(Full) Trộm vợ của cha
- Cập nhật
- 5 tháng trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Tác giả
- EDITOR: ĐỒNG ĐỒNG
- Thể loại
- Cổ ĐạiHài HướcChữa LànhNgọt
- Team
- Đồng Đồng
- Lượt xem
- 6,411
- Yêu thích
- 0
- Lượt theo dõi
- 6
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
Tên : TRỘM VỢ CỦA CHA ( HOÀN)
( Tên do editor đặt)
Đề cử: Thu Hải Đường
Văn án:
Vào ngày lễ ông công ông táo, đây là ngày thứ 29 kể từ khi ta vào cung.
Lão hoàng đế già qua đời rồi, thậm chí còn không chống cự được cho đến đêm giao thừa.
Lão hoàng đế đã đưa ra một khẩu dụ, những phi tần không có con nối dõi sẽ phải tuẫn http://t.xn--1ca.ng/ cùng lão.
Bao gồm cả ta.
01
Ta là mỹ nhân vừa mới nhập cung.
Trước khi vào cung, phụ thân đã cho ta rất nhiều ngân lượng.
Phụ thân còn dặn ta, khi vào cung ta chỉ cần không tranh giành, không xuất đầu lộ diện, cứ sống như chim cút và rùa là được, thu hẹp lại cuộc sống hàng ngày của mình.
Là có thể sống sót một cách an toàn.
Mẫu thân cũng nói với ta, hết ngân lượng thì bảo người, đừng có ủy khuất bản thân.
Chức quan của phụ thân ta không cao, nhưng may mắn là nhà ngoại ta giàu có.
Ta nghe lời phụ mẫu, yên tâm nhập cung.
Sau đó được phong làm mỹ nhân, cùng một mỹ nhân khác chuyển đến sảnh phụ của Cảnh Nghi cung nơi ở của Hiền phi nương nương.
Hiền phi là một người rất tốt, người sinh được một vị hoàng tử và một nàng công chúa.
Công chúa sớm đã xuất giá rồi, tiểu quận chúa của công chúa đã sắp lớn bằng ta rồi.
Nhưng hoàng tử chỉ mới hai mươi tuổi.
Nhưng cũng lớn hơn ta mấy tuổi.
Hiền phi rất tốt với chúng ta, nói rằng các con của người đã lớn hết rồi, khi nhìn thấy chúng ta, khiến người nhớ đến nữ nhi của mình khi còn nhỏ.
Đúng vậy, chúng ta chỉ mới mười bốn mười lăm tuổi, công chúa của Hiền Phi nương nương cũng sắp bằng tuổi mẫu thân ta rồi.
Nhưng dù Hiền phi nương nương có nói gì đi chăng nữa, người có đối xử tốt với chúng ta như thế nào đi chăng nữa.
Ta vẫn sẽ nghe lời phụ mẫu ta, thu mình ở sảnh cung điện phụ như một con chim cút.
Cố gắng làm cho mọi người đều quên ta đi.
Nhưng điều ta không ngờ tới là ta ngoan ngoãn không gây chuyện sống ở sảnh cung điện phụ.
Chưa đến 30 ngày, còn chưa tròn tháng, hoàng đế đã ợ hơi rồi.
Mặc dù lão hoàng đế là trượng phu trên danh nghĩa của ta, không, phải là là chủ nhân của gia gia ta.
Nhưng ta chưa bao giờ gặp lão hoàng đế một lần nào cả.
Hoàng đế có ch.ế.t hay không đối với ta đều không quan trọng, dù sao đổi một vị hoàng đế khác ta tiếp tục sống như vậy là được.
Nhưng lão hoàng đế cố tình không để ta sống yên ổn.
Trước khi chết, lão đã hạ một khẩu lệnh tất cả các phi tần không có con nối dõi sẽ phải tuẫn táng cùng lão.
Điều này thật đáng để người ta ghét mà.
Lão già ngu ngốc và dâm đãng, nằm trên giường bệnh vẫn muốn tuyển tú.
Đã vậy thì thôi đi, bây giờ chọn chúng ta vào cung là dùng để tuẫn http://t.xn--1ca.ng/ à.
Suy cho cùng, những phi tần ban đầu của lão hoàng đế đã tiêu hao rất nhiều sau hàng chục năm cung đấu, những người còn lại người thì già người thì tàn.
Nhưng hầu hết những người còn lại đều có con nối dõi.
Những người không có con nối dõi về cơ bản đều là những phi tần mười năm gần đây vừa vào cung.
Cũng có chục người.
Đều là những nữ tử xinh đẹp như hoa.
Lão dâm ô đã tạo nghiệp không hề nhẹ, ch.ế.t rồi vẫn muốn tiếp tục tạo nghiệp.
Ta chửi thầm trong lòng nhưng vẫn sợ.
Ta sợ đến mức nửa đêm mất ngủ.
Ngay cả việc ôm ngân lượng và đồ trang sức bằng vàng bạc cũng không thể xoa dịu trái tim sợ hãi của ta.
Ở độ tuổi trẻ như vậy, ai cũng không muốn ch.ế.t.
Tất cả đều chạy đến người đứng đầu các cung điện, chạy đến trước mặt hoàng hậu nương nương để cầu tình.
Nhưng đây là khẩu dụ cuối cùng của lão hoàng đế trước khi băng hà, ngay cả tân đế mới cũng không thể nào thay đổi được.
Ta cũng muốn đi cầu tình.
Nhưng ta vẫn nhớ lời phụ mẫu dặn, không được xuất đầu lộ diện trước mặt người khác, cố gắng đừng ra ngoài khiến mọi người chú ý.
Ta nấp sau cây cột, nhìn họ cầu xin.
Cuối cùng, thấy họ bị đuổi về.
Ta biết, chuyện này không thể cứu vãn được nữa.
Ta ch.ế.t chắc rồi.
Dù ta có kín đáo đến đâu, ta vẫn là một phi tần trong danh sách.
Ta sẽ chết trong lăng mộ lạnh lẽo đó giống như những con vật đó.
Quả nhiên, một ngày sau khi lão hoàng đế qua đ.ời, đã có thái giám mang theo danh sách đến gọi chúng ta.
Ta nhìn những tờ ngân lượng và ngân phiếu vẫn còn hơn một nửa chưa tiêu, vừa sợ vừa buồn.
Nếu biết trước mình sẽ ch.ế.t sớm như vậy thì ta đã không tiết kiệm rồi.
Bây giờ thì hay rồi, số ngân lượng này lại không thể ăn được.
Nhưng ta không thể để lại những thứ này để hời cho người khác được.
Ngân lượng không mang đi được.
Ta nhét hết ngân phiếu vào đế giày để lót chân.
02….
@积极