Gã Chồng Tồi Tệ Muốn Chec, Tôi Quyết Không Rút Ống Thở - 4
Cập nhật lúc: 2025-01-24 16:37:01
Lượt xem: 3,378
Bạch Nhu nghiến răng cãi lại:
"Tôi không dụ dỗ Lý Hải Dương, chính anh ta nói anh ta đã ly hôn, tôi mới ở bên anh ta!"
Tôi cười lạnh:
"Thật sao? Cô gửi cho tôi cả ảnh giường chiếu, tôi còn giữ đây! Hồi đó cô chửi tôi thế nào nhỉ?"
Sắc mặt Bạch Nhu lập tức thay đổi.
Tôi lấy điện thoại ra, mở đoạn ghi âm lúc trước và bật loa ngoài.
Trong đó vang lên giọng chua chát, the thé của Bạch Nhu:
"Con mụ khốn! Chồng cô đã ngủ với tôi hơn nửa năm rồi. Nếu cô không chịu ly hôn, tôi sẽ ngủ với chồng cô ngay trước mặt cô!"
"Con đàn bà ngốc! Chồng cô đang trần như nhộng nằm bên cạnh tôi đây! Có muốn nhìn không?"
"Xem ảnh rồi chứ? Tôi giờ đang trần như nhộng nằm trên giường nhà cô đấy! Chồng cô thoải mái đến không chịu nổi!"
Căn phòng lập tức rơi vào im lặng.
Lãnh đạo trong phòng trao nhau ánh mắt, mỗi cái nhìn đều ẩn chứa sự chán ghét.
Tôi kéo khóe miệng, nở một nụ cười đầy chế nhạo:
"Đúng là tài! Bạch Nhu, chơi trò phá hoại gia đình người khác mà cô còn làm nó trông có vẻ cao cả thế này, cô đúng là độc nhất vô nhị đấy!"
Mặt Bạch Nhu lúc đỏ, lúc trắng, hoàn toàn cứng họng.
Mẹ chồng thấy Bạch Nhu bị lép vế, liền bật dậy như cá chép, lớn tiếng quát tôi:
"Cô ly hôn với con trai tôi ngay đi! Ai sinh cho tôi cháu trai, người đó mới là con dâu của tôi!"
Bà già này, thấy con trai cứu không được nữa, giờ dồn hết tâm trí vào cháu trai.
Tôi gật đầu:
"Được thôi! Giờ tôi sẽ đến tòa án kiện Bạch Nhu để đòi lại tài sản trong thời kỳ hôn nhân, sau đó tôi sẽ ly hôn."
Mẹ chồng lao thẳng đến, hét lên:
"Nhà là của cháu trai tôi! Cô mà dám giành, tôi sẽ liều mạng với cô!"
Nhất Phiến Băng Tâm
Tôi nhanh nhẹn tránh sang một bên.
Bà ta không kịp dừng lại, "bốp" một tiếng, đ.â.m thẳng đầu vào tường.
Tôi giả vờ hoảng hốt, vỗ n.g.ự.c nói:
"Xin các vị lãnh đạo làm chứng, bà ấy sống hay c.h.ế.t không liên quan gì đến tôi đâu."
Mẹ chồng trợn trắng mắt, ngất lịm ngay tại chỗ.
07
Đã đến mức xé toạc mặt nhau, tôi cũng chẳng cần khách sáo nữa.
Tôi bỏ ra 2 triệu để mua một căn nhà trị giá 1 triệu.
Tất nhiên, căn nhà đó là của bạn tôi.
Sau đó, bạn tôi bí mật trả lại tôi 1 triệu.
Cộng thêm số tiền bán nhà trước đó, tôi còn dư hẳn 1,8 triệu tiền mặt.
Trong khi đó, mẹ chồng và Bạch Nhu cũng không ngồi yên.
