Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Giá Đắt Của Tội Lỗi - C1

Cập nhật lúc: 2025-01-04 09:54:27
Lượt xem: 93

Một đêm nọ ở xóm An Vinh, mọi người đang lúc say giấc, bỗng nghe thấy một tiếng rầm rầm xé toang trời, ai nấy cũng vội tỉnh giấc hớt hải chạy ra xem có chuyện gì. 

 

Ánh đèn sáng trưng lên khắp xóm, ai cũng ùn ùn kéo nhau về phía ngã ba đường rẽ vào xóm An Vinh, mấy ông cụ già vẫn đang ngồi chơi cờ vây bên đường thấy ai cũng nhốn nháo víu một người lại hỏi:

 

– Kìa chú Lâm đấy à? Có chuyện gì mọi người hớt hải chạy đi thế kia. Ông Lâm nhận thấy có giọng nói quay ngoắt sang thì thưa:

 

-Ôi, các cụ ra mà xem kìa! Có.. có xe ô tô tai nạn ở ngã ba đầu xóm mình.

 

Đoạn mấy cô gái đang đi ca về cũng tò mò chạy đi xem. Ra đến nơi, người dân xóm An Vinh mới tá hỏa nhận ra, chiếc ô tô chở khách hai mươi sáu chỗ đang bốc lửa nghi ngút đối diện là chiếc xe container.

 

Một chàng trai trẻ là Quang nhận ra sự việc đã gọi điện đến trạm cứu hộ.

 

Người dân hoảng phát khiếp, lửa cứ cháy bùng lên làm sáng cả bầu trời. 

 

Chú Niên hô hoán:

 

– Nhà ai có vòi nước thì mang ra đây xịt đi, ai có bình chữa cháy mang ra nhanh chóng.

 

Vài người lấy vòi nước liên tục xịt khắp chốn, kèm theo đó là bình chữa cháy.

 

Giọng chú Niên vang lên:

 

– Những ai can đảm, không sợ trời sợ đất, theo tôi vào đây cứu những người mắc kẹt trong này đi, đám lửa cứ bùng cháy dữ dội. Chú Niên cùng mấy người bất chấp lao vào đám lửa để đưa những người ở trong ra.

 

Những chiếc xe cứu hỏa đã tới, ra sức cứu những người trên xe, do đám lửa to lính cứu hỏa không cách nào giải cứu hết nạn nhân, hàng tấn nước được xịt ra, bao nhiêu tấn nước cuối cùng đã dập tắt được đám cháy.

 

Mấy anh lính cứu hỏa tê cứng tay khi cầm vòi xịt suốt 1 tiếng đồng hồ, người mệt lừ ra đuội dần đi. Rất tiếc cho một số nạn nhân không qua khỏi.

 

Bà Sáu bán cá, một mình tiến dần đến chiếc xe ô tô đen xì biến dạng mà không ai biết. Bước vào trong chiếc xe. Bỗng mắt bà sáng quắc nói:

 

– Vàng! Có nhiều vàng quá, tiền nữa, cả nhẫn bạc nữa. Thế này thì giàu to rồi. Đang bước ra thì Quang tiến tới buông lời :

 

– Bà Sáu, bà làm cái gì thế? Lấy của người c.h.ế.t thế này không được đâu.

 

Một lúc sau có mấy người trong xóm để ý bước tới hỏi chuyện:

 

– Có chuyện gì thế? 

Bà ta chưa kịp lên tiếng Quang xen ngang:

 

– Bà Sáu lấy những của cải các hành khách xấu xố.

 

Ông Lâm lên tiếng:

 

– Này cậu Quang lấy một tí có sao dân mình nghèo muốn một ít cho có của ăn của để. Mà này, nếu cậu muốn sống ở đây thì ngậm mồm vào nghe chưa. Cậu mà nói ra không yên ổn với bọn này đâu. Nói rồi ông Lâm cùng vài người bước vào trong. Quang ra sức ngăn cản.

 

– Không được đâu mọi người ơi?

 

Nhưng mặc cho Quang có nói thế, mọi người dần đi vào trong chiếc xe, bên trong có xác của vài hành khách. Người thì mất tay chân, người thì m.á.u me be bét, nhìn qua thì chẳng muốn nhìn tí nào cả.

