Duyên Nợ - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-11-25 13:25:45
Lượt xem: 1
Tùng đưa tay lau đi vết m.á.u trên khóe miệng đi rồi anh gượng đứng thẳng người lên, khẽ nhìn tôi anh mỉm cười trấn an
-Anh không sao? Với lại cậu ta cũng là bạn em mà?
Tôi nhìn anh, nhìn vết bầm trên mặt cùng vết m.á.u trong miệng vừa phun ra, tự nhiên thấy xót lắm, lại bực hơn khi anh phải nhẫn nhịn Thành.
Tôi thở dài không nói lời gì với anh nữa cả mà quay gắt sang nhìn Thành bằng ánh mắt sắc lẹm
-Anh bị khùng à? Tại sao lại đánh người vô cớ như thế?Còn nửa tại sao lại theo tôi lên tận đây?
Thành thấy tôi lao vào anh ta có chút bất ngờ nên bản tính hung hăng vừa rồi vì thế mà cũng giảm đi bảy tám phần. Anh ta đi tới níu lấy tay tôi nhưng bị tôi hất ra.
Đứng đối diện với tôi Thành ngập ngừng đáp lại
-Phương Trang tôi...tôi đã nghe mọi người đồn rằng em đang quen một ông già lớn tuổi, ban đầu tôi không tin nhưng hai ngày nay tôi lên trên này, bắt gặp em có cử chỉ thân mật với ông ấy thì tôi đã không thể nhịn được nữa. Trang ba mẹ em đã hứa sau khi em học xong sẽ gả em cho anh rồi, nên anh muốn khuyên em nên chấm dứt sớm cái mối tình mù quáng này đi.
Nghe Thành nói mà tôi chỉ biết bật cười cho cái sự mạnh miệng của anh ta, ba mẹ tôi hứa gả tôi cho anh ta lúc nào cơ chứ, tôi nhớ không lầm thì lúc trước do anh ta si mê tôi nên cứ hay tới nhà tôi chơi để gặp tôi thôi, nhưng những lúc ấy tôi chỉ né tránh và ba mẹ tôi vì phép lịch sự nên chẳng đuổi anh ta về cuối cùng thì mỗi lần anh ta đến, vì ngại khi để anh ta ngồi một mình nên ba tôi đã ra ngồi tiếp anh ta thôi, thế mà hôm nay anh ta lại dám lặn lội từ quê lên tận đây để cho mình cái quyền cấm đoán tôi nữa à?Đúng là bực thật mà
Đứng nhìn Thành, tôi nói thẳng chẳng hề kiêng nể
-Anh lấy cái quyền gì mà lên giọng cấm cản tôi như thế hả? Tôi nói cho anh biết tôi yêu ai hay làm gì cũng chẳng liên quan tới anh? Anh hiểu chưa?
Thành nghe tôi trả lời xong gương mặt anh ta đượm buồn nhưng không giấu được cảm giác bức xúc, cố níu lấy bả vai của tôi Thành nói
-Tại sao lại không liên quan đến anh, anh yêu em mà Trang? anh có gì thua kém ông ta chứ? Em nhìn kỹ đi, ông ấy bằng tuổi ba em rồi đó Trang à?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/duyen-no/chuong-5.html.]
Một lần nữa tôi thẳng thừng đẩy mạnh Thành ra và kiên quyết nói
-Anh đi về đi, tôi và anh chẳng có bất cứ mối quan hệ nào cả, tôi yêu ai là quyền của tôi. Nếu anh còn đứng đây gây rối thì tôi không có nể anh đâu đó?
-Em...Em dám nói như vậy với anh hả Trang? Em...em bị hắn ta dụ dỗ nên điên rồi đúng không? Được vậy thì anh sẽ về và nói cho ba mẹ em biết mọi chuyện, lúc đó chắc chắn ba mẹ em sẽ không để yên cho hắn đâu?
-Khỏi cần anh nói, vài hôm nữa tôi cũng sẽ đưa anh ấy về ra mắt ba mẹ tôi để bàn chuyện đám cưới thôi?
-Em...em dám?
-Sao lại không? Nếu anh biết điều thì đám cưới tôi còn mời, bằng không thì cái mặt anh tôi cũng không thèm nhìn tới đâu?
-
Tôi nói đến đây thì Thành chẳng còn gì để nói nữa, anh ta đưa đôi mắt hận thù nhìn tôi và Tùng như cảnh cáo rồi lên xe chạy đi...Tôi thở dài, nhìn Thành chạy xe đi khuất mới quay lại nhìn Tùng, anh cũng thở dài rồi đi thẳng vào trong gara. Ngồi xuống ghế anh đưa tay xoa xoa cái mặt đang sưng lên. Tôi cũng ngồi xuống cạnh anh, đưa bàn tay mình chạm vào vết thương của anh rồi lo lắng cất lời
-Anh...anh có đau lắm không hả?
Tùng nhìn tôi, anh nắm lấy tay tôi rồi lắc đầu bảo
-Anh không đau, chỉ thấy hơi ê ê chút thôi. Mà nè hôm nay anh mới biết em dữ lắm đó nha?
-Hư đâu phải em dữ, mà là do thấy người yêu mình bị đánh nên em không thể đứng im thôi mà?Nhưng mà tại sao anh lại không đánh lại, đâu phải anh yếu hơn Thành đâu?
Tôi giận hờn nói thế vì nhìn mặt anh sưng mà tôi đau lòng lắm, Tùng thấy tôi lo cho anh nên anh liền đưa tay vòng ra phía sau lưng tôi rồi kéo tôi vào lòng anh, anh ôm chặt tôi sau đó trầm giọng nói
-Anh không đánh vì anh biết cậu Thành đó cũng yêu em rất nhiều, trong tình yêu con người ai không muốn tranh giành hả em. Nên anh không muốn đối phó lại. Mà cậu ta cũng nói đúng đó, cậu ta xứng với em hơn là anh.