Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Duyên Nợ - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-11-25 13:25:53
Lượt xem: 1

Tôi thương ba, tự nhiên thấy hai mắt đỏ lên vì sót cho ông, cũng rất bức xúc và không đồng ý với cách suy nghĩ của mẹ vì mẹ đã ép tôi lấy một người mà tôi không yêu, thế nên tôi chẳng thể nào đứng yên mà nghe lén nữa, ôm lấy bó hồng đầy gai mạnh dạn đi thẳng vào nhà rồi đặt bó hoa lên bàn, nhìn sang mẹ, tôi nói thẳng ra quan điểm của mình cho mẹ nghe..

Mẹ, mẹ đừng có lấy cái quan điểm giàu nghèo ra để ép gả con có được hay không? Tình yêu dựa trên tinh thần tự nguyện và hai trái tim phải thật đồng điệu hoà nhịp với nhau thì mới có hạnh phúc, mẹ cứ có suy nghĩ bắt ép con lấy người con không thương thì con không có chịu đâu.

Tôi nói với mẹ như thế vì muốn mẹ hiểu rằng tôi đã lớn, tôi đủ chín chắn để tìm một người phù hợp cho chính mình, thế nhưng mẹ tôi lại không đồng ý, bà cứ trừng mắt nhìn tôi đầy bất mãn

-Con còn nhỏ biết cái gì mà nói hả? Phương Trang mẹ khuyên con nên nghe theo mẹ, mẹ đã từng trải nên mẹ hiểu, nếu con về nhà thằng Thành thì chắc chắn con sẽ được ăn sung mặc sướng đó con.

Tôi vẫn giữ quan điểm của mình nên phản bác lại mẹ ngay

-Ăn sung mặc sướng không có nghĩa là sẽ hạnh phúc mẹ à? Với lại mẹ chưa có gặp người yêu con thì làm sao mẹ biết để mà nhận xét được. Mẹ,con xin mẹ, mẹ cho con một cơ hội giới thiệu Tùng cho mẹ gặp rồi mọi chuyện tính sau nha mẹ.

Ba tôi ngồi bên cạnh, nghe tôi hết lời nói với mẹ như thế thì ba cũng xen vào, dù cho lúc này đối với mẹ, ba vẫn còn giận mẹ lắm

-Bà cứ nghe theo con Trang đi, nếu khi gặp thằng Tùng rồi, bà không đồng ý thì khuyên nhủ con nó sau cũng được. Còn nếu thấy chúng nó hợp thì chúng ta cứ đạp số tới cho chúng luôn nha bà…

-Dạ ba nói đúng đó mẹ, ngày mai anh Tùng xuống nhà mình ra mắt, mẹ gặp anh ấy đi rồi mọi chuyện nói sau nha mẹ.

Tôi với ba thay phiên nói chuyện nhỏ nhẹ với mẹ cố muốn cho mẹ hiểu rằng tôi đã lớn và có thể tự quyết định hạnh phúc của mình đã chọn, thế nhưng càng nói thế nào đi nữa cũng không làm mẹ tôi lung lay cái suy nghĩ của mẹ được. Bà đột nhiên đứng phắt dậy, đưa ánh nhìn bực dọc về phía ba con tôi sau đó vừa rưng rưng đôi mắt đỏ hoe, vừa gắt gỏng nói

-Hai ba con mấy người thích thì cứ tiếp, rồi ai muốn lấy ai cũng được không cần hỏi ý kiến con già này làm gì nữa đâu.

Mẹ nói vậy đó rồi đi thẳng vào phòng, bỏ mặc tôi đứng giữa phòng khách, trái tim dâng lên từng trận buồn bã, tôi buồn vì sự cố chấp của mẹ, và buồn hơn khi tình yêu đầu đời của mình chưa kịp nở hoa đã bị mẹ phũ phàng ngăn cấm.

Nhìn sang tôi đang cúi gầm mặt xuống, hai mắt đỏ lên, ba nhanh chóng đưa bàn tay đầy gân của ba áp lên bàn tay của tôi, ba vỗ vỗ mấy cái rồi cất giọng an ủi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/duyen-no/chuong-9.html.]

-Thôi con đừng có buồn, ngày mai cứ gọi bạn con đến, mẹ con bà ấy to mồm thế thôi chứ không có ý gì đâu con. Thiệt tình từ ngày ba cưới bả về nhà này, suốt ngày bà ấy cứ nhăn nhó khó khăn vậy đó, lâu lâu ai nói gì không vừa ý là lại khóc bù lu bù loa lên,chứ chưa bao giờ cười vui vẻ để cho cả nhà dễ thở. Hình như bà ấy đứt sợi dây cười rồi con ạ. Thôi thông cảm cho mẹ con đi.

Nghe ba nói như vậy tôi phải đành ngậm ngùi nghe theo, cố ngước mặt lên hít lấy mấy hơi cho mũi thông thoáng, tôi nhìn ba nhỏ giọng đáp lại

-Dạ con biết rồi ba.

Ba tôi cười hiền gật đầu

-Con gái ngoan. Thôi chuẩn bị đi con. Mai cứ bảo bạn con tới nhé.

-Dạ.

Buổi tối hôm đó, vì còn giận mẹ nên tôi chẳng thèm ăn uống mà nhột mình trong phòng. Cầm điện thoại trên tay bấm vào số của Tùng, lòng tôi rối bời, định soạn một lý do phù hợp hẹn anh khi khác hãy đến vì mẹ đã có ý kiến, tôi sợ khi anh đến mẹ lại nói những câu làm anh tự ái sẽ khiến tôi khó xử hơn…Thế nhưng tôi chỉ vừa soạn được mấy chữ thì bất ngờ đã thấy tin nhắn anh hiện đến.

-Em ngủ chưa?

Tôi đọc xong tin liền trả lời ngay

-Em chưa?

-Anh suy nghĩ kỹ rồi.

-Anh suy nghĩ gì ạ?

_ Anh… Ngày mai anh sẽ về quê ra mắt ba mẹ em. Khi nào anh xuống đến bến xe em ra rước anh nhé.

Loading...