 

 Ở cái xóm nhỏ này làm ăn cơ cực khó khăn, đa phần người nơi đây toàn đi làm phụ hồ vẫn một vài người đi làm công ty, và một số việc lặt vặt, nói chung là không ăn thua, cũng không khá khẩm là bao, vì vậy thấy vàng bạc trang sức cũng không kìm nổi lòng tham. 

 

Cơ quan chức năng đã đến, xác nhận chiếc ô tô 16 chỗ đang chở khách đi du lịch, do tài xế không quan sát kĩ, rẽ sang đường luống cuống không xử lí kịp, nên đ.â.m vào chiếc xe container cũng đang rẽ hướng, một cớ sự đau lòng mà ai cũng xót thương.

 

Trong xe có 11 hành khách, 1 tài xế. Còn trống 4 chỗ. Trong số đó có 4 người c.h.ế.t còn lại bị thương tích nhẹ. 

 

Chiếc xe container bị móp méo tài xế cũng không qua khỏi. Một vài t.h.i t.h.ể bị nát bét biến dạng. Thông tin vụ tai nạn được đưa tin rầm rộ.

 

Những mảnh vỡ của ô tô được dọn dẹp sạch sẽ, ngay chỗ này mọi người dựng lên một cái miếu nhỏ cho những người xấu số.

 

Người dân nơi đây được chứng kiến một sự việc tưởng chừng không xảy ra ở cái xóm này nào ngờ vẫn diễn ra.

 

Sau hôm ấy, ông Lâm và Bà Lam cũng đem về nhà được những chiếc nhẫn cưới, dây chuyền vàng, tiền bạc rất nhiều. Đêm hôm đó, vợ ông là bà Lam đang nằm trên giường thì bỗng quay qua hỏi với thái độ rất lạ:

 

– Ông này, ngộ nhỡ có người phát hiện ra thì làm sao? Công an nó mà tìm ra mình lấy cắp thì có mà đi tù mọt gông.

 

– Gở mồm? Làm sao mà biết được. Mà có phải mỗi mình tôi với bà lấy đâu, bà Sáu rồi ông Tỉnh, ông Huyệt, ông Minh, thằng Vĩ và Việt nữa cũng lấy nhiều lắm. Không phải sợ.

 

Bà Lam cũng yên lòng đôi phần, cùng với đó thấy chồng đem được nhiều món đồ có giá trị thế thì cũng vui lây, nhưng lúc ngủ bà vẫn cứ trằn trọc mãi. Lòng cứ cảm thấy lo sợ, bất an.

 

Sáng hôm sau, khi ngày mới bắt đầu và tưởng chừng như mọi thứ quay trở lại như bình thường, thì mọi người nhận được tin dữ.

Hồng
Hà Văn Hồng

 

 Chín giờ sáng, được tin nhà văn hóa có biến, nhiều người có mặt để xem có chuyện gì. Quang vỗ vai thằng Chí con ông Tỉnh, đoạn anh hỏi:

 

– Chí, mày biết sao hôm nay nhà văn hóa lại đông thế không? Tao đang ra ngoài chạy bộ thì thấy nên ghé vào luôn.

 

Thằng Chí lên tiếng:

 

– Ô, thế mày chưa biết chuyện gì xảy ra tối qua à? 

 

– Không biết, mày kể tao nghe với Chí.

 

– Mày nhớ cái lão Huyệt hay ra sông Thát câu cá không? Đêm qua ổng vừa c.h.ế.t rồi.

 

Ánh mắt Quang không giấu được vẻ sợ hãi, anh lay người Chí cố gặng hỏi thêm:

 

– Sao lại chết? Rõ là hôm bữa tao còn thấy đi câu cá suốt mà.

 

Chí cười nhẹ xong lên tiếng:

 

– Xác ông ấy đang trong nhà văn hóa kìa, đông quá nên tao không vào trong được. Bố tao kể là treo cổ tự tử chết, sáng nay con cái thức dậy thì thấy ở đó sẵn rồi, nhìn ghê lắm mày đừng có vô đó Quang…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/gia-dat-cua-toi-loi/c1.html.]

 

Quang sững người một lúc, xong anh chen vào trong đám đông, cố lách người vào bên trong nhà văn hóa. Ở đấy Quang gặp mẹ mình là bà Liễu, bà là hội trưởng hội phụ nữ có đóng góp cho xóm và được mọi người kính nể.

