Hạ dược nhầm Cửu Thiên Tuế - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-08-17 22:55:38
Lượt xem: 230
11.
Sau cung biến, Nghiêm Đình Chi trở thành Hoàng đế, nhưng quần thần cũng không thay đổi quá nhiều. Lạc gia được phán vô tội và thả ra ngay ngày đó. Phụ thân ta cảm thấy không còn mặt mũi để gặp Nghiêm Đình Chi, ông ấy nói với ta: "Mấy ngày nữa ta sẽ từ quan, con bảo nó đừng tới làm gì!"
Ta khổ sở nói: “Phụ thân, hôm nay chàng tự mình đến tuyên chỉ để thông báo cho người biết mấy ngày nữa sẽ nghênh đón con vào cung!”
Phụ thân than thở: “Đúng là mệnh, đáng thương thay cho Diên Chi.”
Ngụy Diên Chi rất tốt. Nữ tử gầy yếu tên Dương Châu xuất thân từ vùng đất Giang Nam, tính cách dịu dàng nhưng chỉ có gương mặt năm phần tương tự với ta, nên ta biết rằng huynh ấy vẫn chưa buông bỏ được.
Khi biết chuyện ta muốn vào cung, huynh ấy mỉm cười nhu hòa: “A Xu, muội không cần áy náy. Thanh mai trúc mã là một đoạn giai thoại, trên thế gian này có rất nhiều chuyện không thể miễn cưỡng được, càng không thể ép buộc cả đời!”
Ta cười khổ, cuối cùng vẫn là ta làm chậm trễ huynh ấy. Lúc rời khỏi phủ, kiệu của Nghiêm Đình Chi đã chờ sẵn ở ngoài.
Chàng mặc áo hoàng bào sáng màu, kéo ta ngồi bên cạnh: “Vì sao phụ thân nàng không muốn gặp ta?”
Thượng triều có thể nhìn thấy nhưng bãi triều thì ông ấy như biến thành chuột trốn vội vào hang. Nhưng ta cũng không thể chủ động nhắc tới chuyện năm đó, phụ thân làm khó, ép chàng phải vào cung làm thái giám.
Hồi trước, phụ thân ta bị Nghiêm Tương chèn ép mười mấy năm ròng rã nên nỗi hận đó đã trút hết lên đầu Nghiêm Đình Chi.
Ta đành nói liều: “Phụ thân ta tuổi chuột nên nhát gan. Chàng nhốt ông ấy vào đại lao mấy tháng ròng thì tất nhiên ông ấy phải sợ c.h.ế.t khiếp chàng rồi!”
Nghiêm Đình Chi gật đầu một cái: “Là lỗi của ta, ta biết sai rồi!”
Mấy ngày sau, chàng lại đưa tới Lạc gia vô số vàng bạc châu báu để nhận lỗi khiến phụ thân ta sợ hãi đến mức ăn không ngon, ngủ không yên. Suốt ngày hiểu lầm đây là phương pháp hành hạ mới của Nghiêm Đình Chi nhưng ta không nói gì. Thật ra thì ta cũng cảm thấy hành động của phụ thân năm đó cũng quá đáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ha-duoc-nham-cuu-thien-tue/chuong-8.html.]
12.
Năm Vĩnh Thái thứ 19.
Nghiêm Đình Chi lên ngôi được mười chín năm thì thoái vị. Dáng vẻ tân Hoàng đế như tùng, khuôn mặt anh tuấn như trăng rằm, là Đại hoàng tử của Thái thương hoàng. Ngày đăng cơ, hắn hạ bút viết: “Hải thanh hà yến, Thì hòa tuế phong, Sơn hà vô dạng.”
Sau lưng một tiểu cô nương xinh xắn mười mấy tuổi xuất hiện đằng sau che mắt hắn: “Ngốc tử, đoán xem ta là ai?”
“Ngụy Thanh Ly, muội thả ta ra!”
Tiểu cô nương kia có khuôn mặt xinh xắn, dịu dàng của vùng đất Giang Nam cười nói: “Huynh đang lén viết gì vậy hả?”
Tân đế vội vàng cuốn lại cuộn giấy, lỗ tai hơi đỏ lên: “Tổ huấn Nghiêm gia mà thôi!”
Truyện được edit bởi Lavieee
****************
Năm Vĩnh Thái thứ 19.
Hoàng đế chăm lo việc triều chính được quần thần trợ giúp suốt mười năm.
“Hải thanh hà yến, Thì hòa tuế phong, Sơn hà vô dạng.”
_Hoàn_