: "Vậy thì chúng ta sẽ bắt đầu buổi học ngày hôm nay."
Tạ Phong Tư là loại người cực kì có năng khiếu trong mấy khoản vận động, ngày hôm qua y chỉ cần đọc qua giáo trình một chút, sáng hôm nay đã có thể hướng đám nhóc chỉ bảo tận tình... toàn bộ tư thế của y đều cực kì chuẩn chỉ. Thời điểm Tạ Phong Tư cúi người làm mẫu, học sinh nam thì không sao, còn đám học sinh nữ mới 12 tuổi đã bắt đầu rục rịch tâm hồn thiếu nữ, ngắm y đến mức không chịu rời mắt. Có lẽ cũng chính vì như vậy mà khi thực hành, nhóm học sinh nữ thực hiện tốt hơn học sinh nam.
Trước khi lên lớp, hiệu trưởng cũng có nhắc qua y không nên gắt gao quá với học sinh, vì thế mặc dù toàn bộ học sinh đều không thực hiện đúng động tác đi chăng nữa, y cũng không hề bắt bọn nhóc phải thực hiện lại. Du di được thì du di đi!
"Đều đã thực hiện xong hết rồi sao?" Tạ Phong Tư hướng ánh mắt về phía đám nhóc, hờ hững hỏi.
Nhận được câu hỏi của Tạ Phong Tư, nhóc lớp trưởng nhanh nhẹn đứng lên phía trước trả lời: "Dạ, chỉ còn Tiết Dạ mà thôi... nhưng thầy giáo trước kia nói bạn ấy không cần thực hiện cũng được."
Tạ Phong Tư cả buổi luôn chú ý đến mục tiêu nhiệm vụ, đương nhiên biết việc Tiết Dạ chưa thực hiện động tác. Nói đúng hơn thì, ngoài khởi động đầu giờ ra, toàn bộ khoảng thời gian phía sau Tiết Dạ đều dùng để đứng ngơ một mình. Cậu không nói chuyện với bất kì ai, cũng không ai có ý định nói chuyện với cậu. Cậu nhóc 12 tuổi đứng một mình một góc tựa như một con búp bê nhỏ bị hết dây cót.
"Tiết Dạ à? Tiết Dạ là ai?" Tạ Phong Tư làm như không biết, lớn tiếng hỏi lớp trưởng. Giọng điệu này của y, rõ ràng là muốn nói to cho Tiết Dạ ở một bên nghe thấy. Quả nhiên, ngay sau khi y dứt lời, Tiết Dạ vẫn luôn đứng yên một bên liền ngẩng đầu lên nhìn y. Nhưng cậu cũng chỉ ngẩng đầu lên một chút, sau đó cậu liền hạ ánh mắt xuống, làm như sự việc không hề liên quan đến mình.