 

Quang gặp mẹ mình và những người được tín nhiệm lâu năm trong xóm cũng chẳng bất ngờ cho lắm, anh lại gần cái xác lão Huyệt đang được Ông Bộ, một bác sĩ khám nghiệm đã về hưu của xóm, đặt trên một tấm ván gỗ rồi khẽ quan sát. Ông loay hoay mở hộp dụng cụ, đoạn vạch ra tấm lưng trần và bụng của lão Huyệt.

 

Một lúc sau ông Bộ có nói với chú Niên, giới thiệu qua chút chú Niên là Trưởng khu xóm này với những vụ việc chấn động cả xóm như vậy không có mặt không được. Đoạn có nói:

 

– Tình hình là không phát hiện gì thêm, chỉ thấy trên người có tím thâm dập hết, không rõ nguyên nhân và chẳng có dấu hiệu nào cho thấy ông Huyệt đây bị tấn công. Cuối cùng vẫn chỉ biết nguyên nhân c.h.ế.t do treo cổ bị ngạt khí. 

 

Chú Niên lên tiếng:

 

– Có phải báo lên công an cho họ xử lí điều tra không?

 

– Tôi thấy việc này nếu có thể hãy trình lên. Nói xong, gã chậm rãi thu tay về. Cuộc khám nghiệm chẳng mang lại bất cứ kết quả khả thi nào. Tin dữ ấy đã khiến xóm An Vinh phải đóng cửa nhà văn hóa ngay, công an tỉnh nhận được tin báo lập tức xuống liền.

 

Qua một lần nữa khám nghiệm cho chắc, vẫn nhận được kết quả giống y như ông Bộ nói, cuối cùng cái xác giao cho gia đình lo hậu sự, công an cũng đã phải vô vọng trong vụ án kì lạ này.

 

Sau ngày c.h.ế.t ông Huyệt khoảng 2 ngày, đêm ấy bà Lam đang mơ màng thấy 4 thân hình người hiện ra, mặt be bét m.á.u răng thì mất hết, người thấm đẫm m.á.u đầu móp méo, lần lượt từng lời nói vang lên:

 

– Trả đồ cho tao? Không chúng mày phải chết?

 

Hoảng hốt bà tỉnh lại về thực tại, mồ hôi có đôi chút, bỗng bị giật mình bởi tiếng động lạ. Tò mò, bà tiến gần đến nơi có tiếng động đó, bà nghe thấy những tiếng xì xào:

 

– Mày cẩn thận nha Vĩ, tí hai ông bà phát hiện ra thì chết, mẹ nó chứ vừa rồi nhặt của cải của mấy bọn người tai nạn được có một tí mua thuốc hút cái hết béng, nghe bảo hai ông bà này nhặt được nhiều lắm. À mà mày ở đây canh có gì ới tao. Nếu được hai anh em mình mua thuốc hút dần.

 

– Được rồi mày cứ an tâm.

 

Bà Lam đang áp tai lên bờ tường nghe những lời nói đó mà lo lắng, nhận ra ngay cái thằng Vĩ và thằng Việt trời đánh. Phá gia chi tử, bố mẹ nó khổ đủ đường vì thằng con trai cờ b.ạ.c nghiện ngập. Giờ chẳng biết nó định làm gì nữa.

 

Cánh cửa được mở thằng Vĩ rón rén bước vào, bà Lam chưa kịp bảo chồng vội nấp ở sau cánh cửa, nếu mà không để ý kĩ có thể bỏ qua nơi này, bây giờ lòng bà Lam hồi hộp lo âu, cái đèn pin trên tay nó được thắp sáng. Định mò mẫm cái ghế để cơ hội đánh nó, nhưng ánh đèn cứ lia lịa làm bà phát hoảng mà cứ im thôi.

 

Còn một cách nữa bà nghĩ tới là gọi chồng dậy, nếu tiếng bà phát từ trong này nó lao tới, ông chồng lao ra khống chế nhưng chưa kịp, nó mà có con d.a.o thì xác định, ngược lại ông Lâm không nghe thấy thì bà Lam nguy hiểm.

 

Nghĩ nhiều cách nhưng không thấy hiệu quả chi bằng mất của đi thay người.

 

Lục lọi hồi lâu cuối cùng nó cũng tìm thấy chỗ hai ông bà cất vàng. Mắt nó sáng lên, nhìn những ánh lấp lánh. Không nghĩ nhiều những thứ đó Vĩ đúc chọn vào một cái bao tải. Bà Lam chỉ biết nhìn không làm được gì?

