Gã Bố Hờ - 2

Cập nhật lúc: 2025-03-13 13:36:21
Lượt xem: 74

Vào thì vào!  

Tôi mở cửa, mời hai mẹ con họ vào nhà.  

Vừa đặt m.ô.n.g xuống ghế, Ngô Quế Hoa đã nhanh chóng giở giọng sai bảo tôi: "Còn không mau rót cho A Kiều cốc nước? Nó đang mang thai đấy, không được để nó khát!"  

Ha!  

Hổ mà không gầm, mấy người tưởng chị đây là mèo chắc!

Thử xem hôm nay ai mới là hổ thật!  

Tôi cười khẩy, ngay trước mặt bọn họ rút điện thoại ra, bấm số gọi thẳng cho Chu Tư Duệ.  

"Chu Tư Duệ, lập tức lết cái mặt anh về đây ngay cho tôi! Trong vòng mười phút mà không có mặt, thì anh cứ việc c.h.ế.t bờ c.h.ế.t bụi ngoài kia luôn đi!"  

Quát xong, tôi cúp máy cái rụp!  

Trương A Kiều bị khí thế của tôi dọa cho giật nảy, nhưng vẫn cố ra vẻ thanh cao: "Chị à, sao chị có thể nói chuyện với chồng như vậy? Anh ấy là người đàn ông làm nên nghiệp lớn, chị làm thế chẳng phải đang bôi nhọ mặt mũi anh ấy sao?"  

Ngô Quế Hoa tức đến đỏ bừng mặt, gào lên: "Kỷ Vân Thư! Bình thường cô cũng nói chuyện với con tôi kiểu này à? Cô làm vợ mà chẳng ra thể thống gì! Nếu là thời xưa, loại đàn bà như cô đã bị trói lên đánh đòn rồi!"  

Ngô Quế Hoa tuy là mẹ chồng tôi, nhưng suốt sáu năm kết hôn, số lần tôi gặp bà ta chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Bà ta đến giờ còn chưa biết con trai bà ta không phải cưới tôi, mà là vào nhà tôi ở rể nữa kìa!

3

Tôi nhướn mày liếc nhìn Ngô Quế Hoa, cười nhạt:  

"Đúng vậy, cho nên mới nói thời đại mới thật tốt, nam nữ bình đẳng."  

"Con trai bà làm tôi vui, tôi sẽ cho hắn một nụ cười. Hắn mà làm tôi bực, tôi sẽ vả cho hắn hai cái."  

"Mày… Mày…!" Ngô Quế Hoa tức đến mặt xanh mét, trợn mắt hét lên: "Con đàn bà thối tha này dám đánh con trai tao! Hôm nay tao phải dạy dỗ mày cho ra trò!"  

Nói rồi, bà ta lao tới, định vung tay xử tôi.  

Tôi nhẹ nhàng nghiêng người, né gọn.  

"Bịch!"  

Bà ta bổ nhào một phát, đập đầu vào tủ.  

"Aaaa! Đau c.h.ế.t mất! Cái eo của tôi!" Bà ta ôm eo, lăn lộn gào khóc như bị chém.  

Tôi đứng nhìn, thấy cảnh này buồn cười quá không nhịn nổi, bật cười ha hả.  

Trương A Kiều thấy bà ta không xử lý được tôi, tức đến nghiến răng: "Kỷ Vân Thư! Chị dám bắt nạt mẹ chồng? Chồng chị nhất định sẽ bỏ chị!"  

"Bỏ tôi?" Tôi nhếch môi, tiến lên một bước, cúi xuống nhìn ả ta bằng ánh mắt khinh bỉ.  

"Cô nhầm rồi. Là tôi bỏ hắn."  

"Loại đàn ông như chó thế này, cô thích thì cứ giữ mà xài."  

"Chị…chị dám chửi chồng mình là chó?!"  

Trương A Kiều tức đến run cả người, lập tức quay sang Ngô Quế Hoa cầu cứu: "Mẹ ơi! Chị ta quá đáng quá! Mẹ xem, chị ta còn không xem chồng ra gì!"  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ga-bo-ho/2.html.]

Đúng lúc đó…

"Vợ ơi! Anh về rồi! Anh…"  

Chu Tư Duệ thở hổn hển chạy vào nhà.  

Có lẽ vì tôi gằn giọng quá nghiêm túc trong điện thoại, hắn đã lập kỷ lục quay về nhà chỉ trong tám phút.  

Nhưng vừa bước vào cửa, hắn liền đứng hình.  

Trước mặt hắn…

Một bên là mẹ hắn đang ôm eo khóc lóc như bị người ta đánh gãy xương sống.  

Một bên là Trương A Kiều mắt rưng rưng, bộ dáng đáng thương như con nai vàng ngơ ngác.  

Mà hai người này, một trái một phải, mỗi người kéo một tay hắn gào khóc thảm thiết.  

"Con trai! Cuối cùng con cũng về rồi! Con vợ của con nó bắt nạt mẹ! Con phải làm chủ cho mẹ!"  

Ngô Quế Hoa vừa thấy con trai, lập tức nước mắt nước mũi tèm lem, ôm lấy hắn kể khổ.  

"Chồng ơi, chị gái đáng sợ lắm! Chị ấy còn gọi anh là chó…"  

Trương A Kiều dịu dàng rúc vào lòng hắn, khóc thút thít, cố tình nhấn mạnh chữ "chó."  

Cả hai ôm lấy hắn, khóc đến trời long đất lở.  

Ánh mắt họ nhìn tôi như muốn róc xương lột da, hận không thể ăn tươi nuốt sống tôi ngay tại chỗ.  

Chu Tư Duệ bị kẹt chính giữa, sắc mặt khó coi như vừa nuốt phải một con ruồi.

4

"Vợ ơi…em…em nghe anh nói đã!"  

Chu Tư Duệ vội hất tay hai người kia ra, lao đến nắm chặt lấy tay tôi.  

"Vợ à, người anh yêu chỉ có mình em, Trương A Kiều chỉ là ngoài ý muốn!"  

Hắn cuống quýt giải thích, giọng nói hoảng loạn xen lẫn cầu xin.  

"Mấy ngày Tết em không về cùng anh, anh uống say, nhất thời nhận nhầm cô ta thành em, mới phạm phải sai lầm… Anh không hề có tình cảm với cô ta, anh chỉ yêu em!"  

Tôi cười lạnh.  

Cái lý do này đúng là vụng về đến buồn cười.  

Khoa học đã chứng minh, đàn ông say rượu thật sự thì làm gì còn khả năng "làm chuyện đó"?  

Thấy tôi không d.a.o động, ánh mắt hắn càng trở nên tuyệt vọng.  

"Vợ ơi, nhưng dù sao đứa bé trong bụng cô ấy cũng là một sinh mạng. Em tốt bụng như vậy, chắc chắn sẽ không nhẫn tâm bắt cô ấy bỏ nó đúng không?"  

"Chờ cô ấy sinh con ra, chúng ta cùng nuôi nó, coi như con của chúng ta, có được không?"  

"Sau đó, anh sẽ đưa Trương A Kiều về quê, đảm bảo cô ấy cả đời không xuất hiện trước mặt em nữa."  

Hắn càng nói càng kích động, như thể chắc chắn tôi sẽ đồng ý.  

 

Loading...