Em gái tôi mê truyện tình yêu của tội phạm - Ngoại truyện
Cập nhật lúc: 2024-08-01 19:15:20
Lượt xem: 659
Ngoại truyện
1
Tôi là Tưởng Diễm, tôi chưa từng nghĩ việc thích những người liên quan tới mai thúy là có lỗi!
Sau khi tôi bị toàn mạng chỉ trích, chỉ có mỗi anh chàng mai thúy là chấp nhận tôi.
Anh ta hỏi tôi có muốn cùng anh ta đến Tam Giác Vàng không.
Anh ta còn sợ tôi tha hương ở nơi đất khách quê người nhớ người nhà nên dẫn mẹ tôi cùng đi.
Anh chàng mai thúy nói bản thân cảm nhận được sự si tình của tôi nên nhất định sẽ chăm sóc tôi thật tốt. Anh ta sẽ biến tôi thành người phụ nữ tôn quý nhất Tam Giác Vàng.
Đúng là giấc mơ thành hiện thực!
Tôi nằm mơ cũng muốn đi vào vùng Tam Giác Vàng nguy hiểm kia, trở thành điều cấm kỵ mà không phải ai cũng có thể nhắc tới.
Trên đường đi, tôi đều tưởng tượng mình là nữ chính, sau khi bước vào nơi thần bí này sẽ cùng anh chàng mai thúy yêu đương ngọt ngào đủ kiểu.
Tôi không hề do dự mà kéo mẹ lên xe anh ta ngồi
......
2
Tôi bị lừa!!!
Anh ta không phải là anh chàng mai thúy gì cả, anh ta chính là một kẻ buôn người!
(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)
Tôi và mẹ bị anh ta xem thành lợn nhốt vào lồng rao bán.
Mộng tưởng yêu đương ở Tam Giác Vàng gì chứ, nơi này chẳng khác gì địa ngục ở nhân gian, chúng tôi còn chẳng có tư cách để lên tiếng!
Ở đây, phụ nữ chỉ là công cụ để thỏa mãn dục vọng.
Tôi và mẹ thay phiên nhau trở thành nơi phát tiết của những người kia.
Mặt mũi thì dữ tợn, răng thì vàng khè.
Thậm chí, trên người còn có đầy mụn mủ.
Tôi cực kỳ sợ hãi!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/em-gai-toi-me-truyen-tinh-yeu-cua-toi-pham/ngoai-truyen.html.]
Nhưng tôi còn không thể nhấc nổi tay lên.
Bởi vì tôi không chịu phối hợp nên bị bọn họ lấy thận mà không hề có thuốc gây tê.
Tôi nhìn người đàn ông mặt mũi đầy sẹo đang bước tới.
Ông ta ngậm điếu thuốc trong miệng, lúc đến gần tôi, ông ta nhấn tàn thuốc vào cánh tay tôi.
Tôi chỉ có thể trơ mắt nhìn cánh tay mình bị bỏng.
Nhưng tôi đã bị giày vò đến mức không cảm nhận được đau đơn.
Tên mặt sẹo phất tay, tôi lập tức bị mang đi.
Hết nắm cát này đến nắm cát khác che lấp miệng và mũi tôi.
Rõ ràng là tôi chưa chếc, tại sao mấy người này lại muốn chôn tôi?
Rõ ràng nơi đây chỉ cách nhà tôi một đường biên giới, tại sao tôi phải bỏ mạng tại nơi này?
Tôi sắp nghẹt thở rồi!
Không! Tôi không muốn chếc!
Tôi sai rồi!
Tôi không nên xúc phạm cảnh sát chống mai thúy!
Tôi càng không nên bước ra bảo vệ những kẻ buôn mai thúy kia!
Tôi hối hận rồi!
Tôi sẽ không nói xấu những chú cảnh sát nữa!
Tôi sai rồi!
Tôi muốn về nhà!
Ai đến cứu tôi đi!
Tôi thật sự hối hận rồi!
(Xong)