Duyên Nợ - Chương 33
Cập nhật lúc: 2024-11-25 13:27:56
Lượt xem: 0
Chào tạm biệt chị Dung tôi chở mẹ về quê. Trên đoạn đường dài hai mẹ con tâm sự cũng nhiều chuyện, tôi kể mẹ nghe chuyện tôi và Thành, rồi mẹ cũng xin lỗi tôi nhiều chuyện, nghe xong mọi khúc mắc của hai mẹ con được tháo gỡ,tôi cũng đã thấu hiểu một phần về mẹ tôi.
-Tại sao mẹ lại đi lên đây mà không cho ba biết, mẹ có nghĩ đến ba con lo cho mẹ lắm không mẹ?
Tôi vừa chạy xe vừa hỏi, mẹ nghe vậy cũng ngồi nhích lên gần tôi rồi nói lớn trả lời
-Mẹ xin lỗi, mẹ vội vàng quá. Chắc ba con lo lắng lắm đúng không?
-Dạ, ba thức suốt mấy đêm liền để tìm mẹ? Mà mẹ nè con cũng đã biết sơ qua chuyện của mẹ và anh Tùng rồi nhưng con không hiểu sao lần này mẹ vẫn còn tìm anh ấy? Không lẽ mẹ vẫn còn yêu Tùng hả mẹ?
Tôi lên tiếng hỏi mẹ, nhưng cũng sợ mẹ sẽ không trả lời nên hỏi xong tôi cũng chuyên tâm lái xe hơn, chỉ là trong lòng thắc mắc nhiều quá nên muốn biết vậy thôi. Nhưng thấy mẹ im lặng nên tôi cũng rén.
Tôi chạy xe được một đoạn nữa, cứ ngỡ mẹ không trả lời luôn nên khi mẹ lên tiếng tôi có hơi giật mình. Hạ ga chạy chậm lại để cố lắng nghe từng lời của mẹ.
-Nếu nói mẹ không còn tình cảm với cậu ấy thì là giả dối, nhưng đó chỉ là chấp niệm trong lòng mẹ khiến mẹ day dứt mãi thôi con. Là tại mẹ nếu như ngày hôm đó mẹ không yêu cầu Tùng rời khỏi con, có lẽ cuộc đời con đã không phải rẽ ngang vào bi đát như vậy? Trang mẹ thật sự xin lỗi con nhiều lắm.
Vô thức tôi cười buồn, hóa ra lần đó mẹ đã tìm Tùng trước và yêu cầu anh buông tha cho tôi nên mới có chuyện tôi thấy anh nói lời yêu thương với chị Dung.
-Chuyện qua rồi mẹ ạ.
-Lần này Tùng đi, cậu ta cũng có để lại cho mẹ một lá thư nhờ Dung nhắn lại với mẹ. Lúc nghe vậy mẹ sợ cậu ta nhắn nhủ gì đó không đúng với con nên mẹ quyết định lên trước để coi là chuyện gì. Lên đến nơi mẹ vẫn đang đa nghi rằng Tùng sẽ vẫn còn ở lại đây, mẹ muốn đối diện với Tùng lần cuối cùng, nhưng khi mẹ đến người không còn chỉ duy nhất bức thư được đưa cho mẹ. Trong thư đại khái là cậu ấy sẽ không tìm con nữa, nhưng cậu Tùng cũng dặn mẹ là đừng nên ép buộc tình cảm của con thêm một lần nữa, đừng để con phải dẫm lên con đường cũ của mẹ. Lúc biết cậu ấy từ bỏ công việc để rời đi vì mẹ con mình, mẹ đã vô cùng hối hận nên đã ngất đi luôn. May mà có cô Dung chăm sóc cho mẹ mấy ngày.
-Vâng ! Thôi bỏ qua mẹ ạ. Để con chở mẹ về nhà.
Tôi và mẹ im lặng kết thúc câu chuyện, rồi tôi chạy thẳng một mạch về nhà, nhưng dù không nói đến chứ trong lòng tôi vẫn hằn sâu nỗi đau về Tùng. Giá như mà anh quen người khác thì có lẽ tôi không phải cảm thấy ray rứt trong lòng như lúc này…
…
Sau mấy tiếng bon bon ngoài đường thì cuối cùng tôi và mẹ cũng về đến nhà. Ba tôi nghe tiếng xe tấp vào liền vội vã đi ra. Vẫn kiểu quan tâm mẹ như xưa giờ. Ba lại dìu mẹ, vừa đi ba vừa hỏi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/duyen-no/chuong-33.html.]
-Nghe nói bà không được khỏe, thôi bà vào nhà tôi cô nấu canh hầm để trong nhà rồi, bà vào uống đi cho mau khỏe?
Ba nhìn mẹ với ánh mắt lo lắng không ngừng, còn riêng mẹ tôi tôi thấy bà có vẻ đang ăn năn hối lỗi với ba tôi lắm nên bà chỉ gật đầu rồi đi vào mà không nói gì cả.
Mẹ vào đến sopha ngồi xuống là ba liền đi xuống bếp bê ra cho mẹ một chén canh hầm. Nhìn ba cẩn thận múc từng muỗng thổi cho mẹ mà tôi xúc động không nói thành lời. Tự nhiên lại muốn cũng có một người đàn ông yêu thương tôi như cái cách mà ba yêu mẹ.
Đang ngồi thì bất ngờ mẹ tôi quay sang ba lên tiếng
-Ông à? Tôi xin lỗi.
Ba tôi giả vờ như không có chuyện gì, vừa cười xuề xòa vừa tiếp tục múc muỗng canh đút cho mẹ tôi
-Bà có lỗi gì đâu mà xin lỗi tôi hả, chính tôi mới là người phải xin lỗi vì đã không quan tâm đến bà đây.
-Ông?
-Thôi bà ăn đi rồi lên phòng nghỉ cho khỏe!
Rồi ba liền quay sang nhìn tôi. Ba nói
-Trang?
Tôi nhìn ba ngẩng người
-Dạ có chuyện gì hả ba? À gia đình Thành có sang kiếm chuyện với ba nữa không ạ?
-Không ?
-Vậy có chuyện gì mà ba gọi con ạ?
-Ba muốn nói con là ba đã kêu bán mấy vuông đất làm tôm rồi. Mấy hôm nữa người ta chồng tiền ba sẽ trả hết lại cho bên nhà thằng Thành. Con yên tâm nha đừng bận lòng chuyện nợ nần của gia đình mình nữa.