Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gieo Nhân Tốt Sẽ Gặt Quả Tốt - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-12-15 04:56:32
Lượt xem: 1,828

Đúng vậy, mẹ thích kiểu con gái ngoan ngoãn hiểu chuyện.

 

Kiếp trước, chỉ vì tôi không chịu khuất phục mà đã bị bà ta đánh đến thân tàn ma dại.

 

Trần Tư Lý tưởng rằng những món mỹ phẩm, váy ngắn, túi hàng hiệu mẹ mua cho cô ta là vì tình yêu thương dành cho con gái.

 

Nhưng cô ta đâu biết rằng tất cả những thứ đó chỉ là tấm vé bước vào cánh cửa địa ngục.

 

Những bộ váy xinh đẹp sẽ bị xé nát.

 

Lớp trang điểm lộng lẫy cũng sẽ bị giày vò đến tàn tạ.

 

Trên chiếc giường xa hoa tinh xảo, những gã đàn ông già nua thích nghe tiếng khóc lóc cầu xin của các cô bé.

 

Trên đời làm gì có bữa ăn nào miễn phí?

 

Em gái yêu quý của tôi, em không biết rằng…

 

Cái giá của việc không phải lao động mà vẫn hưởng lợi còn đắt hơn cả tiền bạc đấy.

 

9.

 

Sau khi tốt nghiệp cấp ba, tôi nhận được thư mời nhập học từ một trong những học viện kinh tế hàng đầu nước Mỹ, lại một lần nữa trở thành bạn học của Hứa Chi Trần.

 

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

Ông nội vô cùng vui mừng, tổ chức bữa tiệc chúc mừng tôi nhập học.

 

Hứa Chi Trần cũng đặc biệt bay chuyến bay quốc tế về để chúc mừng tôi.

 

Trong lúc nâng ly chúc tụng, một người đàn ông trung niên mặc âu phục bước tới nịnh nọt tôi.

 

“Không hổ danh là cháu gái của ông cụ Trần, đúng là hổ phụ không sinh khuyển tử!”

 

Thành ngữ này thực ra dùng không đúng lúc, nhưng trong tình huống này, tất cả mọi người đều ngầm hiểu ý nhau mà bỏ qua, “khuyển tử” thực sự của ông nội tôi chỉ là một kẻ vô dụng, ngu ngốc.

 

Người mà bây giờ còn đang còng lưng vất vả kiếm tiền trả nợ.

 

Tôi mỉm cười gật đầu, nâng ly nhìn về phía người chú đó.

 

Nhưng trong khoảnh khắc nhìn thấy ông ta, tôi cảm thấy m.á.u huyết cả người đều đông cứng.

 

Người đàn ông này có một nốt ruồi trên lông mày phải, một vết sẹo trên tai.

 

Mà bên dưới bộ âu phục đó, là một vết bớt lớn vô cùng xấu xí trên ngực.

 

Tại sao tôi lại biết rõ ràng như vậy à?

 

Bởi vì, ông ta từng là khách quý của mẹ tôi.

 

Tại căn biệt thự xa hoa, trong phòng tắm màu hồng, sở thích lớn nhất của Phương Chính Dương là túm lấy tóc tôi, ấn đầu tôi xuống nước trong bồn tắm hết lần này đến lần khác.

 

Ông ta nói rằng, nhìn tôi ngạt thở có thể mang đến niềm vui lớn nhất cho mình.

 

Ông ta nói rằng, mẹ tôi nhận tiền của ông ta, còn phải dựa vào ông ta để làm ăn.

 

Ông ta khẳng định, dù ông ta có g.i.ế.c c.h.ế.t tôi, mẹ tôi cũng sẽ không quan tâm.

 

Vì vậy, tốt nhất tôi đừng phản kháng và nên ngoan ngoãn hợp tác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/gieo-nhan-tot-se-gat-qua-tot/chuong-6.html.]

 

Nếu không, cây roi trong tay ông ta sẽ đánh cho tôi m.á.u thịt be bét.

 

Chính là khuôn mặt này, tôi vĩnh viễn, có c.h.ế.t cũng không thể quên!

 

Thấy sắc mặt tôi khác thường, Hứa Chi Trần liền nhận lấy ly rượu từ trong tay tôi, khéo léo giải vây giúp: “Em gái tôi không uống được rượu, ly này để tôi uống thay.”

 

Tất cả mọi người đều mỉm cười, vỗ tay tán thưởng.

 

Khen ngợi ông cụ Trần có phúc, khen ngợi anh em nhà họ Trần thân thiết hòa thuận, khiến người khác ngưỡng mộ.

 

Chỉ có ông nội là nhận ra điều khác thường của tôi, khuyên tôi vào phòng nghỉ ngơi một lát.

 

Trong phòng nghỉ, tôi uống từng ngụm nước lạnh lớn, cố gắng bình tĩnh lại.

 

Nếu tính theo thời gian, giai đoạn này có lẽ mẹ tôi đã lộ rõ bộ mặt thật.

 

Còn Trần Tư Lý thì sao, cô ta sẽ gặp phải điều gì?

 

Tôi lấy điện thoại di động ra, gọi cho cô ta.

 

“Em gái, dạo này... em có khoẻ không?”

 

Đầu video bên kia, Trần Tư Lý nhìn tôi đầy khinh miệt.

 

“Sao hả? Sống với bố khổ sở quá nên lại nhớ đến tôi à? Trước kia không phải còn cứng miệng lắm à? Bây giờ nếu muốn quay về thì mau quỳ xuống cầu xin tôi đi.”

 

Tôi lắc đầu: “Không phải, chị chỉ muốn biết dạo này em thế nào thôi.”

 

Trần Tư Lý cười lạnh: “Chị gái yêu quý của tôi, chị giả vờ giả vịt cái gì thế? Chị mong tôi sống không tốt chứ gì?”

 

“Đáng tiếc, tôi sống rất tốt. Tôi đang hẹn hò, bạn trai tôi có tiền có quyền, cưng chiều tôi như công chúa nhỏ.”

 

“Hơn nữa, bây giờ tôi còn là nhân viên chủ chốt trong công ty của mẹ, dưới quyền tôi có cả chục nhân viên!”

 

“Chị gái yêu quý của tôi, tôi thấy chị vẫn nên lo cho bản thân thì hơn! Kẻo sau này lại phải cùng bố đi giao đồ ăn bên ngoài đấy!”

 

Nói xong, Trần Tư Lý cúp điện thoại.

 

Tôi nhìn chằm chằm vào điện thoại, chìm trong suy tư.

 

Kiếp trước, sau khi ly hôn với bố tôi, mẹ được chia một ít tài sản.

 

Nhưng bà ta đã quen sống sống an nhàn sung sướng, không thể chịu đựng nổi cuộc sống thắt lưng buộc bụng.

 

Rất nhanh, bà ta lại quay về con đường cũ, muốn quyến rũ một người đàn ông giàu có.

 

Nhưng bà ta đã già, dù có bảo dưỡng kỹ lưỡng đến đâu cũng không thể so với nét trẻ trung của các cô gái trẻ.

 

Sau vài lần thất bại, mẹ phát hiện, những người đàn ông đó mặc dù không có hứng thú với bà ta nhưng hình như lại rất có hứng thú với con gái của bà ta.

 

Thế là, ác mộng của tôi bắt đầu.

 

Bây giờ, Trần Tư Lý sống vui vẻ thật sao?

 

Hay đây chỉ là một tia ảo tưởng cuối cùng trước khi tinh thần sụp đổ?

 

Loading...