Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hệ Thống Giả Nai - 12

Cập nhật lúc: 2024-12-20 12:43:21
Lượt xem: 16

Từ giờ cho đến tuần sau vẫn còn vài ngày nữa. Tạ Phong Tư dùng toàn bộ thời gian rảnh này để lên kế hoạch định hướng cho sự phát triển của mục tiêu nhiệm vụ. Dù sao thì mục tiêu nhiệm vụ lần này cũng là loại đối tượng bị tự kỉ, tính cách không được bình thường cho lắm. Đây cũng sẽ là một trong những vấn đề y phải giải quyết nếu muốn hoàn thành được nhiệm vụ thế giới.

 

Bởi vậy, Tạ Phong Tư đã cực kì chuyên nghiệp đăng kí học một khóa học về trị liệu tâm lý do đích thân một bác sĩ chuyên khoa tự kỉ có tiếng giảng dạy. Với khả năng tiếp thu đỉnh cao của mình, chỉ trong chưa đến ba ngày, y đã có thể nắm vững hầu hết toàn bộ những kiến thức cơ bản của khóa học... đợi đến khi phải đối diện chính thức với mục tiêu nhiệm vụ, y liền có thể tràn đầy tự tin rồi.

 

Tối chủ nhật, Tạ Phong Tư nhận được tin nhắn từ vị trí của hiệu trưởng. Đọc xong nội dung tin nhắn, y đã có thể nắm bắt được phần nào môn học mà y được phân cho giảng dạy. Đột nhiên không khỏi cảm thấy chính mình đã đánh giá tên hiệu trưởng kia quá thấp. Còn tưởng lão ta sẽ là người nhìn thấy tiền sẽ mờ mắt chứ... không ngờ trình độ chuyên môn vẫn rất cao nha!

 

Bởi vì Tạ Phong Tư không thể đưa ra được bất kì bằng cấp nào cho nên đã được vị hiệu trưởng kia xếp cho một vị trí đảm nhiệm bộ môn thể dục cho một vài lớp. Ông ta cũng không trực tiếp xếp lớp cho y ngay mà còn cẩn thận hỏi y xem muốn dạy lớp như thế nào sau đó mới sắp xếp. Tạ Phong Tư có được tư liệu của mục tiêu nhiệm vụ biết được lớp của mục tiêu nhiệm vụ là chuyện đương nhiên.

 

Nhận được câu hỏi của hiệu trưởng, Tạ Phong Tư ngay lập tức đề nghị được dạy lớp của mục tiêu nhiệm vụ, còn đặc biệt nhấn mạnh với hiệu trưởng rằng y chỉ muốn dạy lớp đó, không muốn dạy lớp nào khác. Hiệu trưởng cũng không thắc mắc gì thêm, ngay lập tức đồng ý. Dựa vào rất nhiều cuốn tiểu thuyết mà ông ta đã từng đọc, hiệu trưởng luôn cảm thấy Tạ Phong Tư chính là tiểu thiếu gia trong truyền thuyết... bị ba mẹ bắt phải đi trải nghiệm gì gì đó!

 

Là một hiệu trưởng có tâm với nghề, ông ta đương nhiên sẽ cố gắng hết sức để có thể giúp đỡ những thanh niên mới lớn như y.

 

Mập

May cho vị hiệu trưởng kia là Tạ Phong Tư không đọc được suy nghĩ hiện tại của ông ta, nếu không ông ta chắc chắn sẽ không thể tiếp tục "có tâm với nghề" nữa rồi.

 

Đường đường là một người tự gây dựng bằng hai bàn tay trắng, đột nhiên công sức đều bị quy chụp cho hai kẻ được gọi là "ba", "mẹ" không có thật, Tạ Phong Tư đương nhiên sẽ không chịu rồi. Đâu có ai muốn công sức của mình không được công nhận đâu chứ! Y lại càng không! Sau khi bàn bạc với hiệu trường về việc dạy học, Tạ Phong Tư liền leo lên giường ngủ cực kì lành mạnh.

 

"Nhóc con, nhìn trẫm đi làm nhiệm vụ đây!" Tạ Phong Tư thay một bộ đồ cực kì thoải mái, leo lên con xe máy vừa mới mua hôm trước, cực kì bình dị đi về phía trường học. Nhắc đến con xe máy này, vậy thì lại phải nhắc đến cả con xe sang cũ của y nữa. Bây giờ nhớ lại, Tạ Phong Tư liền cảm thấy cực kì đau đầu. Biết trước sẽ phiền phức như vậy, y liền trực tiếp mang xe đi cho luôn còn hơn.

 

Cụ thể là sau khi Tạ Phong Tư đăng bài bán siêu xe hạng sang với giá của một chiếc xe máy, dưới bài đăng ngay lập tức xuất hiện rất nhiều bình luận chửi y lừa đảo. Sau khi chọn một người có nhu cầu muốn mua xe để liên hệ, sáng hôm sau, Tạ Phong Tư đã bị tên nhóc đó vần cho phiền muốn chết. Giọng tên đó trong điện thoại thì giống trung niên nhưng bên ngoài nhìn không khác gì một thằng trẻ trâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/he-thong-gia-nai/12.html.]

 

Tên nhóc đó sau khi xác định được Tạ Phong Tư thật sự muốn bán siêu xe với giá của một chiếc xe mô tô thì cực kì kinh ngạc, hắn bám theo Tạ Phong Tư hỏi thăm hết tổ tiên gốc gác của y, ngữ khí không khác gì gặp đấng sinh thành. Nếu không phải cuối cùng bị Tạ Phong Tư ném cả người lần siêu xe ra ngoài đường, không khách khí đóng cửa nhà thì có lẽ tên nhóc đó đã cùng y lập bàn cắt m.á.u ăn thề kết nghĩa huynh đệ rồi.

 

Trẻ trâu ở nơi này đều thần kinh không bình thường như thế sao? Nếu không phải vì bán xe cho tên nhóc đó mà giá trị thân thiện của trẫm được tăng lên một điểm thì trẫm đã đập c.h.ế.t tên nhóc phiền phức đó từ lâu rồi.

 

Trong lúc Tạ Phong Tư nhớ về kí ức khó quên thì y cũng đã phi xe đến trường học. Có lẽ phương tiện di chuyển lần này của y quá mức bình thường nên thời điểm y đến cũng không còn lôi kéo quá nhiều sự chú ý nữa. Y đối với việc này cũng rất hài lòng, đáng lẽ y nên dùng xe mô tô sớm hơn mới phải.

 

"Kia là ai vậy?"

 

"Giáo viên mới à?"

 

"Đâu có thông tin nào đâu, chắc là người nhà của thầy cô nào thôi."

 

"Đẹp trai thật đấy!"

 

"Ừ, ước gì đây là thầy giáo mới thì tốt rồi."

 

Tạ Phong Tư nhạy cảm nghe thấy những lời bàn tán của nữ sinh dành cho mình.

 

Chỉ là một đám học sinh cấp hai mà đã có thể có những kiểu suy nghĩ như thế này rồi à? Nhớ năm xưa trẫm hơn ba mươi tuổi cũng không hề có mấy cái suy nghĩ kiểu này... ngẫm lại, trẻ con thời nay trưởng thành thật sớm quá đi!

Loading...