Em trai tôi làm gián điệp cho công ty đối thủ - Chương 2+3
Cập nhật lúc: 2024-07-18 13:24:30
Lượt xem: 49
Kỳ Duyên chính là đối thủ không đội trời chung của gia đình chúng tôi.
Cũng không hẳn là có thâm thù đại hận.
Mà trong giới kinh doanh làm ăn này, cạnh tranh là điều không thể tránh khỏi.
Không những thế, nhà tôi và Kỳ gia lại còn là hai công ty hàng đầu trong ngành.
Cách đây không lâu, tôi đã chuyển hướng tập trung sang lĩnh vực giải trí.
Không ngờ con khốn Kỳ Duyên này cũng ngay lập tức thành lập một công ty giải trí.
Hơn nữa lại còn giành được nhiều hợp đồng quảng cáo hơn tôi.
Tôi hoàn toàn có thể hiểu rằng cô ta là đang nhắm vào tôi.
Mấy hôm trước, tôi đang chuẩn bị ký hợp đồng tài trợ cho một chương trình thực tế nổi tiếng.
Những tưởng hợp đồng lần này nắm chắc trong tay rồi.
Thế mà vào thời khắc quan trọng nhất, Kỳ Duyên lại giành được.
Chính chuyện này đã khiến tôi nổi giận trong buổi họp sáng nay.
3
“Em nói xem, có phải là cô ta cố tình làm thế hay không chứ?”
Tôi đã rất nhiều lần phàn nàn về chuyện của Kỳ Duyên với Bách Hạ.
Mặc dù thằng bé quanh năm sống ở nước ngoài.
Nhưng nó vẫn rất quan tâm đến mọi chuyện ở nhà.
Đặc biệt đối với người chị gái là tôi đây.
Hiện tại thấy tôi đang giận.
Nó cũng gật đầu phụ họa theo.
“Chắc chắn là thế rồi. Chị à, chị không được bỏ qua cho cô ta đâu đó.”
Thiết Mộc Lan
Nói xong, thấy tôi cũng không còn tức giận như hồi nãy nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/em-trai-toi-lam-gian-diep-cho-cong-ty-doi-thu/chuong-23.html.]
Thằng bé nhanh chóng thay đổi chủ đề nói sang chuyện khác.
Tôi cũng không muốn Kỳ Duyên xuất hiện trong cuộc nói chuyện giữa tôi và Bách Hạ nữa.
“Đừng nói về cô ta nữa. Sao hôm nay em có thời gian gọi điện cho chị thế?”
“Hihi, chị đoán xem.”
Tôi: “...”
Thực sự không thể đoán ra.
Bách Hạ bắt đầu không vui.
“Chị quên à? Tháng sau em sẽ trở về rồi..”
Ừ nhỉ.
Tôi đã quên béng mất chuyện này rồi.
Tôi nhanh chóng xin lỗi Bách Hạ.
Đồng thời bảo thằng bé gửi lại thông tin chuyến bay của nó.
Trong đầu thầm nghĩ rằng tôi sẽ đi đón nó.
“Không cần đâu chị ơi, nếu chị bận thì không cần đi đón em, em tự bắt xe về cũng được.”
Bách Hạ nhướng mày.
Đôi mắt sáng ngời.
“Chị à, đợi khi nào trở về em sẽ giúp chị để chị không phải vất vả như thế nữa..”
“Rồi sau này, em sẽ giúp chị lật đổ công ty của Kỳ Duyên.”
Cậu đưa tay lên làm động tác xin thề.
Trời ạ, thằng bé đúng là đứa trẻ tốt, không uổng công cô thương nó từ nhỏ đến lớn.
Thật là biết quan tâm người khác.
Tự nhiên trong lòng cảm thấy được “an ủi” như một bà mẹ già vậy.
Tôi gật đầu mừng rỡ, nhưng cũng không quá coi trọng lời hứa của nó.