Gả Thay Em Gái - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-02-24 10:56:47
Lượt xem: 270
Bà ta ấp úng, hỏi:
"Vậy chuyện của Tiểu Lục tính sao?"
"Phụt~"
Cận Bắc Xuyên bỗng bật cười.
Một đoạn video giám sát cứ thế được chiếu ra trước mặt bà ta.
"Bà nên cảm thấy may mắn, khi Tiểu Lục bắt nạt người khác, tôi không có mặt ở đó, nếu không, tôi cũng không ngại ‘huynh đệ tương tàn’ đâu!"
Cận phu nhân ôm lấy ngực, ngã ngồi xuống đất.
Một màn trách phạt bị sự xuất hiện của Cận Bắc Xuyên xóa sạch.
Đám đông tản ra như thủy triều rút.
Bà nội ngày thường luôn bình tĩnh, lúc này lại đỏ hoe mắt, vung tay đánh nhẹ vào anh ấy:
"Thằng nhóc thối này!"
Trước mặt bà nội, Cận Bắc Xuyên mất đi vẻ ngang ngạnh, ngoan ngoãn như một chú thỏ nhỏ.
Hai bà cháu trò chuyện không ngừng.
Dĩ nhiên, còn có rất nhiều điều tôi nghe không hiểu.
Tôi ngồi bên bàn ăn ngoài sân, thong thả ăn bánh hoa quế, trông có vẻ rất bình tĩnh.
Với điều kiện là tôi không ngủ gật trong lúc ăn bánh.
Mơ màng, tôi dường như nghe thấy ai đó đang cười.
Mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình đang được Cận Bắc Xuyên bế trong lòng.
Anh ấy không phải kiểu người có thân hình quá vạm vỡ, nhưng vòng tay ôm tôi lại vô cùng vững chắc.
Từ góc nhìn chếc chóc này, tôi có thể thấy rõ sự đẹp trai của Cận Bắc Xuyên, giống như nam chính trong phim truyền hình.
"Cô ng-ốc, chồng em có đẹp trai không?"
Người đã đẹp, giọng nói còn quyến rũ hơn.
Hay đến mức tôi quên luôn chuyện anh ấy gọi tôi là "cô ng-ốc", ngây ngô đáp lại:
"Đẹp trai!"
"Tôi mới không phải cô ng-ốc đâu."
Cận Bắc Xuyên đột nhiên bật cười.
Nụ cười rực rỡ, chói lòa mắt tôi.
Đến khi được đặt lên chiếc giường lớn trong phòng ngủ, tôi mới nhận ra anh ấy đã bế tôi đi một quãng đường xa như thế nào.
Tiếng nước chảy ào ào từ phòng tắm vọng ra.
Cận Bắc Xuyên hành động rất nhanh, tắm xong liền quấn một chiếc khăn tắm bước ra.
Những giọt nước trong veo lăn xuống dọc theo đường nét cơ bụng săn chắc của anh ấy, trông cực kỳ quyến rũ.
Mặt tôi bỗng dưng nóng bừng, vội uống một ngụm nước lớn.
Cận Bắc Xuyên nhìn tôi, đôi mắt thâm sâu:
"Bây giờ anh tỉnh rồi, chuyện trước đây chưa làm xong, có thể tiếp tục rồi."
"Chuyện... chuyện gì cơ?"
"Em nói xem? Giữa vợ chồng còn có chuyện gì nữa?"
Ngón tay ướt át lướt nhẹ qua má tôi.
Vừa lúc, đầu ngón tay anh ấy bị nhuốm một lớp bột trắng.
Đó là vụn bánh hoa quế dính lúc tôi ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ga-thay-em-gai/chuong-4.html.]
Bị bắt quả tang ăn vụng, mặt tôi càng nóng hơn.
Ánh mắt Cận Bắc Xuyên đầy nguy hiểm, trông như muốn ăn thịt người.
Tôi lùi lại một bước, nhưng lại bị anh ấy kéo về, ôm chặt vào lòng.
Một nụ hôn dài đột ngột phủ xuống.
"Cô ng-ốc, không biết cách hít thở à?"
Không khí trong khoang miệng bị cướp sạch.
Tôi sắp ngất rồi.
Mọi thứ trước mắt dần vặn vẹo.
Ồ, tôi thật sự ngất rồi.
Lần tiếp theo mở mắt ra, đã là hai ngày sau.
Tôi chưa từng học cách an ủi người khác.
Ba mẹ không thích nghe những lời trẻ con ng-ốc nghếch của tôi.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Hầu hết thời gian, tôi đều bắt chước dáng vẻ của em gái rồi im lặng như một kẻ câm điếc.
Tôi cúi đầu giả vờ chếc, nhưng lại bị cánh tay dài của Cận Bắc Xuyên kéo vào lòng.
"Cô ng-ốc, xin lỗi em."
Hừm, nếu thấy có lỗi sao còn gọi tôi là ng-ốc con?
Cận Bắc Xuyên thật xấu xa!
"Nếu anh tỉnh lại sớm hơn, em đã không phải chịu uất ức rồi."
Hóa ra anh không xin lỗi vì đã gọi tôi là cô ng-ốc sao~
Hóa ra cảm giác khó chịu này chính là ấm ức sao…
"Anh hứa với em, sẽ không có lần sau đâu. Nên… tha lỗi cho anh, được không?"
"Được!"
Tôi cùng anh móc ngón tay hứa hẹn.
Đây là trò trẻ con ng-ốc nghếch.
Thế nhưng Cận Bắc Xuyên lại bật cười.
Một tuần sau khi xuất viện, Cận Lục Thiếu bị người ta trùm bao tải đánh khi đi trên đường vào ban đêm.
Cả nhà họ Cận đều truyền tai nhau rằng do Cận Bắc Xuyên làm.
Cận phu nhân tức giận, hùng hổ chạy đến tìm anh ấy tính sổ.
"Vì một người phụ nữ mà con dám ra tay với chính anh em ruột thịt, Cận Bắc Xuyên, con đúng là đồ súc sinh!"
"Người không bảo vệ được vợ mình mới là súc sinh. Nhưng mà, nếu bà đã mắng tôi như vậy rồi, vậy thì tôi làm thêm vài chuyện quá đáng nữa cũng là hợp tình hợp lý, đúng không?"
Cận Bắc Xuyên nhướng mày, ánh mắt đầy vẻ nguy hiểm và ngang tàng.
Cận phu nhân bị chặn họng ngay lập tức.
Năm đó, khi sinh ra Cận Bắc Xuyên, ba anh ấy đã ngoại tình, Cận phu nhân biết tin thì sinh non, khiến anh ấy mắc chứng nói lắp.
Bà ta đã đổ hết mọi tức giận lên người anh ấy.
Sau này, bà nội biết chuyện, đã nghiêm khắc dạy dỗ cả hai, đồng thời đón anh ấy về nuôi.
Có lẽ vì chịu quá nhiều uất ức khi còn nhỏ, sau này khi trưởng thành, Cận Bắc Xuyên làm việc vô cùng quyết đoán, ra tay tàn nhẫn.
Chuyện anh ấy giả vờ hôn mê nhiều năm cũng là một màn kịch do chính anh ấy đạo diễn.
Mục đích là để kẻ phản bội trong nhà tự bại lộ, giúp anh ấy đoạt lấy mảnh đất phía nam thành phố.
Cận phu nhân luôn dựa vào danh nghĩa mẹ ruột để gây khó dễ cho Cận Bắc Xuyên.