Họ dẫn theo phóng viên của chương trình "Phòng Hòa Giải Gia Đình" nổi tiếng với tỷ suất người xem rất cao tại địa phương, chặn tôi ngay trước cổng cơ quan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ga-chong-toi-te-muon-chec-toi-quyet-khong-rut-ong-tho/4.html.]
Tôi đã từng xem chương trình này, chủ yếu là hòa giải trực tiếp về tranh chấp tài sản, dưỡng lão và các mâu thuẫn gia đình khác.
Chưa kịp phản ứng, máy quay đã dí sát mặt tôi bắt đầu ghi hình.
Tôi tức đến mức nghiến răng trong lòng, nhưng vẫn phải cố gắng giữ bộ dạng trí thức, hiền hòa.
Trong chương trình này, mấy nhân vật phản diện bị khán giả chửi thậm tệ, không ai thoát nổi.
Một nữ phóng viên lùn tròn, lễ phép và nhiệt tình giới thiệu bản thân, cuộc phỏng vấn chính thức bắt đầu.
Đúng lúc sáng sớm giờ đi làm, chỉ vài phút trôi qua mà tôi đã thấy không ít người quen đi qua.
Chết tiệt thật! Chiêu này của Bạch Nhu đúng là hiểm độc!
Nếu muốn giữ chút thể diện, e là không còn cách nào nữa.
Hôm nay tôi quyết định liều mạng luôn.
Rõ ràng, Bạch Nhu cũng đã dốc toàn bộ sức lực.
Cô ta dìu mẹ chồng, nước mắt lưng tròng, sắp trào ra khỏi khóe mắt.
Trông cô ta như thể chịu ấm ức lớn lắm vậy.
Nữ phóng viên ngay lập tức đưa ra một câu hỏi sắc bén:
"Chị Giang, nghe nói chị và chồng mình đã sống ly thân nhiều năm, chị vẫn không chịu ly hôn, đúng không?"
Tôi mỉm cười nhẹ nhàng:
"Hoàn toàn không có chuyện đó. Tôi và chồng vẫn rất hạnh phúc, tháng trước chúng tôi còn đi nghỉ mát ở biển nữa cơ!"
Bây giờ Lý Hải Dương nằm đó như cái xác, chẳng phải để tôi nói gì cũng được sao?
Nữ phóng viên thấy tôi không trả lời theo kịch bản, thoáng ngạc nhiên.
Cô ta tiếp tục hỏi:
"Mẹ chồng chị nói rằng chị không thể sinh con, có đúng không?"
Mẹ chồng lập tức lao lên phía trước:
"Đúng thế! Đúng thế! Con đàn bà này là sao chổi, hại nhà họ Lý chúng tôi tuyệt tự!"
Người quay phim liền hướng ống kính về phía tôi.
Tôi lắc đầu liên tục, như trống lắc tay:
"Không phải tôi không sinh được, mà là chồng tôi tinh trùng yếu. Đàn ông mà! Sợ nhất là mất mặt ở khoản này, nên tôi cứ để anh ấy nói thế thôi!"
Mẹ chồng run rẩy chỉ tay vào tôi, mắng lớn:
"Cô nói bậy! Con trai tôi hoàn toàn bình thường! Cô là con gà không đẻ trứng, đừng có vu oan cho con trai tôi!"
Nữ phóng viên nhíu mày, quay sang nhìn Bạch Nhu.
Nước mắt Bạch Nhu lập tức rơi lã chã.
"Tôi không biết trước rằng anh ấy chưa ly hôn. Bây giờ con tôi gần một tuổi rồi, tôi chỉ muốn cho con mình một danh phận chính đáng, để nó có thể nhận tổ quy tông."
Hóa ra là muốn ép tôi ly hôn với Lý Hải Dương.
Cô ta cũng khá có đầu óc.
Nếu cô ta kết hôn với Lý Hải Dương, căn nhà kia sẽ chính thức là của cô ta.
Đến ngày Lý Hải Dương nhắm mắt, tiền bồi thường và chi phí tang lễ của công ty cũng sẽ hoàn toàn thuộc về cô ta.