Duyên Nợ - Chương 39
Cập nhật lúc: 2024-11-25 13:31:58
Lượt xem: 2
Tôi ngước lên nhìn Tùng và đề nghị nhưng Tùng nghe xong lại không nói gì chỉ ôm chặt tôi vào lòng, rồi cứ xuýt xoa sờ vào vết thương của tôi…
Mãi một lúc vẫn không nghe anh trả lời, lại nhìn như anh có chút đắn đo khó nói nên tôi liền tiếp tục hỏi lại anh
-Anh sao vậy? Sao không trả lời em?
Tùng buông tôi ra, tự nhiên anh có chút trăn trở và thở dài.
-Anh sợ ba mẹ em lại phản đối. Trang nè dù chúng ta yêu nhau, nhưng cái khoảng cách giữa em và anh còn lớn lắm.
Tôi hiểu ra anh đang nghĩ gì nên liền khuyên anh
-Ba mẹ em đã hiểu rồi, sẽ không phản đối nữa đâu anh yên tâm đi.
-Anh!
-Anh không yêu em hả?
-Anh có?
-Vậy có về với em không?
-Ừm… về thì về?
Tôi mỉm cười, lại ngồi tựa vào anh. Cả hai cùng nhau ngắm sao cho đến khi gần sáng, khi những ngôi sao rơi xuống gần hết mới chịu vào nhà ngủ…Nằm chung một giường, anh vòng tay sang cho tôi gối đầu. Hôm nay tự nhiên tôi lại thấy vui nên cứ nhìn anh cười tủm tỉm miết. Còn anh thấy tôi là lạ nên liền nhìn và cau mày hỏi lý do
-Em có chuyện gì vui à?
Tôi tủm tỉm nói
-Nhớ lại chuyện đã qua nên e buồn cười không ngủ được anh ạ?
Tùng lại nhìn tôi kiểu khó hiểu?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/duyen-no/chuong-39.html.]
-Em buồn cười chỗ nào nói anh nghe xem?
-Thì buồn cười là do em chủ động trước anh đó. Như tối nay cũng thế, giống như em đang muốn cưới anh chứ không phải em.
Lần này nghe tôi nói vậy Tùng chỉ biết lắc đầu trước tôi. Anh nhìn tôi nghĩ gì đó rồi tự nhiên thấy gương mặt anh bí hiểm. Đột ngột anh nhõm dậy, bất ngờ chòm qua người tôi nói một câu khiến tôi đỏ cả mặt.
-Để em chủ động mãi anh cũng thấy mình thật vô dụng. Thôi thì bây giờ anh bù đắp lại cho em chịu không?
Tôi nhìn anh nghi hoặc trong lòng, cũng đoán biết anh đang định muốn gì? Nhưng dù sao tôi cũng là con gái, lại là lần đầu nên cũng xấu hổ lắm chứ. chớp chớp mi mắt tôi quay đi ngại ngần không dám nhìn thẳng anh mà chỉ lên tiếng thật nhỏ
-Anh nói gì em không hiểu?
Tùng phì cười, đưa tay xoay người tôi lại đối diện với anh rồi thì thầm
-Vậy thì để anh hành động cho em hiểu. Chịu không?
Tôi…"Chịu chứ? Tới luôn anh ạ!))
….
Cuối tuần đó anh chở tôi trở về gặp ba mẹ tôi. Thật ra trước đó hai ngày ba mẹ tôi cũng đã gọi điện giục tôi và anh về rồi nên lần này Tùng không còn thấy ngại nữa. Chỉ là cho đến khi ngồi đối diện với ba mẹ tôi, anh có chút ngại ngùng vì khoảng cách tuổi tác của ba mẹ và anh ngang hàng nhau nên cứ thế ba mẹ tôi nói và bàn về chuyện đám cưới anh cũng chỉ vỏn vẹn trả lời mấy câu vâng dạ mà thôi chứ không hề lên tiếng phản đối việc gì. Chỉ có tôi khi nghe ba mẹ nói đến chuyện sau khi cưới hai đứa về ở chung nhà với ba mẹ tôi liền phản đối ngay. Vì tôi hiểu dù mọi chuyện qua rồi nhưng giữa mẹ và anh vẫn có một dấu trừ rất lớn trong lòng nên khi ở chung chắc chắn sẽ không được thoải mái. Thế nên tôi có đề nghị với ba mẹ rằng chúng tôi sẽ về nhà Tùng ở để còn lo hương khói cho ba mẹ anh, với lại chúng tôi cũng muốn có không gian riêng tư, lâu lâu chúng tôi sẽ về thăm ba mẹ… nghe ý tôi vậy dù không muốn xa con gái, nhưng vì hạnh phúc của tôi cuối cùng ba mẹ cũng gật đầu đồng ý, còn riêng Tùng anh biết tôi đã hiểu và nghĩ cho nỗi lòng của anh nên anh càng thấy hài lòng về tôi hơn. Bởi thế mà khi nói chuyện xong ba mẹ tôi đi ra ngoài hết là anh đã ôm ngay lấy tôi rồi nói lời cảm ơn tôi mãi…
…
(kết)
Một năm sau đám cưới. Tại bệnh viện cơn đau chuyển dạ hai ngày trôi qua cộng thêm combo đau mổ mà tôi muốn kiệt sức nhưng khi tiếng khóc oe oe của hai đứa trẻ vang lên. Tôi như hồi tỉnh và vực dậy sau cơn đau đẻ thấu trời…
Cả gia đình tôi ai cũng vui mừng khi tôi sinh nở thuận lợi được một bé trai và một bé gái…Giờ phút đưa hai con về phòng tôi thấy trong ánh mắt Tùng lấp lánh niềm hạnh phúc. Có lẽ anh là người vui nhất vì sau 40 tuổi đầu anh đã đón nhận được hai đứa con bé bỏng ra đời. Hai tay anh ôm hai con, cúi xuống hôn lên trán từng đứa những nụ hôn yêu thương. Sau đó anh đi tới bên cạnh tôi đang nằm trên giường. Bằng cả sự chân thành, Anh vừa bế con, vừa xúc động nói
-Cảm ơn em nhé, vợ yêu!
Hết