 

Đã đạt được mục đích hắn bước trở ra, chẳng may bà Lam va chân vào cửa khiến nó phát ra tiếng động. Thằng Vĩ quay ngoắt lại từng bước tiến tới.

 

Cánh cửa được mở tung phát hiện bà Lam đứng trong này, Thằng Vỹ mắt trợn trừng mắt đỏ như màu m.á.u nhìn về phía bà. Bà Lam ấp úng:

 

– Mày..mày dám ăn cắp đồ của tao, thằng mất dạy. Trả đây cho tao.

 

Tay nó rút con d.a.o từ trong cạp quần ra. Bà cũng lấy cái ghế nhựa lên hung hăng khuơ về phía trước. Miệng cũng hô:

 

– Ông Lâm ơi? Cứu tôi? nhưng chưa kịp nói câu thứ hai, nó lao lại bà Lam ra sức vung loạn xạ cái ghế, Thằng Vĩ nắm được ghế vứt xuống túm lấy bà Lam một phát phọc vào bụng, một cái nấc lên xong bà lịm đi. Chồng bà cứ ngủ như c.h.ế.t mà không hay biết gì.

 

Thằng Vĩ hốt hoảng cầm hung khí chạy ra cùng Thằng Việt chạy trốn. Trên đường đi Việt có hỏi:

 

– Sao mày cầm d.a.o làm gì? Có cả m.á.u thế?

 

Giọng Vĩ bực tức:

 

– Mày hỏi lắm? Mẹ tao lỡ tay g.i.ế.c bà Lam rồi.

 

Việt bàng hoàng;

 

– Trời ơi? Mày làm gì vậy?

 

– Mày cấm nói nhé? Câm mồm ngay. Nói rồi nó vứt toẹt con d.a.o xuống ruộng nhà ông Văn.

 

– Tao biết rồi. Dứt lời hai thằng rời đi.

 

Ông Lâm nay tỉnh dậy sớm, bước ra không thấy ai giọng khè khè nói:

 

– Bà ơi, bà đâu rồi?

 

Mắt nhắm mắt mở ở cánh cửa phụ, phát hiện bà nằm bất động trên vũng máu. Ông lao đến nhận ra bà đã chết, người lạnh ngắt, ôm chặt bà vào lòng rồi gào khóc thảm thiết:

 

– Trời ơi, bà ơi là bà. Sao bà lại bỏ tôi đi thế này hả bà ơi? 

 

Nghe tiếng gào khóc thê lương của ông Lâm, bà con lối xóm cũng chạy tới đứng đầy ở cửa. Người rơm rớm nước mắt, người thì sợ đến mất hồn mất vía.

 

Buổi lo hậu sự đang diễn ra với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Trước đó lại làm phiền đến công an, phát hiện trên chiếc áo bà Lam có nhiều dấu vân tay họ đang tiến hành làm rõ.

 

Đâu đấy lúc này mọi người thấy ông Lâm thẫn thờ ngồi trước quan tài bà Lam, những người trong xóm cũng đến chia buồn.

 Ở phía bàn ăn, ông Tỉnh lắc lắc ly rượu rồi thở dài:

 

– Oan nghiệt, đúng là oan nghiệt mà.

 

– Hôm qua thì lão Huyệt c.h.ế.t do tự tử nay lại đến bà Lam bị sát hại chết. Kể từ cái ngày tại nạn, tôi chẳng thấy xóm mình yên ổn tí nào cả.

 

 Ông Minh lên tiếng:

 

– Nghĩ về hôm mình lấy những thứ của mấy người c.h.ế.t đó, xóm mình xáo trộn hẳn, có khi nào bọn họ về lấy người đi không. Hay mình trả lại đi?

 

Bà Sáu nói:

 

– Be bé cái mồm thôi, ai nghe thấy thì hỏng. Tôi thì chả tin chuyện yêu ma quỷ quái có trên đời này đâu, mà hai ngày nay liên tục xảy ra mấy vụ án mạng tôi cũng chỉ cho là sự trùng hợp thôi. Họ c.h.ế.t là hết mình lấy đồ đạc có sao đâu. Kệ mẹ đếch thèm trả.

 

Còn.

Loading...