Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Duyên Nợ - Chương 35

Cập nhật lúc: 2024-11-25 13:27:59
Lượt xem: 0

Thành bóp chặt cổ tôi tới nổi tôi thở chẳng nổi nửa, gương mặt vì thiếu không khí nén cũng đỏ bừng và nóng lên. Cảm giác sắp c.h.ế.t đến nơi tôi run lắm, hai tay cố gắng đưa lên gỡ tay Thành ra bất lực lại thấy Thành đang lên cơn điên sợ anh ta làm bậy nên tôi đành chỉ biết cố gắng đưa mắt nhìn quanh tìm người cứu mình. Miệng tôi ú ớ

-Ba ơi, mẹ ơi, có ai không cứu…cứu con?

Tôi hết hơi, thều thào mãi mới nói ra thành lời, còn Thành lúc này anh ta dường như không còn ý thức nữa, cứ dùng hết sức lực bóp mạnh vào cổ tôi. Vừa bóp mạnh anh ta cười lạnh nói

-Em không là của anh thì cũng đừng mong là của ai được hết. Gi.ết em xong anh tự t.ử theo em luôn.

-khụ…khụ…

Tôi ho lên mấy tiếng rồi cố gắng nói

-Anh điên rồi, mau thả tôi ra…anh muốn c.h.ế.t thì c.h.ế.t một mình đi.

-Không? Em phải là của anh?

-Anh điên vừa thôi. Buông tôi ra.

Thành trừng mắt nhìn tôi, trong đôi mắt toàn lửa hận thù lúc này lại bùng thêm cả dục vọng. Anh ta nới tay một chút sau đó khom sát gương mặt anh ta vào mặt tôi, phà hơi thở nóng vô mặt tôi với vẻ đắc ý, ánh nhìn thâm hiểm chắc là định cưỡng bức tôi ngay tại nơi này. Thế nhưng khi Thành vừa có ý định đặt khuôn miệng anh ta lên miệng tôi thì vừa đúng lúc từ trong nhà ba tôi và mẹ tôi chạy ra..

Thấy tôi bị giữ bởi Thành ba tôi sốt ruột nói

-Mày mau thả con tao ra, nếu không tao sẽ không để yên cho mày đâu.

Mẹ tôi kế bên cùng vội vàng đưa tay ra khuyên bảo Thành

-Con mau buông con Trang ra đi Thành. Có chuyện gì từ từ giải quyết.

Thành quay gắt nhìn ba mẹ tôi rồi nói

-Các người đứng im , dám tiến tới tôi bẻ cổ Trang đấy?

-Mày đừng làm thế? Thả con bé ra đi.

-Ông im đi. Cũng do ông mà vợ chồng tôi chia rẽ. Nếu tôi và Trang kiếp này không thành tôi cũng không để yên cho gia đình mấy người sống yên ổn đâu.

-Mày?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/duyen-no/chuong-35.html.]

Thành mất đi lý trí nên cứ vừa bóp mạnh cổ tôi vừa đôi co với ba mẹ tôi nên tôi bị bóp đến nỗi không còn thở được nữa, hai mắt trong phút chốc nhòa đi. Hơi thở vừa lên đến cổ đã bị chặn lại.. tôi khó chịu, chẳng còn hơi sức để vùng vẫy chỉ đành tuyệt vọng ngước mắt nhìn ba mẹ, nước mắt rơi mãi không ngừng. Giây phút cuối cùng trước khi tôi ngất đi trước mắt chỉ còn là một khoảng tối. Bên tai nghe tiếng ba mẹ hét lên dần dần tôi ngất đi luôn trong tay của Thành…

Không biết tôi đã nằm được bao lâu, chỉ đến khi tôi mở mắt ra trước mắt chỉ toàn là một màu trắng. Đầu tôi đau như búa nổ, cổ họng cũng đau. Cứ ngỡ là mình đã c.h.ế.t đi rồi nhưng mơ màng một lúc tôi mới thấy rõ được nơi này là bệnh viện, mẹ tôi đang gục đầu lên bàn ngủ. Vậy có lẽ là tôi chưa chết.

Tôi cố gắng nhích người lên rồi ngồi dậy nên vô tình chiếc giường bệnh vang lên tiếng kêu cọt kẹt của mấy thanh inox nên khiến mẹ tôi bên kia cũng giật mình tỉnh giấc.

Mẹ dụi mắt nhìn sang thấy tôi đã tỉnh liền đứng bật dậy đi tới vội đỡ lấy tôi dựa lưng vào thành giường. Mẹ vui mừng nói

-May quá con tỉnh rồi. Giờ con thấy trong người thế nào? Có chỗ nào đau không hả Trang?

Tôi nhìn xuống người mình, cả người như cọng bún, trên cổ thì được băng lại lớp vải trắng. Đâu đâu cũng thấy đau. Nhưng thấy mẹ lo lắng vì tôi, hai mắt thâm đen vì mất ngủ nên tôi không nỡ nói cho mẹ thêm lo nữa.

Tôi mỉm cười, lắc đầu bảo mẹ!

-Con khỏe rồi không sao nữa ạ ? À con hơi đói thôi.

-Vậy con nằm đây mẹ đi xuống căn tin mẹ mua cháo lên cho con?

-vâng ạ.

Mẹ tôi lật đật vội đứng lên định đi thì bên ngoài cửa đã thấy ba tôi đi vào. Trên tay ba còn xách thêm một cặp lồng đi vào.

-Tôi có nấu cháo cá lóc cho con Trang đi. Bà lấy đút cho con nó ăn đi không cần đi mua đâu.

Đón nhận cặp lồng cháo nóng hổi của ba, tôi thấy mẹ cứ nhìn ba cười mỉm rồi đem cháo ra vừa thổi vừa dút cho tôi ăn. Còn ba thì ngồi gần đó quan tâm hỏi tôi

-Hôm nay con gái của ba khỏe chưa?

Tôi vừa nuốt xong muỗng cháo, định bụng sẽ trả lời ba thì vô tình tôi nhìn thấy tay ba tôi cũng đang băng bó một đường dài. Trong lòng tôi không khỏi dấy lên sự lo lắng nên liền hỏi ba

-Tay ba làm sao vậy ạ?

-Lúc giằng co cứu con từ tay thằng Thành, nó dùng khúc gỗ đánh mạnh vào tay ba con nên mới như thế đấy. Cũng may chỉ bị ảnh hưởng nhẹ thui con?

Mẹ tôi trả lời thay ba, còn ba thì trừng mắt nhìn mẹ kiểu không muốn cho mẹ nói vì sợ tôi lo nên ba chỉ gạt ngang bảo

-Ba không sao đâu con đừng lo.

Loading...