Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hệ thống đạt chuẩn năm sao - 3

Cập nhật lúc: 2025-01-05 08:39:47
Lượt xem: 729

Mấy chàng trai ngồi đối diện chúng tôi thấy thế rất là ngạc nhiên:

 

“Chị dâu, chị và Chu Bác quen biết bao lâu rồi?”

 

“Chu Bác vẫn nói mình có bạn gái, nhưng cho tới bây giờ chưa từng cho chúng tôi xem ảnh chụp, chúng tôi còn tưởng rằng cậu ấy nói vậy là để ứng phó với những bông hoa vây quanh mình.”

 

Nắm bắt được chữ quan trọng trong câu nói này, tôi nhẹ nhàng nghiêng đầu: “Anh ấy rất được hoan nghênh ở trường à?”

 

“Đúng vậy!”

 

Nhắc tới chuyện này, mấy chàng trai càng kích động: “Mỗi ngày, Chu Bác đều nhận được đồ ăn vặt và hoa tươi đủ nuôi sống ba chàng trai ký túc xá, chúng tôi thường xuyên đi theo cậu ấy thơm lây.”

 

Dường như họ có rất nhiều điều muốn chia sẻ. Nhưng nhận được ánh mắt của Chu Đình Chi, lại cảnh giác ngậm miệng.

 

“Em đừng nghe cậu ấy nói bừa.”

 

Dùng nước nóng làm nóng bát đũa cho tôi, Chu Đình Chi buông hàng mi dài như lông quạ, giọng nói thanh thoát: “Tôi còn nhiều việc, không rảnh nghĩ đến những thứ đó.”

 

Tôi cong môi cười cười nói: “Nếu đối phương là em, cũng không rảnh để nghĩ sao?”

 

Bữa cơm này tôi ăn rất thư thái, nhưng Chu Đình Chi lại rất cứng ngắc. Thỉnh thoảng tôi sẽ trêu chọc anh một câu, như có như không tới gần anh.

 

Sau khi ăn xong, mấy chàng trai ý thức được hành vi bóng đèn của mình nên nhanh chân bỏ chạy, chỉ để lại tôi và Chu Đình Chi sóng vai nhau, đi dạo dưới tàng cây ngô đồng lớn bên đường của trường đại học B.

 

6.

 

“Chu Đình Chi, đã lâu anh không về nhà, vì sao vậy?” Tôi thuận miệng hỏi.

 

Chu Đình Chi lại như bị sét đánh, đứng ngây người một lúc rồi quay đầu nhìn về hướng ngược lại với tôi.

 

“Em... Không cần tôi.”

 

Ý nghĩa sự tồn tại của anh ở nhà họ Tô chính là kết hôn với tôi. Lúc trước, tôi coi anh không ra gì nên anh tự nhiên hiểu chuyện phải nhường chỗ cho Cố Hoài Nam.

 

Nhưng hiện tại...

 

“Chu Đình Chi.” Tôi nắm bàn tay chai sạn của người dàn ông này, vẻ mặt nghiêm túc: “Em muốn theo đuổi anh. Bắt đầu từ hôm nay. Đừng tránh em, được không?”

 

Vừa nói xong, đồng tử Chu Đình Chi co lại. Nhưng sau vài hơi thở, anh hơi ghé mắt, vẫn lảng tránh cái nhìn chăm chú nhiệt liệt của tôi: “Em và hắn cãi nhau à?”

 

Chu Đình Chi cảm thấy tôi và Cố Hoài Nam cãi nhau, mới chạy tới lấy anh làm trò tiêu khiển. Sự thật so với suy đoán của anh cũng không chênh lệch mấy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/he-thong-dat-chuan-nam-sao/3.html.]

Lời giải thích có giới hạn mà tôi có thể đưa ra là: “Chu Đình Chi, ngày mai em vẫn đến tìm anh ăn cơm, anh không được nhận đồ ăn vặt của người khác!”

 

Nói xong, tôi xoay người chạy đi.

 

Đến cửa chính, tôi phát hiện chú bảo vệ vừa rồi ngăn cản tôi không cho vào trường, đang chăm chú nhìn tôi, cười như nở hoa trên mặt.

 

“Cô gái này, chú nhớ kỹ cháu rồi, ngày mai cháu tới, chú sẽ mở cửa cho cháu.”

 

Sau ngày hôm đó, tôi rảnh rỗi liền chạy tới đại học B.

 

Bạn bè mấy lần gửi tin hẹn tôi đi dạo phố, tôi đều trực tiếp chụp ảnh Chu Đình Chi gửi qua, nhanh nhẩu nói: [Đi cùng bạn trai tương lai, không rảnh.]

 

Lúc đầu, bọn họ cho rằng tôi đang giận dỗi Cố Hoài Nam, nhưng quá nhiều lần, bọn họ mới suy nghĩ lại: [Cô nghiêm túc đấy à?]

 

Khi Chu Đình Chi bóc tôm đưa tới, tin nhắn trên màn hình điện thoại di động của tôi hiển thị chính là tin này. Thị lực của anh rất tốt nên tự nhiên nhìn thấy. Nhưng có lẽ là nghĩ tôi trả lời chậm, những người bạn ngay sau đó lại hỏi:

 

[Hay là để chọc giận Cố Hoài Nam?]

 

[Nam Ý, cô phải nghĩ kỹ mình yêu rốt cuộc là ai, nếu không...]

 

7.

 

Trên màn hình chỉ hiển thị bấy nhiêu thứ, cũng không ngăn được Chu Đình Chí run tay khi đặt con tôm trước mặt tôi.

 

“Cảm ơn.” Tôi gắp từng miếng thịt tôm cho vào miệng, dùng ánh mắt chăm chú nhìn sắc mặt Chu Đình Chi càng ngày càng xám xịt.

 

Tôi mở khóa điện thoại, nhắn lại cho bạn bè: “Sau này đừng nói chuyện tên họ Cố đó với tôi nữa, hắn là đồ rác rưởi mà xứng so với tiến sĩ Chu của chúng ta à.”

 

Ngón tay buông lỏng, tin nhắn đã được gửi thành công, nhưng Chu Đình Chi vẫn rũ mắt, làm cho người ta không nhìn ra đang suy nghĩ gì. Cứ tiếp tục như vậy tình huống sẽ chống lại tôi.

 

Cho nên suy nghĩ một lát, tôi đứng dậy ngồi xuống bên cạnh Chu Đình Chi, mỉm cười chụp vài bức ảnh tự sướng với anh rồi gửi vào Khoảnh khắc mà không phân nhóm bạn bè, kèm theo đó là một câu tâm tình: [Trứng gà, trứng vịt, trứng luộc trà trứng, trong hình không có tên ngốc nào không yêu chị đây.”

 

Hình ảnh vừa đăng, bạn bè like nhiệt liệt. Chưa đầy năm phút, thông báo đã là 99+.

 

Hài lòng đặt di động xuống trước mặt Chu Đình Chi, tôi cười hì hì nhìn anh: “Em nói không sai, tiến sĩ Chu.”

 

“Nam Ý.” Khuôn mặt lạnh lùng của Chu Đình Chi cuối cùng cũng có chút ấm áp: “Ngày mai, em đừng tới nữa.”

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Tôi làm chưa đủ sao? Hay anh vẫn còn quan tâm? Tôi mở miệng, muốn giải thích thêm thì Chu Đình Chi cũng đã cầm lấy điện thoại di động của mình, yên lặng like cho tôi.

 

“Ngày mai tôi về nhà.”

 

Loading...