Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Duyên Nợ - Chương 17

Cập nhật lúc: 2024-11-25 13:27:26
Lượt xem: 0

Về nhà? Câu nói này của mẹ bất giác lại dấy lên trong lòng tôi một nỗi bất an khó tả, bởi vì tôi vốn nghĩ bây giờ dù gia đình có như thế nào thì tôi cũng chấp nhận, có thể tôi sẽ nghỉ học rồi đi làm giúp đỡ cho ba mẹ chứ thật ra lúc này tôi cũng bất lực rồi, trước giờ tôi chỉ biết lo học nghề, tiền tiêu xài cũng do mẹ tôi cho nên tôi chẳng có nổi một đồng nào là tiền riêng cả, muốn giúp ba mẹ cũng đâu có đâu mà giúp. Thế nhưng câu mẹ vừa nói ra làm tôi phải mơ hồ suy ngẫm. "Chỉ có tôi mới giúp được ba mẹ, tôi về nhà", câu nói này lại làm tôi liên tưởng đến gia đình của Thành, gia đình anh ta là chủ đại lý thức ăn và cung cấp tôm giống cho cả tỉnh tôi ở, chẳng lẽ nào mẹ tôi muốn…?

Vừa nghĩ đến tôi đã không khỏi giật thót người định lên tiếng hỏi lại mẹ thì đã nghe bên kia mẹ gọi tên tôi

-Con đâu rồi Trang, Ngày mai con về nhà một chuyến nha con?

-Me...con...con..(Tôi ấp úng, trống n.g.ự.c đập thình thịch, bàn tay siết chặt chiếc điện thoại định bụng nói thẳng ra với mẹ những suy nghĩ trong lòng tôi, thế nhưng lời nói vừa định tuôn ra khỏi miệng tôi lại phải cố gắng nuốt xuống rồi trả lời với mẹ rằng tôi sẽ về sớm nhất sau đó tôi tắt máy.

Ngồi tựa lưng vào tường, ánh mắt tôi nhìn vô định, tâm hồn trống rỗng chẳng biết phải định liệu thế nào. Lúc nãy tôi đã định hỏi mẹ có phải mẹ nói xạo tôi rồi ép tôi lấy Thành theo kế hoạch của mẹ, bởi vì những lý do mẹ đưa ra điều liên quan tới gia đình của Thành, cũng như những kịch bản ép gả quen thuộc trong những bộ phim tôi từng xem, thế nhưng cuối cùng tôi đành im lặng và quyết định sẽ về quê một chuyến để tìm hiểu sự việc. Và nếu như mẹ ép gả tôi thật thì chắc chắn tôi cũng sẽ phản đối mẹ tới cùng, bởi vì tôi đã yêu Tùng sâu đậm, tôi không thể rời xa anh mà đi lấy người nào khác được…

Thế nhưng những gì tôi nghĩ là một chuyện và khi tôi về nhà mọi chuyện lại nghiêm trọng hơn tôi tưởng rất nhiều.

Buổi sáng hôm đó, tôi tranh thủ chạy xe về quê thật sớm, bước vào trong nhà cảm giác vắng vẻ đìu hiu đến lạ khiến lòng tôi càng thêm lo. Thế là tôi nhanh chân đi thẳng ra ngoài vuông tôm, Cảnh vật ngoài này mới thật sự khiến tôi c.h.ế.t sững.

Ao hồ trống trơn, nổi đầy vôi trắng, chỉ còn vài xác con tôm đã c.h.ế.t lác đác nổi lên trên mặt hồ, còn ba tôi, ông đứng trên bờ, cứ nhìn xuống hồ tôm mà gương mặt ba thất thỉu buồn bã, cảm giác mới không gặp ba mấy tháng nhưng ba tôi đã già thêm cỡ chục tuổi nữa rồi… Và dường như khung cảnh trước mắt hiện ra, cũng đã cho tôi minh chứng mẹ tôi đã nói đúng, mẹ tôi không nói xạo để gạt tôi, chắc chắn gia đình tôi hiện rơi vào khủng hoảng rồi, bởi vì vụ trước ba và mẹ có vay ngân hàng mua thêm mấy vuông tôm nữa để nuôi mở rộng, bây giờ nuôi chưa được bao lâu đã c.h.ế.t hết rồi, con số thiệt hại tôi đã có thể tưởng tượng ra.

Khom xuống đưa tay tháo đôi giày cao gót để lại ngay gốc cây, tôi bước đôi chân trần đi nhẹ lại gần chỗ ra rồi lên tiếng

-Thưa ba con mới về.

Ba quay lại nhìn tôi, nét mặt ưu tư trong giây phút thoáng nở nụ cười gượng gạo

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/duyen-no/chuong-17.html.]

-Ủa con về sao không gọi trước. Ba cứ tưởng tháng sau con mới về luôn.

Tôi mỉm cười nhìn ba, có chút ngạc nhiên vì ba không biết tôi về nhưng rồi cũng nhanh chóng nghĩ ra chắc mẹ gọi tôi mà ba không biết. Thế nên tôi cũng lựa lời nói xuôi luôn để tránh nhắc đến chuyện buồn, vì tôi nghĩ trước sau gì thì cứ để ba mẹ nói ra với tôi tốt hơn

-Dạ con đang…

Tôi nói chưa dứt lời thì bất ngờ bên ngoài có tiếng xe hơi chạy vào phía trước nhà tôi, theo sau mẹ tôi cũng vừa chạy tới…

Tôi và ba im lặng ngoái đầu ra nhìn đã kịp nhìn thấy mẹ tôi đưa tay vẫy vẫy ba con tôi, mẹ cất tiếng gọi to

-Ông với con Trang vào nhà đi. Nhà có khách tới này.

Tôi nhìn thấy trong chiếc xe hơi là mẹ và ba của Thành bước ra, nhà họ ở xóm trên nên tôi đã có dịp gặp họ vài lần. Nhìn sang ba tôi, chắc ông cũng đã nhận ra là ai tới, nhưng biểu cảm của ba có vẻ rất bất ngờ. Ba lẩm bẩm nói

-Cái bà này, không biết lại bày trò gì nữa. Gia đình đang rối như tơ vò mà còn mời bạn bè về đây làm chi không biết.

Xem ra ba nói vậy, tôi đoán chắc ba cũng không biết mẹ muốn làm chuyện gì, nhưng thôi tôi đành kéo tay ba đi vào để coi sự thể nó ra thế nào

-Thôi mình vào nhà đi ba, đứng ngoài này lâu nắng lắm, cũng trưa rồi ba ạ.

-Ừ con vào trước đi, ba vòng ra vuông đem mấy cái máy vô chòi rồi ba vào sau.

-Dạ ba.

Loading...