Dung Đường Sát (Dung Đường báo thù) - Phần 1
Cập nhật lúc: 2024-11-05 23:58:17
Lượt xem: 6,053
1
Ta trọng sinh trở lại đêm trước ngày phu quân giả c.h.ế.t thoát thân, chuẩn bị chạy trốn.
“Xin mẫu thân hãy nghỉ ngơi, đêm nay để một mình con canh linh cữu.”
“Phụ thân vì con mà chết, dù có quỳ gãy chân thì cũng là cái con đáng nhận.”
Trước mặt ta là Dung Trạm mười hai tuổi, khoác áo tang, đôi mắt sưng đỏ, cho dù đứng dưới ánh nến vàng mờ nhạt, cũng không che giấu được vẻ tráng kiện trẻ trung của thiếu niên trong trang phục rực rỡ.
Hoàn toàn không phải bộ dạng xám xịt khi chết, tứ chi tàn phế, dung mạo hủy hoại, eo bụng bị xuyên thủng.
Nhưng trong mắt hắn trai trẻ tràn đầy hối lỗi và đau đớn, không chút giả tạo.
Kiếp trước, phu quân Tề Cảnh làm rể nhà ta, chính là vì cứu Dung Trạm rơi xuống nước, mà mắc bệnh nặng, triền miên trên giường bệnh mấy tháng không thấy khỏi, cuối cùng để lại chúng ta mẫu thân góa con côi rồi ra đi.
Ta không thể quên được lời cầu xin của hắn khi sắp lìa đời, nắm lấy tay ta.
Hắn nói đời hắn vất vả, vào làm rể nhà họ Dung cũng chẳng khác gì gửi thân vào cửa người, không có lấy một phiến lá vàng thuộc về hắn.
Hắn nói, chỉ mong sau khi chết, ta có thể vì tình phu thê mà chôn theo chút vàng bạc, để hắn kiếp sau làm một thư sinh cao quý.
Ta nghĩ đến tình nghĩa phu thê, lại cảm thông cho xuất thân bần hàn của hắn, bèn dùng nửa gia sản để mua châu báu, đặt trong quan tài của hắn.
Nhưng tang kỳ chưa qua, mộ phần đã bị đào bới, châu báu và t.h.i t.h.ể đều không cánh mà bay.
Ta căm hận đến nghiến răng, quyết tâm dù có tán gia bại sản cũng phải tìm lại t.h.i t.h.ể của phu quân, bèn cầm theo ân tình cứu mạng phu nhân tri phủ, cầu xin quan phủ dốc hết sức điều tra.
Nhưng ngay ngày hôm sau khi quan phủ tìm thấy ngọc dưới gối trong quan tài của Tề Cảnh, khắp đầu đường cuối ngõ liền truyền ra những lời đồn đại.
Nói rằng trước khi thành thân với ta, hắn đã có một người thê tử chưa bước qua cửa ở quê nhà.
Nói rằng ta cảm mến hắn, mới cùng phụ thân bày mưu ép hắn vào cửa, làm rể, chia cắt một đôi uyên ương khốn khổ.
Nói rằng hai tháng trước khi hắn mất, có người tận mắt thấy hắn cùng người thanh mai trúc mã tay trong tay ngoài vùng ngoại ô, ôm nhau khóc lóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/dung-duong-sat-dung-duong-bao-thu/phan-1.html.]
Nói rằng ta nhất định nghe được phong thanh, sinh lòng ghen tuông, mới ngày ngày cho hắn uống thuốc độc, từng chút một bức c.h.ế.t hắn.
Lại còn nói rằng sau khi hắn chết, ta đào mộ phá thi thể, để hả lòng căm hận.
Tin đồn lan truyền khắp nơi, nhi tử ta, Dung Trạm, lại bị gia nhân xúi giục, chẳng màng đến nỗi đau của ta, cầm bát thuốc đến tra hỏi ta.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Hỏi rằng phụ thân nó rõ ràng biết bơi, sao có thể sau khi rơi xuống nước lại thành ra như vậy.
Lại hỏi rằng thuốc thang ta ngày ngày cho phụ thân nó uống, có thực sự là để cứu mạng hay không?
Ta sinh lòng phẫn nộ, nhưng không thể cãi lại, bèn đi tìm vị đại phu khám bệnh cho phu quân.
Nhưng y quán to lớn như vậy, lại đã không còn một bóng người, chẳng còn ai giúp ta chứng minh sự trong sạch.
Dung Trạm thất vọng đau khổ, không thể đối mặt với người mẫu thân đoạt phu quân của người khác, lại còn hại mạng người, bèn một thân một mình mang theo thương đội lên đường đi đến Mạc Bắc, khi trở về lại là một t.h.i t.h.ể m.á.u thịt mơ hồ.
Ta ngất xỉu ngay lập tức, triền miên bệnh tật hơn một tháng, cuối cùng thổ huyết mà chết.
Sau khi c.h.ế.t mới biết, ta không phải vì uất hận mà thành bệnh, mà là trúng độc mà chết.
Nhi tử đáng thương của ta cũng không phải c.h.ế.t bởi giặc cướp, mà là bởi nhi tử của bạch nguyệt quang Tề Cảnh, bảng nhãn ở kinh thành, nhẫn tâm hạ thủ.
Tề Cảnh giả c.h.ế.t thoát thân, đã mang theo nửa gia sản của ta đến kinh thành, đoàn viên cùng nhi tử làm quan của hắn.
Bọn họ sợ rằng một ngày nào đó, chuyện hắn phụ thuộc vào ta, dùng tiền bạc của ta nuôi dưỡng bảng nhãn bị bại lộ, sẽ hủy hoại danh tiếng và tiền đồ của nhi tử hắn, bèn diệt khẩu hai mẫu tử chúng ta.
Ngày ta chết, Tề Minh Thừa mặc hỉ phục, mười dặm hồng trang cưới tiểu thư của thái sư về làm thê tử.
Tề Cảnh cùng người trong lòng Diệp Vân tay trong tay, ngồi vững trên cao đường, một nhà phong quang vô cùng.
Còn mẫu tử ta nằm ngoài đồng hoang, hóa thành cô hồn dã quỷ.
Kiếp này, nắm trong tay mọi sự, ta nhất định khiến bọn chúng c.h.ế.t không có đất chôn.