HẮC LIÊN HOA CỦA TIÊN GIỚI - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-02-10 02:15:18
Lượt xem: 299
8
Ta lần nữa bước lên sáu ngàn ba trăm bậc thang này, tâm ta như nước lặng, bất cứ sự vật nào trên thế gian cũng không thể lay động được ta dù chỉ một phần.
"Nói cho sư phụ và tiểu sư muội biết ta tới lấy đầu của bọn họ." Ta tiện tay gọi một đạo đồng rồi ngồi ở đại điện chờ bọn họ đến.
Chủ lát sau tiểu sư muội đã dẫn theo thủ hạ xuất hiện trước mặt ta.
"Ngươi vậy mà chưa có chết?"
"Sư phụ sẽ không gặp ngươi."
Thần thái của nàng ta tràn ngập sự giận dỗi của trẻ con, trên mặt còn có lớp trang điểm, vừa nhìn đã biết là làm cho sư phụ xem, có lẽ giờ đang đang giận dỗi hắn ta.
"Chuyện này không phải do ngươi quản."
So với tiểu sư muội, giờ phút này ta ngược lại giống một Ma Quân hơn, ta tung một chưởng đánh về phía Trương Cảnh đi cạnh nàng ta rồi hỏi: "Chưởng này của ta như thế nào?"
Không đợi tiểu sư muội kịp phản ứng, ta dùng roi kéo Trương Cảnh lại rồi ném hắn ta xuống đất.
"Năm năm trước,món quà ta tặng ngươi thế nào?"
Trương Cảnh thấy vậy, vội vàng nhìn tiểu sư muội nói: "Tiểu sư muội, trong tay chúng ta còn có đại sư tỷ."
Kiếp trước, ta và người này coi như là đã làm vợ chồng vài năm, cho nên ta vẫn còn chút tình nghĩa đối với hắn, không ngờ tới kẻ này lại ác độc như thế, muốn dùng đại sư tỷ để uy h.i.ế.p ta.
"Bồng Lai chi lực ở trong tay muội ấy, tiểu sư muội, đừng để cho nàng ta chạy thoát." Hắn ta dùng hết toàn lực muốn vây khốn ta nhưng bị ta nhẹ nhàng hóa giải, ta chỉ dùng ngón tay nhẹ nhàng điểm một chút đã khiến hắn ta tắt thở, miệng há thật to, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.
"Ngươi, ngươi ngay cả Trương Cảnh cũng dám giết." Tiểu sư muội lui về phía sau vài bước, không thể tin được hành vi của ta.
Ta không muốn nói nhảm với nàng ta mà trực tiếp vung roi.
"Không chỉ có hắn, còn có các ngươi."
Ánh mắt tiểu sư muội có chút ảm đạm, ta vung roi về phía đối phương.
"Tại sao, tại sao, tại sao tất cả mọi người đều phản đối ta và Sư phụ ở bên nhau?"
"Ta cũng không có phản đối chuyện ngươi ở cùng một chỗ với ai, chỉ là các ngươi quá cao cao tại thượng, đồng môn nói g.i.ế.c là giết, tam giới nói diệt là diệt, ta biết các ngươi may mắn nhưng ta càng muốn nghịch thiên mà làm."
Khi ta cùng tiểu sư muội chiến đấu, nàng ta bị đánh liên tiếp bại lui như đã mất đi sức chống cự nhưng khi thanh âm sư phụ xuất hiện ở bên tai, nàng ta lại có dũng khí, trong miệng thì thào nói: "Chàng vẫn quan tâm ta."
Tiểu sư muội hô to một tiếng, sát khí trên người nàng ta bao vây ta làm cho ta không thể nhúc nhích chứ đừng nói tới chuyện trong tay sư phụ đang chạy tới còn mang theo bội kiếm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/hac-lien-hoa-cua-tien-gioi/chuong-7.html.]
"Sư phụ, rốt cục chàng cũng chịu thừa nhận yêu ta."
Ta đánh tan sát khi nhìn hai người méo mó vặn vẹo rồi dùng một roi tách ra hai kẻ đang triền miên ra.
"Sư phụ, đồ nhi tới lấy mạng của người." Ta cười lạnh nói.
Sư phụ đẩy tiểu sư muội ra rồi bắt đầu chiến đấu với ta.
Năm năm qua ta vẫn dốc lòng tu luyện nhưng vẫn đánh không lại sư phụ thân chinh bách chiến, rất nhanh đã bị bội kiếm của hắn ta đ.â.m thủng, trán cũng vì rơi từ không trung xuống mà bị thương chảy máu.
Khi m.á.u tươi của ta tiếp xúc với nốt ruồi đỏ ở mi tâm, trong nháy mắt cảm thấy nóng bỏng, kinh nghiệm thực chiến có liên quan đến đại sư huynh tràn vào trong đầu ta.
Ta không kịp tiêu hóa nhiều như vậy nên chỉ có thể dựa vào bản năng đi phá dỡ chiêu thức của sư phụ, ngay khi ta muốn đánh đòn trí mạng về phía sư phụ thì tiểu sư muội đột nhiên vọt tới ngăn ở trước người hắn ta.
"Sư phụ, sư phụ, đừng quên ta được không?" Tiểu sư muội nằm trong lòng sư phụ, khẩn cầu sư phụ có thể nói tiếng yêu ả, xin hắn ta đừng quên mình.
Sư phụ nhìn tiểu sư muội tắt thở, trong mắt là hận ý ngập trời, ta nhắm mắt lại, mượn năng lực Bồng Lai trong cơ thể, nếu như nó có thể xuất hiện ở trong người ta vậy ta khẩn cầu chưởng môn các đời của Bồng Lai rằng ta nguyện lấy sinh mệnh làm vật dẫn để mượn bọn họ một chiêu nữa.
"Nếu thế nhân không chứa nổi chúng ta, vậy ta sẽ g.i.ế.c hết thiên hạ..." Sư phụ còn chưa nói xong đã cứng đờ miệng, tay của ta đưa vào lồng n.g.ự.c của hắn ta, nắm chặt trái tim của người này.
Ta chỉ hơi dùng sức một chút hắn ta đa không còn hơi thở.
Sư phụ đã chết, c.h.ế.t trong tay ta.
9
Thi thể mấy người sư phụ bị đệ tử Bồng Lai nhặt đi đốt cháy, mây đen vẫn bao phủ trên bầu trời cuối cùng cũng tản đi, trên mặt đệ tử Bồng Lai đều lộ ra biểu tình vui sướng.
Vừa rồi thứ hai kích này g.i.ế.c c.h.ế.t không chỉ có sư phụ và tiểu sư muội mà còn nói cho lũ yêu ma đang tàn sát ở nhân gian rằng đây chính là kết cục.
"Rất nhanh nhân giới sẽ khôi phục lại vẻ phồn hoa ngày xưa." Đại sư tỷ nhìn biển mây cuồn cuộn nói.
Ta chạm vào nốt chu sa ở mi tâm nói: "Đại sư huynh biết nhất định sẽ vui mừng."
Đại sư tỷ đã kế nhiệm chức vị trưởng môn Bồng Lai nên đương nhiên biết lần thắng này là do ta lấy mạng đánh đổi vì thế hỏi: "Vậy muội thì sao? Có hối hận không?"
"Vì đạo mà sẵn sàng hi sinh." Ta chậm rãi nói.
HẾT