Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

[Hệ Liệt] VŨ LIÊN THIÊN TÔN - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-10-19 08:38:01
Lượt xem: 119

13.

Ngày tháng trôi qua thật nhanh... 

 

Chớp mắt tôi đã nhận nhiệm vụ của quan chủ chỉ còn lại quẻ cuối cùng. 

 

Đồng thời, tôi cũng tính toán rằng quẻ này sẽ là tai họa cho tôi.

 

Hôm nay khi bắt đầu phát sóng trực tiếp, tôi đã tắt chức năng tặng thưởng. 

 

Sau gần một tháng tích lũy, phòng phát sóng trực tiếp của tôi đã phần nào nổi tiếng, ngay sau khi lên mạng đã có 60.000 người xem trực tuyến. 

 

[Chủ phòng, nhann mở khen thương.]

 

[Nhanh mở +1.]

 

 [Tôi muốn xem quẻ. Chủ phòng tiên nữ, nhìn xem tôi đi.]

 

Tôi không ngừng làm mới phần bình luận, bình tĩnh nói: "Quẻ hôm nay, tôi muốn đợi một người có duyên.” 

 

Sau khi tính toán thời gian, tôi bật chức năng khen thưởng. 

 

[Kẻ gi3t chó thưởng cho tôi một bản đồ kho báu] 

 

Tôi nhìn tên người dùng này, cau mày. 

 

Tôi chưa kịp gửi tin nhắn riêng cho hắn để hỏi thì hắn đã gửi tin nhắn riêng rồi. 

 

"Chị ơi, nhanh lên! Em muốn cho chị xem mặt!" 

 

Bấm vào ảnh đại diện của hắn thì ra là ảnh của một bé gái. 

 

Tôi bắt đầu cuộc gọi video.

 

14.

Sau khi video được kết nối, [Kẻ gi3t chó] xuất hiện trên màn hình trong phòng phát sóng trực tiếp. 

 

Cậu ta hơi mập mạp, tóc ngắn, nhìn khoảng mười bảy, mười tám tuổi. Cậu thả người nằm xuống giường, mỉm cười chào người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp. 

 

"Xin chào chị! Xin chào mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp!" 

 

Tôi không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn cậu ta. 

 

Các fan trong phòng phát sóng trực tiếp đang tương tác rất nhiệt tình với cậu ấy, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của tôi thì họ lần lượt dừng lại. 

 

[Tôi chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt này của chủ phòng…] 

 

[Đôi mắt của chủ phòng hôm nay lạnh lùng đến thế…] 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

[Tôi nhớ lần trước tôi kết nối với Lão Kim chống ung thư, ánh mắt của chủ phòng  chưa bao giờ lạnh lùng đến thế.]

 

[Đừng nói thế, tôi cũng đã học được rất nhiều điều về nét mặt từ chủ phòng.]

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/he-liet-vu-lien-thien-ton/chuong-7.html.]

[Khuôn mặt của “Kẻ g3t chó” này cực kỳ tà ác.] 

 

Kẻ gi3t chó nói với một nụ cười vui tươi: “Chị ơi, tại sao không chị hỏi tôi muốn làm gì?"

 

“Chị, em muốn xem nhân duyên của mình." 

 

Tôi lạnh lùng nói: "Cái ác trên đời này, thật sự hiện rõ trên người cậu..." 

 

“Cậu có vầng trán thấp hẹp, đầu phẳng, mắt hình tam giác, gò má cao, có vết m.á.u ở ấn đường, cậu đã gi3t người!” 

 

Kẻ gi3t chó mỉm cười gật đầu: “Chị ơi, em đã gi3t người năm 13 tuổi, nhưng đừng lo lắng em đã cải tà quy chính. Hôm nay em tới phòng phát sóng trực tiếp này muốn cầu nhân duyên." 

 

[???] 

 

[Đã gi3t người??? Hiện tại tới cầu nhân duyên.] 

 

[Bệnh tâm thần.] 

 

[Người này thật ghê tởm! Anh ta vẫn có thể cười được.] 

 

[Tôi C! Tôi tìm tin tức về cậu ta trên Internet. Cậu ta tên là Đổng Lương, khi 13 tuổi cậu ta gi3t một cô gái.]

 

[Ghê tởm nhất là hắn dùng ảnh của nạn nhân làm ảnh đại diện.]

 

[Tôi sắp tức điên rồi.] 

 

[Rác rưởi! Cặn bã xã hội.]

 

[Mọi người xem username của hắn, không phải súc sinh sao?]

 

[Hy vọng cô gái đó hoá thành lệ quỷ, ám c.h.ế.t hắn.]

 

Đổng Lương nhìn một trận mắng mỏ, miệng cười đến mang tai: 

 

“Xem bộ dạng các người tức giống như một đám chó.” 

 

“Còn muốn cô gái đó biến thành lệ quỷ? Tốt lắm, để cô ấy tới nhanh đi… Bây giờ tôi đã trưởng thành, gi3t người là phạm pháp, gi3t quỷ cũng không phạm pháp, vừa hay cho tôi chơi bời.”

 

“Làm ơn! Bố mẹ tôi đã bồi thường cho gia đình họ mấy trăm vạn. Bố mẹ cô ấy nên quỳ xuống cảm ơn tôi vì đã để gia đình họ đạt đến đỉnh cao của cuộc đời.”

 

“Tới đây, tôi cho đám các người xem, năng lực của đồng tiền là thế nào, đây là biệt thự của chúng tôi." 

 

Nói xong, Đổng Lương lấy điện thoại di động ra và bắt đầu khoe ngôi nhà của mình. 

 

Đổng Lương đang ở trên lầu hai của biệt thự, tôi nhìn cầu thang xuất hiện trong video, lạnh lùng nói: "Đi xuống lầu nhìn xem." 

 

Đổng Lương đi xuống lầu cười nói: "Chị, nếu muốn, có thể đến nhà tôi chơi. Tôi sẽ đối xử tốt với chị! Hehe…” 

 

Giọng nói của tôi lạnh lùng như từ địa ngục phát ra: “Không có cơ hội đâu, bởi vì cậu sắp c.h.ế.t rồi.” 

 

Lời vừa nói xong, Đổng Lương một chân giẫm vào hư không, thẳng tắp ngã xuống.

 

Loading...