Gả Cho Chồng Nhu Nhược - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-12-31 12:54:41
Lượt xem: 108
Cho đến hôm đó, tôi làm bộ nịnh nọt, nói trong người không được khỏe nên anh cũng không làm tôi mấy lần, tôi cũng không ngủ sâu như trước.
Đang buồn ngủ, tôi dường như nghe thấy tiếng người bên cạnh bước ra khỏi giường.
Nhưng không có tiếng xe lăn quay.
Làm sao Trình Tranh có thể ra ngoài mà không cần xe lăn?
Đây là suy nghĩ đầu tiên của tôi.
Tôi ép mí mắt mở ra, chỉ thấy bóng lưng Trình Tranh lóe lên ở cửa.
Anh ấy trông giống như…
Đang đứng?
Tôi mở mắt ngay lập tức.
Tất nhiên tôi không ngu ngốc đến mức nghĩ rằng đây là một phép lạ y học đang xảy ra. Khả năng duy nhất là tên khốn nhỏ trông tội nghiệp này đang giấu tôi điều gì đó.
Tôi nhanh chóng đứng dậy và đi theo anh ấy.
Đêm lạnh như nước, Trình Tranh lạnh lùng đứng đó, làm ngơ trước những người đang quỳ trước mặt cầu xin lòng thương xót.
Anh ta thậm chí còn giơ chân lên và đạp nát ngón tay của người đàn ông trung niên dẫn đầu.
Tôi cười giận dữ.
Nói cách khác, cái sân nhỏ tồi tàn của tôi thực sự có thể nhìn thấy một cảnh tượng lớn như vậy vào một ngày nào đó.
Ngay lúc tôi đang băn khoăn không biết bây giờ xông ra chửi bới người khác có làm suy yếu quyền lực của Trình Tranh hay không thì anh dường như cảm nhận được điều gì đó, liền ngẩng đầu lên.
Tôi mất cảnh giác, ánh mắt chúng tôi gặp nhau.
Đôi mắt anh dịu lại, anh lại lộ ra vẻ đáng thương thường ngày.
Đậu mớ, anh nghiện diễn xuất phải không?
8
Sự thật cũng đẫm m.á.u và phi lý như những cuốn tiểu thuyết hào môn mà tôi từng đọc.
Điểm khác biệt là trong tiểu thuyết, nhân vật nam chính đen tối, không hoạt động và có thủ đoạn tàn nhẫn lại ở ngay bên cạnh tôi.
Trình Tranh và anh trai đã chiến đấu công khai và bí mật trong nhiều năm, và Trình Mỹ nghĩ rằng một tai nạn đã tuyên bố chiến thắng của gã ta.
Tuy nhiên, gã ta không biết rằng đây chỉ là bước khởi đầu trong kế hoạch của Trình Tranh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ga-cho-chong-nhu-nhuoc/chuong-8.html.]
Sự đứt gãy chuỗi vốn của Trình gia là một lần thanh lý của Trình Tranh. Anh dùng điều này để tách mình ra khỏi Trình gia, và sau đó bắt đầu chống trả một cách điên cuồng.
Còn cái gọi là gãy chân thì ngay từ đầu đã là chuyện không có.
"Nói cách khác, hiện tại sức khỏe của anh rất tốt, trong tay còn có rất nhiều tài sản?"
Trình Tranh ngoan ngoãn ngồi trên sô pha, thận trọng gật đầu, sau đó vội vàng nói thêm:
"Anh bị thương ở chân trong vụ tai nạn đó. Vào những ngày mưa thì hơi đau một chút."
Anh cụp mắt xuống, trông thật đáng thương.
"Trước đây em đã hứa với anh rằng em sẽ không bao giờ bỏ rơi anh dù có chuyện gì xảy ra."
Tôi cười “haha” rồi ngẩng đầu lên nhìn anh.
Đối diện với ánh mắt lo lắng của Trình Tranh, tôi vội vàng đứng dậy thu dọn đồ đạc:
"Mẹ ơi, con sẽ có cuộc sống tốt đẹp thế nào đây?”
"Không vứt bỏ không vứt bỏ, tôi phải về sống trong biệt thự lớn của anh!"
Đùa à, một khi người chồng tàn tật tội nghiệp biến thành một ông chủ tư bản khỏe mạnh và giàu có, ai bỏ chạy vào lúc này sẽ là một kẻ ngốc.
“Anh có trả một ngàn vạn một tháng không?”
Trên đường trở về, tôi hỏi Trình Tranh một cách không chắc chắn.
Ánh mắt Trình Tranh cũng phức tạp như tâm trạng của anh: “Tôi sẽ trả cho em gấp đôi số tiền đó.”
Tôi vui mừng và ôm lấy anh.
So với những thử thách và vướng mắc kéo dài của Trình Tranh, tôi sẵn sàng chấp nhận sự thay đổi thân phận của anh và chuyển đến ngôi nhà mới do Trình Tranh sắp xếp với tinh thần phấn chấn.
Việc Trình Tranh xoay người chuyển mình khiến cho sóng to gió lớn, mỗi ngày đều có một đám người nơm nớp lo sợ mà tới cửa xin lỗi cầu tình.
Nhiều người trong số họ đã bị tôi mắng té nước.
Lần nào vào thời điểm này, Trình Tranh cũng sẽ hướng sự chú ý của anh ấy về phía tôi.
Nhưng tôi không nhìn anh ấy, và tôi không có thời gian để quan tâm.
Tôi đang bận vuốt ve chiếc cầu thang xoắn ốc êm ái và lộng lẫy lần thứ 180.
Hôm qua, Trình Tranh đã chuyển người đứng tên biệt thự này cho tôi.
Sao ngôi nhà đẹp thế này lại thuộc về tôi?
Sảng khoái.